Đêm đầu tiên 2
← Ch.001 | Ch.003 → |
<images>"Không cần, thực không cần, hoàng huynh, xin huyn tha cho muội"
Đi qua cao trào, Văn Khương bắt đầu e ngại hắn, hắn thật lòng sủng ái nàng như hắn nói sao?! Tròng mắt Thế tử Trữ đen lại nhìn ko rõ đang nghĩ gì nhưng lại đầy 𝖉ụ_𝒸 𝐯_ọ_ⓝ_ɢ. Hắn nhìn nữ nhân dưới thân đầy ⓗ🅰️*𝐦 ⓜ𝐮*ố*ռ, vừa mới làm qua 1 lần nên vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn, cự thú màu tím đậm vẫn ngang nhiên uy dũng trước mắt Văn Khương, nàng nhìn đầy sợ hãi....
"A _ _ _ _"
Hắn lật †.ⓗ.â.𝓃 †♓.ể hoàng muội còn đang 𝖗⛎.ⓝ 𝐫.ẩ.🍸, dũng khí ngất trời vùi sâu vào lối đi vẫn còn kết tơ 〽️á●ⓤ cùng d*m thủy...
Thân là Thế tử nước Tề, hắn cư nhiên có vài mỹ nhân đêm đêm cùng lâm hạnh nhưng mà sự 🍳ц_y_ế_ⓝ ⓡ_ũ của đám giai nhân trong vương phủ thực ko thể so được với hoàng muội của hắn.
Mỹ diễm không gì sánh được, sóng mắt mị tình, gương mặt nhỏ nhắn kèm theo thanh âm 𝓇ê●ռ 𝐫●ỉ thiêu rụi lý trí nam nhân làm Thế tử Trữ muốn ngừng mà chẳng ngừng được. Cự vật thô trướng đang xuyên xỏ qua vách tường chặt chẽ của Văn Khương càng thêm gắn sức ✝️-hâ-𝖒 𝓃♓ậ-ρ...
"A _ _ _ _ _ _"
Tư thế ×.â.〽️ 𝓃.ⓗậ.🅿️ từ phía sau làm cơ thể nàng bị nhục bổng nghiền ép đến mức tận cùng, hoa huy*t màu hồng phấn chẳng biết từ lúc nào bị cự thú nong t𝐡à𝐧.𝐡 ⓗ.ì.п.h dạng trăng tròn, nhìn cực kỳ hấp dẫn.... Bị Thế tử Trữ 𝐱_â_〽️ 𝓃_𝖍_ậ_🅿️, Văn Khương tuy có thống khổ lẫn đau đớn nhưng k.ⓗ⭕á.𝖎 𝖈.ả.〽️ mà bên dưới truyền đến cũng thực sự làm nàng chìm trong k♓🔴á_𝖎 ⅼ_ạ_𝐜... Chuyện này là sao, có lần Văn Khương nghe hoàng tỷ nói chỉ khi cùng nam nhân mình yêu thương â.𝖓 á.𝐢 mới có thể sinh ra 🎋-𝖍⭕á-1 c-ả-m?! Nhưng mà Thế tử Trữ là hoàng huynh của nàng, giữa nàng và hắn chẳng lẽ lại có thể tồn tại thứ tình cảm nam nữ kia sao!?
Cách trở màn cửa sổ, cổ kính tinh xảo trên mặt giường lớn, kèm theo từng tiếng thiếu nữ 𝐫●ê●𝖓 𝓇●ỉ mê người cùng nam nhân κ♓_ê_𝖚 g_ợ_ℹ️ thấp т♓●ở ɢ●ấ●🅿️, một nam một nữ hai †♓â●ⓝ ✞♓●ể trần trụi đang quấn lấy nhau kịch liệt 🌀i𝒶.𝐨 𝒽.o🔼.𝖓...
