[H] Hoa huy*t nhiều chất lỏng
← Ch.28 | Ch.30 → |
Cửa khách sạn bị đẩy ra, người đàn ông cao ráo ôm cô gái nhỏ nhắn lên đặt xuống chiếc giường lớn ɱề·ɱ ɱạ·𝒾.
Cả người Thẩm Chi Hành nóng rực, anh nhìn Chu Phù, thấp giọng d·ụ ◗·ỗ, "Ⓒở.1 ⓠυầ.𝖓 áo ra."
Ở trên xe hai người suýt chút nữa lau súng cướp cò, nơi đó của Thẩm Chi Hành 𝓃_ón_𝐠 ⓑỏ_п_ⓖ. Cũng may anh vẫn còn chút lý trí, lựa chọn thuê phòng chứ không làm trên xe.
Động tác ↪️·ở·𝖎 đ·ồ của Chu Phù quá chậm, anh nhìn cô chằm chằm khiến tay của cô run lên.
Cuối cùng Thẩm Chi Hành dùng tay xé vạt áo sơ mi của Chu Phù, dùng phương thức nhanh gọn nhất 𝖈ở.𝖎 đ.ồ của cô.
Gò bông đào Ⓜ️ề·ɱ 𝐦ạ·❗ lộ ra, Chu Phù ngại ngùng lấy tay che đi càng khiến hình ảnh trở nên dụ hoặc.
Thẩm Chi Hành híp mắt, "Đầu 𝓃𝐠ự·🌜 của bé cưng đã sớm cứng lên, có phải muốn anh yêu thương?"
Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, Thẩm Chi Hành từ một người ôn tồn lễ độ biến thành một kẻ cuồng t𝖍●â●𝖓 ɱ●ậ●🌴.
Anh quỳ gối trước Chu Phù, thuần thục cởi tây trang trên người. Lúc này hoa huy*t của cô đã ướt đẫm, thấy động tác 𝖈*ở*ℹ️ đ*ồ của anh đẹp mắt, hoa huy*t càng thêm ngưa ngứa khó chịu, cô lặng lẽ kẹp chân.
Sau khi cởi xong đồ, cơ bụng săn chắc hiện ra, Thẩm Chi Hành cúi xuống ghé sát vào tai Chu Phù hỏi, "Tiểu huyệt nhiều nước như thế, có phải đang muốn đúng không?"
Tay Chu Phù bị anh dùng dây lưng trói lại, nghe giọng nói զ*𝐮𝐲ế*ռ 𝖗*ũ trầm thấp, cơ thể cô không tự chủ muốn sát lại gần.
Chu Phù nghĩ, cứ coi chìm đắm thêm một lần đi.
Anh dùng bàn tay ⓝó𝐧-ɢ 𝐛ỏռ-g xoa hoa huy*t ẩm ướt, tách hai cánh hoa ra rồi tiến vào cọ sát âm hạch. Tay Chu Phù bị kéo 𝐥ê-n đ-ỉ-𝖓-h đầu, gò bông đào theo đó dựng thẳng, thuận tiện cho Thẩm Chi Hành cúi đầu thưởng thức. Anh dùng đầu lưỡi đảo quanh nụ hồng, tiếp đáy khiêu khích nó.
🎋.♓.𝐨.á.ı cả.𝐦 liên tục kéo đến, hoa huy*t bị anh dùng tay chơi đùa, đầu 𝐧𝖌●ự●ⓒ bị anh dùng lưỡi trêu chọc. Hai bị bị trói khiến Chu Phù chẳng thể ôm anh.
Cô cong người đón nhận sự khiêu khích của anh, dịch thủy tiết ra mỗi lúc một nhiều, vừa ướ*t á*✝️ vừa không thoải mái.
Anh dùng một ngón tay tiến vào, động tác ⓡ·ú·𝐭 𝖗·🅰️ cắm xuống với tần suất cao. Chu Phù bị 𝖐í·ⓒ·ⓗ 𝐭h·í·𝖈·ⓗ rên lên, "A! Thoải mái quá ... nhưng hoa huy*t vẫn ngứa."
Thẩm Chi Hành nhéo ռ🌀*ự*𝖈 cô, dùng tay đánh nhẹ vào m.ôn.ɢ, âm thanh va chạm vang lên rõ ràng.
Cô gái anh mong nhớ ngày đêm hiện tại kiều diễm ở ngay trước mặt, ngoan ngoãn phát ra tiếng rên 𝐪⛎_y_ế_𝖓 𝐫_ũ.
Thẩm Chi Hành mạnh bạo đẩy côn th*t vào trong, một tiếng phụt vang lên, hoa huy*t Chu Phù bao lấy côn th*t anh.
Thẩm Chi Hành cắn 𝐧*𝖌ự*↪️ cô, 𝐡𝖚n_g 𝒽ă𝖓_ℊ để lại dấu vết.
Chu Phù hơi đau nhưng đồng thời cũng cảm thấy ngày càng hưng phấn. Thẩm Chi Hành giữ lấy chân cô, để nó quấn lấy eo mình giúp cho anh dễ dàng 'yêu thương' cô hơn.
Lần này, anh chẳng hề dịu dàng mà bộc lộ hoàn toàn thú tính ẩn giấu. Thẩm Chi Hành mãnh liệt ra vào hoa huy*t, không muốn buông tha.
Hô hấp anh dồn dập, g*ợ*i ⓒả*ɱ cực kỳ, "Tiểu huyệt nhỏ thật biết nghe lời, không giống em luôn làm loạn với anh. Em nhìn em, tiểu huyệt bám lấy anh chặt chưa kìa. Đứa nhỏ lẳng lơ, em có 𝐬●ướռ●g khi được anh trai 'yêu' không?"
Trong nháy mắt, một cái đánh vào 𝖒ô·n·g khiến Chu Phù tê dại, k-𝒽-𝐨-á-𝖎 𝖈-ả-ⓜ chồng chất ngày một nhiệt.
Cơ thể cô như pháo hoa sắp 𝖓-ổ ✞-𝐮-𝐧-ⓖ, nó run lên, tiếng nước chảy khi ⓖ*𝖎*@*𝑜 𝐡*ο𝐚*𝓃 rõ ràng hơn bao giờ hết.
← Ch. 28 | Ch. 30 → |