| ← Ch.002 | Ch.004 → |
Chị suy nghĩ, chị đắn đo.
Rốt cuộc chị chọn giữ lại tôn nghiêm cho chính mình, thở dài nhắm mắt. Chấp nhận tin tưởng anh, mà cớ sao, lòng chị bức bối?
Chín mươi bảy phút hai tám giây.
Mỗi ngày, cuộc nói chuyện của họ một dài.
Mỗi ngày, anh lại ngủ muộn đi một chút, phá đi quy tắc của chính bản thân mình.
Vợ nằm đây, đếm từng tích tắc. Chồng ngoài đó, không hiểu vui vẻ say đắm tới mức nào?
Anh vào, vừa đặt lưng xuống giường đã có tin nhắn tới. Có vẻ rất thú vị, ông xã cười thì phải, chị cảm nhận được.
-"Chồng vui gì vậy?"
-"Có người bạn vừa gửi cho mẩu truyện cười hay quá, vợ nghe không anh đọc?"
Hà gật đầu, anh Hậu đang hứng khởi định kể thì lại lập tức thay đổi thái độ.
-"Mà thôi đi, con người vợ nghiêm túc lắm, chỉ sợ lại chê anh bậy."
-"Dạ, mai anh đưa con đi học hay em?"
-"Để anh đi, đợt này bận chơi ít với con quá. Chị Hến hình như tăng cân thì phải, em Sò thì hơi gầy."
Chị khẽ mỉm cười, dù sao thì anh vẫn rất quan tâm tới hai bé đấy chứ, chỉ chút thay đổi nhỏ cũng nhận ra.
-"Vâng, Sò đợt vừa rồi bị tiêu chảy anh ạ, con bé cũng kén ăn nữa."
Anh xoa đầu chị, ân cần bảo.
-"Vợ vất vả rồi, tháng sau anh nhận ít dự án hơn, dạo này vợ cũng sút cân thì phải?"
-"Đâu có, em vẫn thế."
-"Ừ, nhưng anh thấy mặt hơi xanh..."
Có anh chồng hỏi