" Văn Khương hoàng muội, muội đẹp quá... thực nghĩ muốn sủng muội đến 🌜𝐡*ế*ⓣ"
Hắn khàn giọng nói, thanh âm vì tình dục càng làm nó trở nên ma mị, gợi lên dục cảm.
Một bàn tay Thế tử đưa đến ν𝖚ố_✞ 𝐯_3 vai trần của công chúa, đúng là mỹ nhân trong mỹ nhân đ*ườ*𝐧*g 𝒸ⓞ𝖓*🌀 κ-𝒽ê-u ɢợ-𝒾, sắc dục cuồn cuồng làm Thế tử Trữ lần nửa bị khuất phục. Hắn xoa nắn đầy say sưa cứ như đây là bảo vật trân quý, trên da thịt trắng nõn hắn mãnh liệt lưu lại từng dấu vết....
"A... Ách... Aha... Thế tử ca ca... Đau quá... Đau a..."
Càng đến gần nơi riêng tư, cảm giác Văn Khương lại càng mẫn cảm, từng đợt từng đợt đau dường như mang đến càng nhiều 🎋í-🌜-ⓗ ⓣ-♓í-ⓒ-♓ ⓚ*♓*⭕á*𝒾 ⓒ*ả*ⓜ...
"A? Đau không? Đây là cái gì?"
Đầu ngón tay Thế tử Trữ đưa xuống quét qua mấy dòng ԁ*â*𝖒 dịch đưa đến trước đôi mắt mờ sương của Văn Khương:
"Văn Khương hoàng muội, đây là cái gì? hửm?"
Nói xong liền mạnh mẽ đ●â●ɱ mạnh vài cái, thiếu nữ mảnh mai bị hắn thao đến hoảng loạn, nàng ko thể ko nhắm chặt 2 mắt, mặc kệ đôi tuyết phong đung đưa trước mắt Thế tử Trữ
"Mỹ nhân d.â.ɱ đã𝖓.ɢ, xem vú của muội sao cứng nhanh như vậy?"
Thế tử Trữ nhìn như muốn đốt cháy da thịt Văn Khương, từ phía sau vòng qua ôm lấy con thỏ trắng mặc tình mà xoa nắn. Công chúa mới 13 tuổi, kinh nguyệt lần đầu tiên vừa mới hết không lâu, т_h_â_𝖓 𝖙♓_ể thiếu nữ nở nang thực sự có thể khiến bất kỳ nam nhân nào c.𝒽ế.𝖙 trên người nàng....
"A... Ân... Không cần... Chỗ đó... A......" Văn Khương vừa đau vừa tê dại т.♓.ở ℊ.ấ.ρ.
"Không cần... Không cần nhưng vú lại?"
Hắn mạnh mẽ chế trụ vòng eo, 𝐡.𝐮.𝖓.🌀 ⓗă.𝐧.𝐠 đảo lộng, đầu v* như hoa anh đào lại trở nên cương cứng, xinh đẹp trần trụi hấp dẫn tầm hắn.
Văn Khương cảm thấy hạ thân càng ngày càng nóng, trong cơ thể càng ngày càng ngứa ngáy, từng cỗ ԁâ_𝖒 mỹ dịch liên tục chảy ra, cùng sự cắm rút của thế tử mà kết thành bọt mép dính lên 2 cánh hoa môi, theo sự trừu cắm mà tụ lại gốc dương v*t hắn...
"Văn KHương hoàng muội, muội cũng đã ướt thành như thế, thật sự là mẫn cảm!" Một đôi mắt câu hồn hài hước mà cười, toàn bộ ôn nhu triền miên 𝐡*ô*𝐧 vào lưng trần trụi. hai ✝️_𝐡_â_𝐧 †_♓_ể 𝐪●⛎ấ●n 🍳⛎ý●✞ không ngừng trog đêm tối, Văn Khương chẳng biết mình cùng Thế tử ca ca đổi qua bao nhiêu tư thế, lên cao triều bao nhiêu lần...
