Vay nóng Tinvay

Truyện:Văn Khương Công Chúa - Chương 070

Văn Khương Công Chúa
Trọn bộ 143 chương
Chương 070
Triền miên
0.00
(0 votes)


Chương (1-143)

Siêu sale Lazada


<images>Văn Khương cười nhạt một tiếng, ngay sau đó chủ động đưa lên môi hồng, tinh tế trăn trở mà sâu sắc. Cho tới nay, chuyện tình yêu giường chiế, phần lớn Văn Khương rơi vào thế bị động thừa nhận đối phương chiếm đoạt, chỉ là ban đêm mê người như bạn, nàng trong tình cảnh rơi vào tay giặc lại chủ động tác hôn môi là một điều hiếm có. Văn Khương hôn, từ chủ động rất nhan chuyển thành bị động, quyền nắm trong tay liền bị nam nhân trên người đoạt đi. Theo môi mỏng của hắn chậm rãi dọc theo phần cổ xinh đẹp, một đường cong hướng xuống liếm hôn, hai tay Văn Khương cũng không có nhàn rỗi, không tự giác đi theo tiết tấu bờ môi Trọng Nhĩ, cũng một đường động tác đi động xuống, mềm mại như cây cỏ thăm dò vào trong vạt áo, từng tầng từng tầng rời vén mở từng lớp y phục...

"Tiểu yêu tinh" - Trọng Nhĩ hơi thở rõ ràng nặng thêm.

"Ưmn a..."

Một tiếng thở dài nhè nhẹ, đầu Văn Khương hơi hơi nâng lên, bàn tay nam nhân đem một bên đẫy đà đẩy ra sau đó một ngụm ngậm lấy, đỉnh anh đào bị gặm cắn liếm cắn sớm đã đỏ hổng là lại càng thêm trướng, hiện ra một chút cảm giác đau đớn. Trong lúc bất tri bất giác, quần áo nàng cũng sớm bị Trọng Nhĩ từng cái trút bỏ.

Tối nay ánh trăng dị thường sáng tỏ, văn phòng rõ ràng trông thấy lồng ngực rắn chắc, cơ bắp bắp thịt khỏe khoắn của nam nhân, từ vóc người hoàn mỹ kia, Văn Khương không nhìn thấy một chút mỡ thừa nào, trên người Trọng Nhĩ từng đường nét hầu như là hoàn mỹ, đúng chuẩn biểu trưng cho cái gọi là nam nhân tinh tráng. Văn Khương chằm chằm thân thể Trọng Nhĩ, sững sờ nhìn một hồi, cho đến khi bắt gặp ánh mắt hắn nhìn mình, nàng mới hỏa thiêu khép lại hai mắt.

"Phu nhân, có hài lòng không?" - Hắn thấp giọng cười.

"Trước làm một lần được chứ? Ta nhịn rất lâu rồi."

Bờ mông như bạch ngọc hơi hơi cong lên, cự vật xoạt một tiếng mà đâm vào có thể nàng. Thân thể vốn buông lỏng trong nháy mắt trở nên căng thẳng, hai tay Văn Khương chi trụ bả vai Trọng Nhĩ, do dự chốc lát lại dâng môi hồng áp lên môi hắn. Trọng Nhĩ biết nàng ám chỉ, nàng muốn hắn chờ chốc lát mới có thể thích ứng được tồn tại của hắn. Ngón tay Trọng Nhĩ thon dài xoa dung nhan tinh xảo, thân thể mềm mại tinh tế tỉ mỉ quả thực giống như độc dược trí mạng làm hắn cam tâm tình nguyện tâm phục khẩu phục.

Hắn một tay thác mông nhỏ, một tay chống đỡ trên giường, lặp đi lặp lại nhiều lần hôn sâu làm dịch mật bên trong hoa kín chậm rãi chảy xuống, ngay sau đó, dương cụ bên trong y cốc chật hẹp trơn mềm thẳng đứng khắc tính phản xạ nhanh chóng co lại, đưa đẩy, đem phân thân được đặt trong cơ thể nàng kẹp đến tiêu sái.

Hắn chậm rãi bắt đầu chuyển động, nữ nhân nhỏ vụn rên rỉ trong không khí.

"Vẫn ổn chứ?"

Hắn nhìnbên trán Văn Khương có chút mồ hôi, lại đứng người lên.

"Ưn."

Mặt Việt Nam thẹn thùng nhẹ gật đầu, nhỏ nhẹ đau đớn khiến nàng nhăn mày lại, mất hồn thở gấp không khống chế được thốt ra tiếng, thanh âm nhẹ nhuyễn trong bóng đêm yên tĩnh cực kì ái muội trêy người..

Phần eo nam nhân chợt động đỉnh, nhục bổng cắm vào, đổi lại tiếng rên rỉ của mỹ nhân, nam nhân hứng trí lại là trùng trùng điệp điệp dụng lực đâm một cái, thêm sâu sắc khóc nỉ non mang theo nồng đậm run rẩy, truyền vào tai Trọng Nhĩ, móng tay nhọn sắc cắm thật sâu vào da thịt Trọng Nhĩ. Hắn mắt đen nhiễm sâu, ngưng mắt nhìn nữ nhân phía dưới đang thở gấp, hẹp mông bỗng nhiên hướng sau vừa lui, "Nha " một tiếng, ngẩng cao lên to lớn toàn bộ rời khỏi trong cơ thể Văn Khương, còn chưa chờ nàng phản ứng hắn lại lấy tăng lực độ cắm xuống rốt cuộc trực tiếp đâm vào nơi sâu nhất trong tử cung.


???????????????? lượt Vote rớt thê thảm.. ???????????????????? " Công chúa " của Ad bị thất sủng lắm lắm rùi!!????????????????

BUỒN CỦA AD.... Thả ⭐⭐⭐⭐⭐ an ủi xíu đi nè????????


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-143)