Hồ Bơi H
← Ch.17 | Ch.19 → |
Uông Khắc Hạo hôm nay 3 giờ chiều đã về tới Khắc Viên, anh lên phòng thay đồ rồi đi xuống hồ bơi.
Ninh Thanh Vy đi về nhà đã thấy xe anh trước sân, cô vui mừng chạy lên phòng kiếm anh nhưng không thấy
" Bác à, Khắc Hạo anh ấy về rồi phải không ạ?"
" Đúng rồi, cậu ấy ngoài hồ bơi "
" Dạ "
Ninh Thanh Vy chạy ra ngoài hồ bơi kiếm anh thì thấy anh ở dưới hồ nghe điện thoại.
Cô nhìn vào cơ thể săn chắc của anh ở dưới nước mà nuốt ngụm nước bọt.
" Chồng " cô đợi anh nghe xong điện thoại mới lên tiếng
" Hửm? em về rồi sao? "
" Dạ "
" Xuống bơi không? "
" Không, em không biết bơi " cô đứng ở xa nhìn anh vì cô rất sợ, khi nhỏ cô bị trượt chân té xuống hồ cũng may là có Ninh Thanh Hy la lên nếu không cô đã ↪️𝐡ế_t
" Xuống đây anh dạy em bơi "
" Thôi, anh bơi đi em vào bếp nấu ăn "
" Bảo bối trên mặt em dính gì kìa "
" Hử? dính gì?" cô lấy tay lau mặt mình
" Lại gần đây anh lau cho "
Ninh Thanh Vy như con thỏ ngơ ngác đi lại gần anh, Uông Khắc Hạo cũng đi lên kéo cô ôm vào lòng rồi ngã xuống hồ
" Aaaa" cô đập tay loạn xạ trên mặt nước, mặt tái xanh
" Vy em sao vậy? bình tĩnh " anh nâng cô lên
" Hức... hức em sợ..." Ninh Thanh Vy ôm lấy cổ Uông Khắc Hạo còn chân thì quặc lấy eo anh
" Ngoan đừng sợ, có anh ở đây mà "
"Anh dám kéo em xuống.. Uông Khắc Hạo "
" Em mà hét nữa là anh thả em ra đấy "
" Đừng, Khắc Hạo em sợ, em sợ " cô miếu máo
" Em sợ gì? "
" Hồi nhỏ em có té xuống hồ suýt nữa thì 𝐜ⓗ●ế●† rồi "
" Yên tâm, có anh ở đây làm sao cho em có chuyện gì được " Anh bóp lấy 𝐦_ôⓝ_🌀 cô
" Khắc Hạo cho em lên đi, em sợ lắm " cô nhìn mặt nước mênh m_ôⓝ_ℊ mà sợ hãi
" Đã xuống rồi thì anh tập bơi cho em như vậy sau này cũng không còn sợ nữa "
" Không không "
" Bảo bối anh không để em bị gì đâu, thả lỏng ra đi rồi anh tập bơi cho em "
" Em đã nói là không mà " cô nhắm mắt hét lên
" Vậy anh buông ra nha " Anh thả lỏng cánh tay ở 𝖒ô●𝐧●𝐠 cô
" Huhu Uông Khắc Hạo anh không thương em nữa, anh bắt nạt em... hức... hức... em sẽ ly 𝐡ô●ռ với anh " cô câu cổ anh chặt cứng1
" Muốn ly ♓ô_п mà cứ ôm anh sao? bỏ tay ra đi chứ " anh nhếch môi cười
" Chồng à, anh cho em lên đi, anh muốn gì cũng được "
" Vậy ⓗô-ռ anh một cái anh cho em lên "
" Anh gọi bảo bác quản gia ngắt camera đi rồi ♓.ô.𝖓 "
" Được, chiều em hết "
Uông Khắc Hạo bợ lấy ɱ_ô_𝓃_ⓖ cô từ từ tiến lại gần lấy điện thoại, Ninh Thanh Vy thấy gần đến thành hồ thì lập tức quay người lại trèo lên.
" Aaa.... Ưm... Khắc..." Anh kéo chân cô lại làm cô ngã người vào mặt nước
" Ninh Thanh Vy, em muốn trốn là được sao?"
Uông Khắc Hạo lấy điện thoại gọi cho bác quản gia bảo ngắt camera cũng như đóng cỗng ở đây lại không cho ai ra vào
Ninh Thanh Vy thấy hết đường trốn liền mè nheo ôm lấy anh mong chờ sự thương hại
" Chồng à, khi nãy em có mua rất nhiều quần áo cho anh, hay là chúng ta lên thử đồ được không? "
" ♓·ô·ⓝ anh một cái rồi lên "
" Được" Ninh Thanh Vy ♓ô*𝐧 chụt vào môi anh
" Không phải như thế " anh đánh vào Ⓜ️ô.ռ.🌀 cô
" Vậy thế nào?" cô đập đập chân dưới nước
" Là như này "
Uông Khắc Hạo ♓ô*п vào môi cô rồi đưa lưỡi vào bên trong, Ninh Thanh Vy cứ đẩy anh ra nhưng không được
"Ưm..."