"Văn Khương hoàng muội, muội thật tuyệt"
Thế tử Trữ cảm thấy phía của tiểu công chúa chính là uyển chuyển, đè ép, bao vây lấy, ɱ.ú.𝐭 vào cự vật, một vòng lại một vòng, liên tục làm sâu sắc tê dại 🎋_♓_🅾️á_𝒾 𝒸_ả_Ⓜ️ bức hắn mất lý trí. Cái gì hoàng muội, cái gì luân lý, giờ này khắc này, hắn chỉ cần nàng, muốn làm nàng....
Hắn mạnh mẽ ấn trụ hai chân, để đầu Văn Khương nằm cao lên gối, eo nhỏ dựng thẳng đón hắn luật động. Tư thê này Văn Khương chỉ cần cúi mắt liền có thể nhìn đến 1 màn kinh diễm - một căn cự long màu tím đậm đang xỏ xuyên qua cơ thể nữ nhân, nơi họ ra vào còn thấy sợi d*m thủy bị kéo ra dây dưa giữa cự thú và hoa huy*t, ..
"Văn Khương hoàng muội, đừng trách hoàng huynh sủng ái muội, ai bảo muội xinh đẹp động lòng như vậy. Mới 13 tuổi mà đã biết cách chiều lòng nam nhân, đúng là một tiểu bảo bối"
Bên dưới bị một thân cự thú nong liên tục, cửa động bị căng đến trướng đem mật động t𝐡à_ⓝ_h ♓_ì_ⓝ_ⓗ " O", ngay cả vách thịt non bên trong cũng bị kéo ra bám trên long thân.
"Ân... Hừ... thật trướng a..."
Văn Khương đã sắp bị hắn 𝒹●â●𝖒 thao đến mất lý trí, cảm giác bên dưới tê dại ⓚⓗ●o●á●𝒾 🌜ả●ⓜ bũa vây cự thú của Thế tử Trữ, từng dòng nhiệt lưu cùng gân guốc của hắn nàng đều chân thật mà cảm nhận rõ ràng.
Hắn ấn trụ 2 chân thiếu nữ, hạ thân hung ác nhún động thật nhanh, d●ụ●𝐜 ѵ●ọ𝖓●ⓖ kịch liệt cắm rút, cuồng thúc đến miệng tử cung ⓜề.〽️ ɱạ.❗. Thế tử mỗi khi lui ra đều rút đết đoạn chỉ chừa lại quy đầu, khi sáp nhập lại cắm cực kỳ sâu và ngang ngược....
" Hoàng huynh, , thật sâu. đừng đi vào nửa..."
Văn Khương bị thế tử Thế tử Trữ nhiều lực trùng kích lộng không ngừng 𝖗ê.n 𝓇.ỉ, k●h●⭕●á●ℹ️ ↪️●ả●m như nước lũ, cả người lay động, sống lưng từng đợt tê dại, ....
"Văn Khương hoàng muội, khẩu thị tâm phi, 𝐓-𝐡â-𝖓 𝖙-♓-ể muội thành thực hơn rất nhiều... Muội xem cái miệng bên dưới muội hút hoàng huynh thật chặt...."
Quả nhiên, cự vật càng sáp càng sâu, đã gạt mở miệng tử cung còn chưa thấy đủ, còn muốn nhiều hơn tiến sâu vào khám phá bên trong. Hiện tại cự thú của Thế tử Trữ đã hoàn toàn cắm di vào lút cán, chỉ hận không thể nhét 2 viên tinh hoàn vào trong hoa huy*t cho trọn vẹn yêu thương.
"A a... ukmmmn a... A a a..."
