Mượn đao giết người (9)
← Ch.187 | Ch.189 → |
Chỉ là bọn họ vẫn luôn lo sợ, nào biết sẽ có người để lộ tin tức, cho nên mới tình cảnh huyết quang này.
Nghĩ tới những thứ đao quang kiếm ảnh kia, nghĩ tới thân nhân ngã xuống, Quân Tiếu Khanh gắt gao gao cắn môi đỏ mọng của mình.
Buổi sáng, nàng còn thật cao hứng thỉnh an cha mẹ, sau đó đi tiệm thuốc, cuối cùng về nhà lại nói chuyện phiếm cùng cha mẹ, nào biết buổi tối liền đã xảy ra chuyện, hết thảy làm cho nàng tay không kịp.
Hiện thời nàng một người nên như thế nào báo thù?
Đột nhiên, Quân Tiếu Khanh ngẩng đầu nhìn Mộc Khuynh Cuồng, vừa nhìn về phía Thánh Khinh Hồng một thân lãnh khốc bên cạnh, sau đó gỡ xuống dây chuyền trên cổ, trong dây chuyền là một tiểu cầu hình tròn, nàng nhẹ ấn xuống một cái mở nó ra, bên trong chính là viên đan dược cấp Nghịch Thiên.
Nhìn viên đan dược kia, trong mắt nàng tất cả đều là phẫn nộ còn có cừu hận.
"Đây là thứ cha ta tốn ba năm cùng tinh lực luyện ra, vốn là muốn mượn viên đan dược kia mở ra uy phong của Quân gia ta, lại không nghĩ rằng, thế nhưng nó mang đến diệt môn tai ương cho nhà ta, ta hận nó, ta hận nó......" Quân Tiếu Khanh nhìn đan dược cấp Nghịch Thiên trong tay khóc gầm thét.
Trong lòng là đau đớn tê tâm liệt phế, vừa nghĩ tới những thân nhân ngã xuống, nàng liền có một loại thống khổ hít thở không thông.
Mộc Khuynh Cuồng cũng không thúc giục nàng, chỉ là yên tĩnh chờ nàng, chờ nàng trút bỏ loại thống khổ này.
Lúc trước, nàng cùng Thiên Sát nhìn người xấu giết hại sinh mạng ba mẹ, lúc đó thống khổ của nàng không thiếu nửa điểm so với Quân Tiếu Khanh.
Quân Tiếu Khanh xuống giường đi đến trước mặt Mộc Khuynh Cuồng, cầm lấy viên đan dược sắc tím nói, "Ta có thể đưa đan dược cho ngươi, nhưng ta muốn đi theo ngươi." Nàng nhìn ra được thân phận bọn họ không thấp, hiện tại nàng không có chỗ dựa, chỉ có thể tạm thời dựa vào bọn họ.
Đối với đề nghị như vậy của Quân Tiếu Khanh nằm trong dự liệu từ lúc đầu của Mộc Khuynh Cuồng, hiện tại nàng ấy không có chỗ nương tựa, có lẽ đi theo nàng là biện pháp tốt nhất, xem ra nàng vẫn còn có chút thông minh.
"Tại sao ta phải đáp ứng ngươi, ngươi cảm thấy hiện tại ngươi có tư cách nói điều kiện với ta sao?" Mộc Khuynh Cuồng lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng ta, nếu nàng không muốn cho nàng ta đi theo, Quân Tiếu Khanh cũng không có cách nào, nàng nhất định phải để cho nàng ta hiểu tình cảnh và địa vị bây giờ của nàng.
Quả nhiên sắc mặt Quân Tiếu Khanh thay đổi, tay cầm lấy đan dược cấp Nghịch Thiên nắm thật chặt, hồi lâu sau, nàng cắn răng, "Ta sẽ báo đáp ngươi."
Mộc Khuynh Cuồng nghe đến đó mới hài lòng, rồi sau đó sảng khoái nói, "Ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng ngươi cũng phải đáp ứng ta một cái điều kiện."
"Điều kiện gì?" Quân Tiếu Khanh hỏi, không nghĩ tới nàng đáp ứng nhanh như vậy.
"Nếu đã nghĩ báo đáp ta, chính là lúc ta muốn đan dược, ngươi phải luyện chế, ngươi nhất định phải luyện cho ta." Mộc Khuynh Cuồng ngoéo môi đỏ mọng một cái lưu manh cười nói, hiện tại để cho nàng ta tạm thời đi theo nàng đi!
Nàng cho nàng ta một cái cơ hội, về sau đường đi như thế nào liền xem chính nàng, coi như là cầm đan dược cấp Nghịch Thiên hồi báo cho nàng ta.
"Làm sao ngươi biết ta sẽ chế thuốc?" Quân Tiếu Khanh kinh ngạc nói.
Mộc Khuynh Cuồng nhẹ liếc nhìn nàng ta, thế nhưng hỏi vấn đề ngu ngốc như vậy, "Quân gia các ngươi là gia tộc chế thuốc, ngươi làm tiểu thư Quân gia nhất định sẽ chế thuốc đi! Hơn nữa trên người của ngươi có mùi thuốc."
Quân Tiếu Khanh bị Mộc Khuynh Cuồng nói như vậy có chút thẹn thùng, "Ta đáp ứng điều kiện của ngươi."
"Kỳ thật ta còn biết là ai tung tin đồn hại Quân gia các ngươi?" Đột nhiên Mộc Khuynh Cuồng bí hiểm nở nụ cười.
Sắc mặt Quân Tiếu Khanh biến hóa, nhìn nàng vội vàng hỏi, "Là ai? Là ai hại nhà ta, ta muốn giết hắn, ta muốn giết hắn."
"Ngươi cảm thấy ngươi hiện ở cái dạng này có làm được không?" Mộc Khuynh Cuồng tuyệt đối không phải là đả kích nàng, mà là nói sự thật, chính nàng cũng khó khăn bảo vệ, tại sao có thể có lực lượng giết người khác.
← Ch. 187 | Ch. 189 → |