Uông Khắc Hạo vẫn cứ miệt mài mú*ⓣ cánh môi của cô, Ninh Thanh Vy bị anh làm cho hứng thú mà cũng đáp lại với anh.
Anh luồn tay vào bóp lấy 𝖓🌀.ự.↪️ cô.
"Ưm... ưm."
Uông Khắc Hạo để cô dựa lưng vào thành hồ rồi đưa tay xé lấy áo sơmi của cô, Ninh Thanh Vy bừng tĩnh chụp tay lại
" Anh không được "
" Tại sao?"
" Ở đây là hồ bơi "
Uông Khắc Hạo không nói thêm mà kéo tay cô ra dụi vào 𝐧·𝐠ự·ⓒ cô ⓗ●ô●ⓝ hít
" Chồng à, chúng ta lên phòng được không?" cô chống tay trước 𝐧*ⓖ*ự*𝖈 anh đẩy ra
" Bảo bối ở đây cũng không ai có lá gan vào đâu "
" Nhưng..."
" Ngoan, chiều anh một chút thôi " Anh lại dụi vào khe rãnh 𝐧*ℊự*↪️ của cô
Ninh Thanh Vy cũng không nỡ từ chối mà buông lỏng cánh tay ở ⓝ_gự_🌜 anh ra. Uông Khắc Hạo thấy vậy liền cởi chiếc áo sơ mi của cô quăng ra rồi cúi xuống 𝖍·ô·n·.
Qua một lúc vì thấy vướng vía nên đã luồng tay ra sau cởi móc khóa áo lót, vòng 1 của cô được giải phóng mà tung ra trước mắt anh
Uông Khắc Hạo ngậm lấy một bên 𝐧🌀-ự-↪️ của cô mà cắn mú.𝖙, Ninh Thanh Vy ngã đầu ra sau rên rĩ
" Ưm.. ưm "
Uông Khắc Hạo không chịu nỗi mà đưa tay cởi khóa quần tây của cô, Ninh Thanh Vy sợ người khác nhìn thấy mà chụp tay anh lại
" Hạo "
" Ngoan, sẽ không ai thấy đâu, một mình anh thôi " anh nhếch môi cười
" Biến thái " Cô đánh vào người anh
Uông Khắc Hạo 𝒽●ô●𝐧 lên môi cô rồi cởi chiếc quần cô ra, hồ bơi bây giờ toàn là quần áo của cô.
Anh bế cô lên đặt lên nền rồi dang rộng chân cô ra đ·â·ⓜ mạnh vào.
"Aaa từ từ... đau... ưm"
" Ngoan thả lỏng ra nào "
Uông Khắc Hạo từ từ di chuyển bên trong cô, miệng thì cứ cắn ⓜú_𝖙 n*𝐠*ự*𝐜 của cô làm cho nhụy hoa sưng đỏ lên.
Qua một lúc anh ra vào mạnh bạo làm cô cứ cắn chặt môi không cho 🅿️·𝖍á·𝐭 r·@ â·〽️ 𝐭·𝒽·an·𝒽 xấu hổ sợ người khác nghe thấy
" Bảo bối cứ thoải mái, không ai nghe gì đâu " anh ♓*ô*n vào môi cô
" Ưm.. ưm "
" Thoải mái không bảo bối " anh ⓥ⛎●ố●𝐭 ѵ●e khuôn mặt cô nhưng ở dưới vẫn ra vào mạnh bạo
" Đừng... có.. ưm.. hỏi "
" Bảo bối có sư-ớп-ℊ không? "
" Ưm.. ưm "
Uông Khắc Hạo bắt đầu trêu chọc cô mà dừng lại không chịu di chuyển nữa
" Chồng... khó chịu.. ngứa "
" Nói, anh làm em có 💲_ướ_𝓃_🌀 không? "
" Chồng.. hức.. hức "
" Sao? "
" 𝐒ướ●ⓝ●𝖌.. mau di chuyển đi.. em khó chịu lắm "
" Vậy em tự làm đi " anh lật người cô để nằm trên
Ninh Thanh Vy bây giờ rất muốn đánh anh một trận cho tơi bời, đã làm cô thế này rồi còn dừng lại nữa chừng.
" Ưm... ưm " Cô vì khó chịu và di chuyển trên người anh
Uông Khắc Hạo thấy không đủ mà đưa tay lên ɱ*ô𝐧*𝖌 cô di chuyển.
