Điều kiện
← Ch.046 | Ch.048 → |
"Ta....." Vân Hồng Đào rút lui về phía sau từng bước "Cha, ngươi xứng làm cha sao?" Những lời này không ngừng vang vọng trong đầu hắn, lần đầu tiên có người nói trắng ra những lời này, lần đầu tiên có người dùng sức đâm vào trương đơn bạc giấy này (chẳng hiểu chỗ này T_T). Lần đầu tiên, nội tâm bị trói buộc của hắn bày ra lỏa lồ trước mặt người khác, hắn không bao giờ dám nhìn thẳng vào vấn đề này, vẫn luôn chôn sâu ở đáy lòng, hôm nay, lại bị nàng nói thẳng ra lời nói như vậy, hắn có thể lừa người khác, nhưng không thể lừa chính mình. Tuy rằng hắn chưa bao giờ quan tâm hỏi han gì về Vân Tâm Nhược, nhưng hắn biết rõ mình có hai nữ nhi. Con người có khi thật sự mâu thuẫn. Rõ ràng cực lực bỏ qua, nhưng vẫn tồn tại vĩnh viễn trong đáy lòng. Không thể xóa được
Vân Tâm Nhược nhìn Vân Hồng Đào đang bị đả kích nghiêm trọng, trong mắt khí thế bức người
"Đem nữ nhi từ nhỏ để lại trong tiểu viện hoang tàn vắng vẻ, tự sinh tự diệt, bởi vì hạnh phúc Đại nữ nhi, lại muốn nàng thay gả, gả này không phải hạnh phúc, mà là đi vào xà quật bàn nguy hiểm, nếu có ngày bị tố giác, là đầu ai rớt xuống? Là ai hi sinh mạng? là hủy hạnh phúc của ai? Hoàng đế tứ hôn, thiên hạ đều biết, ai dám làm mất mặt hoàng gia. Các ngươi có cả trăm ngàn loại biện pháp đem tội danh đổ lên người Vân Tâm Nhược, chết chỉ có nàng, hủy cũng chỉ có nàng"
Vân Hồng Đào không thể tin nhìn nữ tử trước mắt, ánh mắt lợi hại làm cho người ta kinh ngạc, ngôn ngữ sắc bén. Hắn không thể không thừa nhận, nữ nhi hắn chưa bao giờ xem trọng này, thế nhưng lại thông minh tới cực điểm. Sự thông minh này làm cho hắn không kịp trở tay. Còn làm mặt mũi cùng tôn nghiêm của hắn bị đả kích nghiêm trọng. Tâm của hắn toàn bộ bị đảo loạn, không nói được nửa câu phản bác. Kỳ thật hết thảy những điều này cũng không phản bác được. Nàng nói toàn bộ đều là sự thật
"Muốn ta gả có thể, đáp ứng ta hai điều kiện là được" Vân Tâm Nhược mặt mày trong trẻo mà lạnh lùng làm cho người ta không thể nắm bắt được. Nụ cười trên môi nhợt nhạt, thản nhiên..... lại lạnh lùng mà xa cách
"Nói!" Không hổ là thương nhân nổi danh của Thiên Trạch, chỉ chốc lát liền có thể ổn định thể xác và tinh thần, hắn không thể lần nữa xem kỹ nữ tử trước mắt, hắn vẫn không muốn thừa nhận nữ nhi này đã làm cho hắn rung động rất lớn
"Thứ nhất, ta muốn khế bán mình của Tử Y"
"Có thể, ngày mai ta sẽ kêu Phương tổng quản đưa cho ngươi" Vân Hồng Đào không chần chờ nửa phần, trực tiếp đáp ứng, lại âm thầm vụng trộm đánh giá nàng, dung sắc (dung mạo, nhan sắc) tuy rằng không bằng Y nhi, nhưng có một đôi mắt thể hiện sức sống, mâu sắc tối đen, lộ ra trí tuệ cùng linh khí của nữ nhân hiếm có trên thế gian. Thân hình mặc dù gầy yếu, lại có một cỗ khí chất thanh cao, không tiêu không táo
"Thứ hai" Vân Tâm Nhược khóe môi nhuộm đẫm lãnh khí, mở miệng nói "Từ lúc ta thay Thiển Y gả tới Tướng quân phủ, Vân Tâm Nhược cùng Vân phủ đoạn tuyệt hết thảy quan hệ"
"Hết thảy quan hệ" Nhíu mày, nàng lặp lại những lời này
Nàng nhìn sắc mặt càng ngày càng xanh mét của Vân Hồng Đào, nàng nở nụ cười, cười thoải mái, cười tùy ý, chủ động cùng người nhà đoạn tuyệt quan hệ, phỏng chừng ở Thiên Trạch nàng là người đầu tiên. Nàng sẽ không để người ta có cơ hội lợi dụng nàng lần thứ hai. Mặc kệ về sau ra sao, Vân phủ này cùng mình sẽ hoàn toàn không là gì nữa, cho dù vạn nhất có một ngày, thân phận bị vạch trần, như vậy Vân gia tam tiểu thư thực không biết đang sống ở nơi nào, cũng sẽ không có chuyện gì. Đây là việc cuối cùng nàng có thể làm cho họ. Về phần thay gả, coi như giảm mấy tháng chi phí ăn mặc của Vân phủ đi
Mà nàng không mệt, cho nên tức giận lúc ban đầu mới có thể bình tâm xuống
"Ngươi nói cái gì? Đoạn tuyệt quan hệ?" Vân Hồng Đào sợ hãi kêu một tiếng, tức tới cả người phát run, hôm nay Vân Tâm Nhược quả thực lần đầu tiên làm cho người ta sinh khí nhiều như vậy
"Đúng, đoạn tuyệt quan hệ" Nàng nói nặng một câu nữa "Hơn nữa là tất cả" Gằn từng tiếng, từng chữ rõ ràng, như thấm vào tâm người nghe
Ba một tiếng, Vân Hồng Đào tạp nát chén trà thượng đẳng trong tay, từng mảnh nhỏ lẳng lặng nằm im nơi đó, nước trà chưa uống hết cũng làm ướt tấm thảm nhung
Vỡ nát không chỉ là chén trà, còn có quan hệ không tốt đẹp lắm của cha con họ, tựa hồ không thể hàn gắn lại được nữa, cùng không còn tồn tại
← Ch. 046 | Ch. 048 → |