Thiếu chút nữa dọa hôn mê
← Ch.020 | Ch.022 → |
"Cha, chúng ta đi nhanh lên đi." Mộc Khuynh Cuồng trông Hỏa Vân sói xám xịt chạy, xoay người đi về hướng Mộc Chiến.
"Cuồng nhi, con là Triệu Hoán Sư?" Mộc Chiến mở to hai mắt vẻ mặt không thể tin.
Mộc Khuynh Cuồng nhướng nhướng lông mày, vẻ mặt sáng lạn vui vẻ, vân đạm phong khinh đáp, "Đúng vậy a."
Phịch một tiếng, Mộc Chiến xụi lơ trên mặt đất.
"Cha, người làm sao vậy?" Mộc Khuynh Cuồng sắc mặt biến hóa, vội vàng ngồi xổm xuống đỡ Mộc Chiến.
Mộc Chiến ánh mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm nàng, hồi lâu qua đi, thở dốc một hơi nói, "Cuồng nhi, cha thiếu chút nữa bị con hù dọa tới mức hôn mê, con cũng không nên nói bậy..." Hắn vẫn còn có chút không thể tin được, Triệu Hoán Sư, chức nghiệp này đối với hắn mà nói như thần tồn tại, nữ nhi của hắn là Triệu Hoán Sư, này, điều này sao có thể.
"Cha, con không có lừa người, con hiện tại thật có thể đủ khả năng tu luyện Triệu Hoán Sư." Mộc Khuynh Cuồng bị bộ dáng Mộc Chiến khiến cho dở khóc dở cười.
Phịch một tiếng, Mộc Chiến vừa ngồi dậy lại lần nữa té trên mặt đất.
"Cha, người có thể hay không không nên hôn mê a!" Mộc Khuynh Cuồng phốc cười ra tiếng, cha nàng thật sự bị dọa, nếu là nàng nói cho hắn biết nàng là toàn năng Triệu Hoán Sư, hắn có hay không liền hôn mê.
"Ta không hôn mê, Cuồng nhi, chúng ta mau về nhà, đem tin tức tốt này nói cho nương ngươi biết, không, không được, ngươi nếu là nói cho nàng biết, nàng khẳng định cũng sẽ ngất đi." Mộc Chiến ngồi dậy vui tươi hớn hở như con nít.
Ngân Đồng xem Mộc Khuynh Cuồng cùng Mộc Chiến trên mặt đất thẳng lắc đầu, thực là một đôi phụ tử kì quái.
Ngay tại thời điểm ba người bọn họ muốn rời đi, tiếng chạy trốn mãnh liệt vang lên.
"Không xong, rất nhiều ma thú đang tới." Mộc Chiến sợ hãi nói, lôi kéo Mộc Khuynh Cuồng vội vàng chạy, nhưng bọn họ chạy trốn nhanh hơn nữa, cũng không chạy nhanh bằng ma thú.
Trong chốc lát, chỉ thấy hai ba mươi con ma thú lớn nhỏ đủ loại xuất hiện ở bên người ba người Mộc Khuynh Cuồng.
"Cuồng nhi, con đi trước." Mộc Chiến sắc mặt một mảnh tái nhợt, mặc dù nữ nhi có đấu khí, có năng lực triệu hồi ma thú, nhưng cấp bậc của nàng không cao, hiện tại bốn phía nhưng là có rất nhiều ma thú cấp sáu, bảy.
Mộc Khuynh Cuồng lắc đầu, hai tròng mắt tinh quang lóe nhìn chằm chằm những đầu ma thú hung dữ.
Toàn bộ ma thú nhất tề nhìn chằm chằm Mộc Khuynh Cuồng, trong mắt lộ ra cừu hận quang mang, vừa mới chúng nó là cảm ứng được lực lượng nguyên tố Triệu Hoán Sư mới xông ra, chúng nó muốn nhìn một chút là Triệu Hoán Sư nào, nếu như rất lợi hại, vậy chúng nó chỉ có thể chạy, nếu như không lợi hại, chúng liền muốn tiêu diệt đối phương, miễn cho đối phương về sau cường đại rồi sai sử chúng nó làm việc.
Mộc Khuynh Cuồng gặp toàn bộ ma thú nhìn chằm chằm nàng, lông mày nhíu nhíu, nàng xem qua sách Triệu Hoán Sư, biết rõ Triệu Hoán Sư là thiên địch của ma thú.
Triệu Hoán Sư muốn chinh phục ma thú, ma thú muốn diệt hết Triệu Hoán Sư, ma thú là có thần trí, không muốn thần phục loài người, cũng không muốn vì nhân loại làm việc, trừ phi là không có cách nào khác, không thể không thần phục.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn xem mắt ma thú lộ ra hung quang, chúng là muốn tiêu diệt nàng sao!
"Cuồng nhi, ngươi..." Mộc Chiến vội muốn chết, nàng nếu không đi, sẽ không kịp.
Ngân Đồng đứng ở bên cạnh Mộc Khuynh Cuồng, như có điều suy nghĩ nhìn nàng, ánh mắt lãnh ngạo quét qua những ma thú cấp thấp kia.
"Ngươi dẫn cha ta đi trước." Mộc Khuynh Cuồng đột nhiên nhìn Ngân Đồng rất nghiêm túc nói, nàng muốn thử xem lực lượng của mình, mặc dù không biết lực lượng Triệu Hoán Sư của mình có thể hay không để cho bọn chúng thần phục, nhưng bây giờ cũng chỉ có biện pháp này.
Ngân Đồng nhìn chằm chằm nàng, ngân mâu lộ ra một tia không muốn, nàng nghĩ một người đối phó những ma thú này sao, hắn sẽ không bỏ lại nàng.
"Mộc bá phụ, ngươi rời đi trước, đi bên ngoài chờ chúng ta." Ngân Đồng nhìn Mộc Chiến ôn hòa hữu lễ nói.
← Ch. 020 | Ch. 022 → |