Miệng tử cung bị đâ_m mang nhiều κ*ⓗ0á*ⓘ 🌜ả*𝖒, Văn Khương vừa đau lại mất hồn, còn tinh tế thể vị cảm giác miệng tử cung được hoàng huynh 𝒽-𝐮п-🌀 hă-ⓝ-🌀 xuyên xỏ. Cảm giác kia chưa bao giờ có, trước mắt hiện lên từng hồi ánh sáng, †-♓â-ⓝ ⓣ-h-ể tận sức dán sát hắn, cao triều không ngừng đánh tới...
"Văn Khương hoàng muội... Ahh, muội thật giỏi... Hoàng huynh đều cho muội.."
Thế tử Trữ cảm thụ từng đợt hoa huy*t co rút lấy lòng nam căn hắn, cánh hoa ửng đỏ theo ma sát càng thêm chói mắt, mị thịt ɱề_Ⓜ️ 𝖒ạ_ℹ️ vì hắn đ_â_Ⓜ️ ✌️_à_ⓞ chui ra mà lật ra lật vào.
"Ahh, Thế tử ca ca, ahh..." Dù sao cũng là thiếu nữ, bị hắn giằng co cả 1 đêm đã có sự không chịu nổi. Thế tử lại như cũ hứng thú bừng bừng:
"Nói, dương v*t của hoàng huynh có ngon không?"
"Ukwm... có... Ăn ngon... ưm ưm......" Nàng nức nở, nước mắt liên liên.
"Vậy có muốn ăn nhiều hơn không?"
"... Thật sâu... Ca... Không cần... A _ _ _ _" còn chưa chờ nàng trả lời xong, hắn liền lại 𝒽-⛎𝐧-ⓖ 𝐡ăn-🌀 đỉnh đ_â_〽️ mấy lần.
"Nói, muốn hay không Thế tử ca ca ♓·𝐮𝖓·g 𝖍·ăп·🌀 làm muội?"
"A a a a a a... Muốn... Cầu xin hoàng huynh... hoàng huynh..." Văn Khương cảm thấy chính mình đã sắp 🌜·♓·ế·𝐭.
"Cầu ta cái gì? hửm?" Hắn ác ý xâ.ⓜ 𝐧.ⓗậ.🅿️ sâu hơn trêu chọc tiểu tử cung
"... Cầu thế tử ca ca làm Văn Khương..."
"Là thế này phải không?" - Hắn thô tráng dùng quy đầu đột ngột xâ.m ռ𝐡ậ.🅿️ cái miệng nhỏ hẹp nơi sâu nhất.
"A a a..." Văn Khương lắc đầu, lại vội vàng nhẹ gật đầu.
"Muốn ăn т-ïп-𝒽 𝒹-ị-𝐜-♓ của hoàng huynh không?" - Thế tử Trữ tiếp tục trêu chọc nữ nhân bên dưới.
"Ô ô... Văn Khương đều nghe theo Thế tử ca ca..."
"Đúng không? Như thế này?" Hắn ấn trụ bả vai mảnh mai của nàng
"A a a..."
Cự vật như lặn xuống nước chui vào nơi sâu nhất mật hoa, tử cung xinh xắn bị hắn xâm chiếm đến trướng đau. Từng đợt từng đợt ⓓ.â.ⓜ dịch xuất ra tưới trên long đầu của hắn. Văn Khương rút cuộc nhẫn nhận không được, thét lên tiết.
"A, lại tới sao... Thế tử ca Ca lập tức bắn đầy huyệt nhỏ cho muội "
"A... Thế tử ca Ca... Thật nóng"
Lời còn chưa nói xong, nóng hổi ✞❗𝖓-𝖍 🅓ị-𝒸-𝒽 liền kích xạ tiến vào trong cơ thể, nho nhỏ tử cung bị rót đầy.
"𝒦*ẹ*ρ c𝐡*ặ*t vào, hấp thụ đi.. một giọt cũng không được chảy ra"
Thế tử Trữ một bên thưởng thức mỹ nhân cao triều, một bên thấp giọng ra lệnh...
← Ch. 001 | Ch. 003 → |