Ta không muốn trèo cao
← Ch.054 | Ch.056 → |
Edit: Tương Ly
Mạc Tiêm Lương đứng dậy, đến gần nàng, ánh mắt thật sâu nhìn nàng, "Ngươi đáng giá để ta làm vậy."
Mộc Khuynh Cuồng đột nhiên nở nụ cười, cố ý nghiêng nghiêng mặt lộ ra cái bớt ở trước mặt Mạc Tiêm Lương, cười đến đáng dánh đòn, "A, Tam vương gia như thế nào lại đổi khẩu vị, ta cũng không biết Tam vương gia thích xấu nữ nha."
"Ta không cho phép ngươi nói bản thân là xấu nữ." Vẻ mặt Mạc Tiêm Lương nghiêm túc thấp giọng quát, nàng vì để cho hắn cách ra nàng, lại có thể nói chính mình như vậy.
"Đây là mọi người công nhận." Trong mắt Mộc Khuynh Cuồng quang mang chớp động không cho là đúng cười nói.
Mạc Tiêm Lương nhìn bộ dáng này của nàng, trong lòng tất cả đều là đau lòng, trước kia hắn như thế nào không phát hiện nàng không giống với bây giờ, hắn trước kia giống như chỉ thấy qua nàng ba lượt, mỗi lần nàng đều như người vô hình, không dám ở trước mặt người khác nói chuyện, hơn nữa đều cúi thấp đầu, rất nhát gan, rất tự ti.
Bởi nguyên nhân này, hắn nhìn nàng nhiều hơn vài lần.
Chắc hẳn nếu nàng không rời khỏi đế đô, thì ở Mộc gia sẽ phải chịu rất nhiều khi dễ.
"Về sau ta sẽ bảo hộ ngươi." Hắn che trước mặt nàng, đứng thằng người kiên định nói.
Mộc Khuynh Cuồng cười to, "Ta chỉ là người bình thường tại sao có thể để Tam vương gia bảo vệ, ta trèo cao không nổi." Chính nàng sẽ tự bảo hộ chính mình thật tốt, lần này tới, nàng đã suy nghĩ cặn kẽ, nếu không cũng sẽ không dễ dàng tới nơi này.
"Không phải ngươi trèo cao, mà là ta nguyện ý bảo vệ ngươi." Mạc Tiêm Lương kiên định nói, hắn chưa từng đối với bất kỳ nữ tử nói một lời hứa như vậy, nhưng hôm nay hắn lại nói với nàng.
"Cám ơn Tam vương gia ưu ái, ta muốn tu luyện, thỉnh Tam vương gia rời đi." Mộc Khuynh Cuồng làm ra một bộ dạng tiễn khách.
Mạc Tiêm Lương liếc nhìn nàng một cái, biết không có thể bức nàng, chỉ có thể bảo nàng chiếu cố chính mình thật tốt, rồi lập tức rời đi.
Sau khi hắn đi, Mộc Khuynh Cuồng đóng kín cửa sân nhỏ, tâm tình không bị bất kỳ ảnh hưởng gì tu tập đấu khí.
Chỉ có một tháng thời gian, nàng muốn từ ngũ tinh Đấu Vương tu đến Đấu Tông.
Đối với tuổi của nàng, người bình thường rất khó tu đến Đấu Tông, dù vậy nàng vẫn nhất định phải thăng cấp Đấu Tông.
Mộc gia gia tộc đại hội, chính là tỷ thí giữa những người cùng thế hệ, chỉ cần những lão nhân kia không tham dự, cùng những người này tỷ thí, nàng liền có một chút lòng tin.
Lúc này, nàng muốn cho tất cả người Mộc gia nhìn rõ, Mộc Khuynh Cuồng không phải là phế vật!
"Sửu Sửu, ngươi nói một tháng, ta có thể thăng cấp đến Đấu Tông hay không?" Mộc Khuynh Cuồng hỏi Sửu Sửu đang ngủ trong lòng, con chuột nhỏ này, ngoại trừ tu luyện, chính là ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn.
Sửu Sửu đột nhiên mở mắt, trong mắt lóe quang mang giảo hoạt, "Khuynh Cuồng, ngươi thật là đần chết, chẳng lẽ ngươi quên còn có dược phụ trợ sao, mặc dù tác dụng không lớn, nhưng vẫn có thể dùng."
"Nhưng ta không biết chế dược." Mộc Khuynh Cuồng nhíu mày nói, bình thường đan dược cao cấp cùng dược thủy rất khó mua được.
"Ngươi có thể tìm Mạc Tiêm Lương a, hắn đường đường vương gia Lôi Lạc Đế Đô, làm sao có thể không có loại dược này." Sửu Sửu một bộ hài tử không thể dạy thở dài nói, lại bị Mộc Khuynh Cuồng đập cho một phát.
Mộc Khuynh Cuồng trầm giọng nói, "Ta không muốn nợ hắn."
"Là chính hắn nói nguyện ý bảo vệ ngươi." Sửu Sửu quệt mồm nói, nó nghĩ cách giải quyết cho nàng, tại sao lại động thủ đánh nó.
"Ta không cần." Mộc Khuynh Cuồng kiên quyết nói.
Nàng biết rõ dụng ý của Mạc Tiêm Lương đến gần nàng, hắn muốn mượn nàng đến chèn ép Mộc gia đi! Nhưng hắn đã quên mất, nàng cũng là người Mộc gia.
← Ch. 054 | Ch. 056 → |