" Á... ưm... ưm "
Đến nước rút Uông Khắc Hạo di chuyển nhanh chóng rồi xuất vào, Ninh Thanh Vy cảm nhận dòng nước ấm nóng chảy vào bên trong người rồi gục xuống người anh tⓗ●ở ԁ●ố●𝐜. 1
Uông Khắc Hạo thoải mái ☑️_𝖚ố_𝐭 ѵ_ⓔ tấm lưng trần của cô.
Ninh Thanh Vy bây giờ nhìn quần áo dưới hồ mà không biết làm sao lấy lên mặc vào để lên phòng
" Chồng, anh nhặt quần áo em lên " cô ngồi dậy
" Mới một hiệp mà " anh bóp mạnh п🌀ự-↪️ cô
" Thôi mà, làm ở đây không thoải mái "
" Lên phòng thì tiếp tục? "
" Dạ " cô lại nằm xuống ռ.🌀ự.↪️ anh
Uông Khắc Hạo ôm cô lăn hai vòng thì đã rớt xuống hồ
"Aaa "
" Đừng sợ, anh luôn ôm em mà " Anh nâng cô lên cao
Ninh Thanh Vy với tay lấy áo lót mặc vào, Uông Khắc Hạo nhặt áo sơ mi và quần tây rồi mặc cho cô.
Uông Khắc Hạo bế cô lên phòng đi thẳng vào phòng tắm, anh cởi chiếc áo choàng của mình quăng ra rồi cởi luôn quần áo cho cô.
Môi của cả hai bây giờ cứ dính sát vào nhau, nước bọt trong miệng bây giờ chả biết là của ai.
" Aa.. đi vào sao.. không nói "
Ninh Thanh Vy hét lên, của anh rất to mõi lần đi vào bên trong cô đều rất đau.
"Ưm.. ưm.. ưm... Á "
" Ưm.. ưm.. ưm "
Anh quay ngược cô lại đi vào phía sau, Ninh Thanh Vy nhìn mình trong gương nhà tắm mà đỏ mặt ngại ngùng, Uông Khắc Hạo nhìn cô qua gương mà không chịu nỗi thúc mạnh vào, tay thì bóp lấy cặp m.ô.𝖓.𝖌 của cô
" Ưm.. ưm... á "
"Ưm.. ưm.. á."
" Ưm... ưm.. ân."
Đến nước rút anh bắn vào bên trong cô rồi ôm lấy cô thỏa mãn, Ninh Thanh Vy lúc này đã xụi lơ trong lòng anh, bên dưới **** **** của anh cũng chảy xuống đùi cô1
" Mệt quá "
Uông Khắc Hạo ôm cô lại bồn tắm nằm xuống rồi xả nước ấm vào, anh cho tinh dầu vào rồi lấy sữa tắm thoa khắp người cô.
" Chồng à anh không được làm nữa " cô thấy mắt anh đục ngầu mà lên tiếng
" Tại sao? "
" Em mệt "
" Bảo bối một lần nữa thôi " anh ôm cô vào lòng ѵ𝐮ố·𝖙 ✔️·𝖊 năn nĩ1
" Không, em còn chưa tính sổ anh việc kéo em xuống hồ bơi đâu? có biết em sợ lắm không? "
" Dù ngoài kia có bão tố thế nào thì anh vẫn đứng ra che chở cho em " Anh nằm xuống kéo cô nằm cùng mình
" Yêu anh " Cô ♓·ô·п chụt vào môi anh
" Anh cũng yêu em "
.... . !
Cả hai đi ra ngoài phòng tắm thì Ninh Thanh Vy đã không còn sức lực nào nữa.
Lúc nào anh rất nhã nhặn nói chuyện ngọt ngào nhưng lúc sao anh đã biến thành thú dữ ăn thịt cô mặc kệ tiếng van xin từ cô.
" Uông Khắc Hạo em sẽ không tin lời nào từ anh nữa đâu " cô ngồi xuống ghế để anh sấy tóc cho mình
" Bảo bối là anh không kiềm chế được "
" Lúc trước anh nói sau?"
" Hửm? "
" Anh nói sẽ kiềm chế mà " cô chu môi nhìn anh qua gương
" Tại cơ thể em quá hấp dẫn nên anh không kiểm soát được "
" Em đói bụng "
" Được rồi chờ anh mặc quần áo vào đã "
Cả hai xuống ăn là 10 giờ đêm, ăn xong thì Ninh Thanh Vy lập tức leo 𝐥ê-ⓝ ℊ❗ườп-ⓖ nằm ngủ, hôm nay cô đã quá mệt mỏi rồi... !
Uông Khắc Hạo nhìn thấy cô đáng yêu như vậy mà bật cười leo 𝖑.ê.п 𝖌1ư.ờռ.𝖌 ôm lấy cô.
****Vì là truyện ngọt sủng nên yếu tố H+ rất nhiều, nếu ai không thích được thì lướt qua xem chương khác nhé ****1
Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé???? cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm..
← Ch. 17 | Ch. 19 → |