Truyện:Văn Nhã Bại Hoại - Chương 19

Văn Nhã Bại Hoại
Trọn bộ 39 chương
Chương 19
[H] Mạnh mẽ ‘làm’
0.00
(0 votes)


Chương (1-39)

Giọng Thẩm Chi Hành trầm thấp khiến cô mê muội, anh nghiêng đầu cắn lấy vành tai đỏ ửng của cô, vật to lớn từng chút một đi sâu vào hoa huy*t 〽️·ề·ⓜ 𝖒·ạ·𝖎.

Anh đeo 'áo mưa', nhờ có chất lỏng ướ.ⓣ á.ⓣ mà dễ dàng tiến tới, lúc rú●𝖙 𝐫●𝒶, nơi đó thấm đẫm dịch thủy không rõ là của ai.

Chu Phù bị 'làm' đến thoải mái, đôi môi nhỏ bé bắt đầu rầm rì ngắt quãng kêu, "Chậm một chút ..."

Thẩm Chi Hành nâng 〽️ôп.ⓖ cô lên, Ⓜ️ô·n·ⓖ Chu Phù căng tròn êm ái, anh mạnh tay xoa nắn vài lần, tiếp đó vang lên tiếng đánh nhẹ.

𝐌●ôп●ɢ Chu Phù bị anh đánh, hoa huy*t co rút, chịu sự ⓝɢ.𝖍.❗.ề.𝐧 𝐧á.t mạnh mẽ, bụng nhỏ siết lấy gậy lớn, cực kỳ thoải mái. Hoa huy*t cũng vậy mà phân bố nhiều mật dịch.

Chu Phù giương đôi mắt ướ-t á-t nhìn anh như lên án nhưng Thẩm Chi Hành lại thấy biểu cảm này giống đứa trẻ làm nũng, anh bật cười, "Còn muốn bị đánh sao?"

Anh một mặt nói chuyện, một mặt lật người Chu Phù, 𝖝â●m 𝓃h●ậ●🅿️ từ phía sau. Đầu giường phòng cô có một chiếc cửa sổ, Thẩm Chi Hành xấu xa đè cô lên cửa sổ, bầu 𝓃.🌀.ự.🌜 áp sát vào mặt kính khiến nó biến dạng.

Chu Phù quay đầu nhìn Thẩm Chi Hành, anh không hề dao động, đuôi mắt hơi đỏ, bàn tay to lớn ✅.ⓤ.ố.𝖙 𝖛.ⓔ bờ 𝐦●ôռ●🌀 xinh đẹp. Cách vài giây lại vỗ một chút, vỗ tới khi Chu Phù thoải mái xin tha.

Chu Phù hoài nghi bản thân cô có xu hướng tự ngược.

Chưa để cô nghĩ nhiều, Thẩm Chi Hành đỡ eo, cơ bụng săn chắc áp sát người Chu Phù. Tiếp tục cắm nơi đó vào hoa huy*t, đem khe hở chật hẹp kia căng ra.

Anh dường như không biết mệt mỏi, quy đ*u đưa đẩy nghiền áp nơi mẫn cảm nhất. Chu Phù chịu không nổi, nhỏ giọng thút thít xin tha, "Khó chịu quá ... Em từ bỏ."

Thẩm Chi Hành như người mất lý trí, nhiều lần cắm sâu thúc mạnh, ngày càng mãnh liệt.

Chu Phù bị 'làm' không nói nên câu, da cô trắng hồng, bị Thẩm Chi Hành nắm mạnh nên để lại vệt đỏ bắt mắt.

Hô hấp anh dồn dập, gậy thịt sưng to, bàn tay không rảnh rỗi mà xoa n_ℊ_ự_𝐜 cô, theo nhịp nắn bóp.

Cô gái nhỏ của anh như bông hoa trong trẻo bị 𝐭à.𝖓 ρ𝐡.á, nhu nhược vô cùng.

"Sao lại chặt vậy? Ông xã giúp em buông lỏng nhé?" Thẩm Chi Hành thẳng lưng, đưa đẩy như máy đóng cọc làm cho hoa huy*t ⓡ𝐮·п 𝖗·ẩ·ⓨ không ngừng, 𝖐·♓·🅾️·á·ℹ️ c·ả·Ⓜ️ dâng lên từng đợt.

Chu Phù không cản nổi anh, cả người như trôi lềnh bềnh trên mặt nước, cơ thể ư●ớ●† á●т, mệt mỏi không nhấc nổi tay chân.

"Anh 'làm' em mạnh hơn được không? Có chút ngứa."

Rõ ràng ban đầu chưa thích ứng được biên độ này, vậy mà giờ cô cảm thấy tốc độ của anh quá chậm và nhẹ.

Đặc biệt sau khi trải qua cao trào, cô đòi hỏi nhiều hơn, h·ⓐ·𝖒 〽️·⛎ố·n mạnh hơn.

Thẩm Chi Hành xoa nắn cửa huyệt sưng hồng kia, ngón tay thưởng thức nơi tư mật mấp máy mời gọi.

"Đứa trẻ tham ăn, vậy mà chưa chịu no, anh 'làm' ↪️*𝒽*ế*𝖙 em" Giọng nói của anh mạnh bạo, động tác tay tàn nhẫn, dịch thủy chảy ra mãnh liệt giống như con suối nhỏ, vang lên tiếng sắc tình.

Chương (1-39)