Truyện:Vô Hạn Lưu – Sân Chơi Quỷ Quái - Chương 088

Vô Hạn Lưu – Sân Chơi Quỷ Quái
Trọn bộ 579 chương
Chương 088
Chương 88
0.00
(0 votes)


Chương (1-579)

Chúng nó không phát ra tiếng động nào, nhưng qua biểu cảm méo mó của gương mặt, Lê Tri nhận ra, chúng đang cười. Những cái miệng chưa kịp mọc răng há ra, nhe nhởn một cách kinh dị, bám lấy váy nữ 🍳.υ.ỷ mà lóp ngóp bò tới.

Nữ ⓠ-𝐮-ỷ dừng lại trước ô cửa sổ của gian phòng đầu tiên. Cô ta đứng đó, bất động như tượng gỗ. Ánh đèn lồng hắt bóng dáng gầy guộc của cô ta lên cửa sổ giấy, lắc lư mơ hồ như muốn xé toạc lớp giấy mỏng manh.

Tiếp đó, mái tóc dài phía sau cô ta bất ngờ cử động. Nó vươn lên theo song cửa như những chiếc xúc tu sống, len lỏi qua những kẽ hở, từng chút từng chút một, chui tọt vào trong phòng.

Lê Tri nhíu chặt mày. Trong gian phòng kia, là hai người chơi đồng hành với Triệu Loan.

Cô 💰_❗ế_† 𝐜_♓_ặ_𝖙 con dao, âm thầm tính toán khả năng cứu người. Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, nữ qⓤ·ỷ ngoài cửa bỗng nhiên quay phắt đầu lại.

Khoảng cách tuy xa, nhưng Lê Tri cảm nhận được rõ rệt: nữ զ_υ_ỷ đã phát hiện ra cô — qua chính cái lỗ nhỏ tí hin trên cửa sổ giấy.

Không kịp để cô phản ứng, bóng người phía cửa sổ biến mất.

Ngay sau đó, trong tầm mắt của Lê Tri, một con mắt đỏ ngầu thình lình xuất hiện — sát đến mức gần như dán chặt lên cửa sổ.

Đó là một con ngươi sưng phù, vằn vện máu, từ trong hốc mắt mục rữa bò ra những sợi tơ m. á. u li ti.

Nữ ⓠυ●ỷ áp sát vào cửa, ánh mắt lạnh băng xuyên thấu qua lỗ thủng, nhìn thẳng vào Lê Tri.

Hai ánh mắt chạm nhau qua lớp cửa mỏng manh, khiến da đầu cô tê dại từng tấc một. Không hề do dự, Lê Tri lùi mạnh về sau, đồng thời giơ túi bùa lên, bịt chặt lỗ thủng. Mộng Vân Thường

Ngay khoảnh khắc đó, một tiếng thét thảm thiết xé tan đêm tối.

Bóng dáng nữ ⓠ⛎-ỷ lảo đảo lùi lại, in rõ trên nền cửa sổ giấy. Cùng lúc, túi bùa trên tay Lê Tri bốc lên làn khói trắng nhàn nhạt, mùi đàn hương nồng đậm lan tràn khắp phòng.

Tiếng thét biến thành tiếng gào thét phẫn nộ. Ba đứa trẻ sơ sinh dưới chân nữ 🍳.u.ỷ cũng bắt đầu cất tiếng khóc chói tai. Âm thanh ấy như d. a. o cạo, rít rách vang vọng trong gió đêm.

Những đứa trẻ lảo đảo đứng dậy, rồi lại lồm cồm bò theo bậu cửa, dùng những bàn tay be bé bê bết m. á. u của mình ra sức đập cửa sổ, muốn phá cửa mà xông vào trong phòng.

Dưới ánh sáng của đèn lồng, từng dấu tay m. á. u nhỏ lấm tấm in hằn trên cửa sổ giấy. Lê Tri 💰*ℹ️*ế*ⓣ 𝐜ⓗ*ặ*𝖙 con d. a. o phay trong tay, rồi dúi lọ nước hoa mê hoặc vào bàn tay Trì Y đang 𝖗⛎.ⓝ l.ẩ.y 𝖇.ẩ.ÿ, thân hình sợ hãi bám chặt lấy cô. Giọng cô khàn khàn mà thấp thoáng ý lạnh:

"Nếu chúng nó xông vào, xịt ngay."

Nước hoa mê hoặc chỉ dùng được một lần, sau khi xịt lên sẽ khiến ma զⓤ.ỷ ngộ nhận người sống thành đồng loại. Đáng ra thứ quý giá thế này, chưa đến lúc sinh tử, Lê Tri sẽ tuyệt đối không nỡ động đến.

May thay, có lẽ vì kiêng dè túi bùa đeo trên người họ, đám ⓠ·⛎·ỷ anh chỉ đập cửa sổ một hồi rồi im bặt. Những bóng người nhỏ thó, nhòe nhoẹt m. á. u me lặng lẽ bò xuống khỏi bậu cửa sổ. Phía sau tấm giấy cửa mỏng tang, cái bóng trắng mờ 𝓇-ⓤ-п ⓡ-ẩ-y của nữ 𝐪*ⓤ*ỷ vẫn thấp thoáng.

Lê Tri nheo mắt, lạnh lùng nhìn ra ngoài, cô mơ hồ cảm nhận được sự tức giận đang trào dâng trong con ma kia.

Bất thình lình, nữ q.ⓤ.ỷ lao lên, đôi tay trắng bệch, dây rong rớt rãi ướt sũng, điên cuồng đập rầm rầm vào cửa sổ của Lê Tri như đang trút cơn giận dữ đến phát cuồng.

"..."

Lê Tri khựng lại, suýt nữa thì thốt ra một câu chọc tức quen thuộc, nhưng cuối cùng chỉ mím môi, nhẫn nhịn không nói ra.

Khán giả trong phòng live đã nín thở, sau đó bùng nổ:

"[Đến rồi đến rồi! Cô ấy lại sắp thốt ra câu giễu cợt kinh điển đây này!]"

"[Để tôi nói giùm! 'Phẫn nộ một cách bất lực!' Chứ gì nữa!]"

"[Lê Tri đúng là khắc tinh của ma զ●𝖚●ỷ thật rồi, haha!]"

Chương (1-579)