Truyện:Tuấn Hồ - Chương 01

Tuấn Hồ
Trọn bộ 12 chương
Chương 01
0.00
(0 votes)


Chương (1-12)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Nhìn đến con đường màu xanh quanh co uốn khúc đã gần đến hai giờ cho nên ánh mặt trời nóng bức, cô không ngừng nhìn chung quanh, chỉ vì muốn tìm địa chỉ viết trên tờ giấy kia, nhưng mà cô dường như đi khắp đường núi hẻm nhỏ chung quanh nhưng vẫn không tìm thấy nơi cô muốn tìm.

Nói thật ở Đài Bắc nhiều năm như vậy, vùng núi Dương Minh này cô ít nhất cũng đã tới mấy mươi lần, bất luận là mùa ngắm hoa hoặc là mùa đông đến ngâm nước nóng, hoặc là đi đến hồ trúc...... Một năm bốn mùa cô dường như đều đến núi Dương Minh vài lần, mà căn cứ vào kinh nghiệm của cô, cô tuyệt đối có thể xác định mẹ chồng tương lai đưa cho cô căn bản không phải là địa chỉ.

Dương minh sơn, đường đi và hồ nước toàn là trúc, sau rừng trúc là ngõ hẻm, hướng đông, năm mươi bước có hàng rào làm bằng cây tử đằng màu sắc rực rỡ.....

Nhìn xem, đây không phải là một địa chỉ bình thường a? Mà căn bản là một bài thơ mới đúng!

Không có số nhà, không có chỉ rõ hẻm nào đường nào, hỏi rất nhiều người dân địa phương, cũng không nửa người biết cái gì là 「 Ngỏ hẻm sau rừng trúc 」, càng kỳ quái hơn chính là mấy câu ở mặt sau──

Hướng đông? Muốn cô từ nơi này đi hướng đông sao? Đi năm mươi bước? Phải từ nơi này đi năm mươi bước?

Làm sao lại có 「 Hàng rào cây tử đằng 」? Còn nói cái gì 「màu sắc rực rỡ, ở chỗ sâu trong rừng xanh 」?

Cô tin tưởng, người có kinh nghiệm phong phú như cô đọc lá thư này cũng tuyệt đối tìm không giải được câu đố địa điểm trên, có lẽ là mẹ chồng tương lai ở tầng lớp 「xã hội thượng lưu」 đã đưa lầm a? Hoặc là trong lúc lộn xộn ghi sai địa chỉ, mới có thể để cho cô ở nơi này mò mẩm, làm sao cũng tìm không thấy nơi ở của thầy giáo thiên tài về hoa「 Xuân Lưu Hoa 」.

Đúng vậy, cô muốn tìm chính là một cửa hàng bán hoa「 Xuân Lưu Hoa 」, cùng với nghệ sư hoa tên là 「 La Ẩn 」, nghe nói xem qua tác phẩm của hắn trồng, không những bị xinh đẹp lay động, còn căn cứ theo tin tức cô biết được, vị đại sư La Ẩn kia cắm hoa dường như tràn ngập linh khí và sáng ý, cho dù là ở nơi tầm thường cỡ nào chỉ cần mang đến một chậu hoa La Ẩn thiết kế là có thể làm cho cả không gian trong nháy mắt đổi mới.

Thẳn thắng mà cô đối với nghệ thuật cắm hoa không có nghiên cứu, rất khó tưởng tượng một chậu hoa quyến rũ có năng lực như thế nào, càng khó hiểu hơn là những người giới thượng lưu tại sao bởi vì một chậu hoa liền giống như điên sùng bái một người.

Nói sùng bái là tuyệt đối không nói quá, giống như mẹ chồng tương lai và bác của cô, quả thực giống như thần tượng không bằng mỗi lần nhắc tới đến La Ẩn là hưng phấn không dứt, chẳng những gia nhập「 Xuân Lưu Hoa」 của La Ẩn, còn đặc biệt trả lương cao cam kết mời La Ẩn đến câu lạc bộ dạy các vị phu nhân đó cắm hoa, mà bình thường các bà ấy vội vàng đi dạo phố mua sắm du lịch nhưng mỗi tuần các bà ấy còn có thể ngoan ngoãn rút ra ít thời gian đi học, cũng không vắng mặt.

Cũng bởi vì như thế cô đối với người tên La Ẩn này thật đúng là có chút tò mò, rốt cuộc là bậc thầy nào nha, mà có thể làm cho các phu nhân chỉ tay năm ngón khuynh đảo mê muội như thế?

Thừa dịp hôm nay giúp mẹ chồng lấy hoa đã đặt hàng, cô vốn muốn nhìn kỹ gương mặt xinh đẹp của nhân vật này, bất quá chiếu theo tình hình hiện tại xem ra, cô chỉ sợ phải thất vọng quay trở về.

Nhìn con đường uốn khúc lắc đầu, cô trốn dưới một gốc cây có tàng cây dày đặc để hóng mát, khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp phiếm mồ hôi, hai gò má xinh đẹp cũng bị ánh mặt trời chiếu đến ửng đỏ, cô lau mồ hôi trên trán suy nghĩ nửa ngày. Tuy rằng rất không nguyện ý nhưng cô vẫn quyết định gọi điện thoại cho mẹ chồng tương lai hỏi lại rõ ràng.

Cô mới lấy di động từ trong túi ra, đột nhiên một trận gió chầm chậm thổi đến, có vài cánh hoa nhỏ màu xanh tím bay xuống ở trên người cô, cô kinh ngạc cúi đầu, nhặt cánh hoa xanh tím dính trên vạt áo ra, giật mình thốt lên.

「 Đây là hoa gì a?」

Cô tò mò đánh giá bông hoa, thì thào tự nói rồi ngẩng đầu nhìn xung quanh, muốn tìm chỗ đóa hoa đến.

Vừa rồi đi vòng qua đây vài lần, cô không hề phát hiện nơi này có bất kỳ vườn hoa nào, như vậy đóa hoa này từ đâu bay tới nha?

Cô lại đi vòng thêm một lần nửa, rốt cục cô thoáng nhìn thấy một con đường mòn phía trước dường như bị rừng trúc chôn vùi, vì thế lửng thững đi phía trước, rõ ràng giao lộ đường mòn có thấy một tấm ván gỗ có khắc chữ, phía trên có viết 「 Đường phía sau rừng trúc 」.

「 Ồ, thì ra thật sự có phía sau rừng trúc a!」 Cô vui mừng thấp la, nghị lực tăng lên, tất cả mỏi mệt buổi chiều đều biến mất.

Đường mòn trước mắt thâm u, uốn lượn quanh co, rừng trúc màu xanh cản trở ánh sáng mặt trời chiếu vào, đi vào hẻm ngỏ lập tức cảm thấy một cỗ thấm lạnh, cô hít một hơi, đáng ghét nhất là thời tiết nóng cũng tiêu tán theo.

Tiếng lá xào xạc cùng với lá trúc xanh chiếu vào mi mắt, cô mỉm cười táo bạo theo rừng trúc đi về phía trước, đi vào một lối rẽ, dừng một chút, đang do dự nên đi con đường nhỏ đó sao, đột nhiên nhớ tới địa chỉ trong tay......

Hướng đông, năm mươi bước ──

Linh quang chợt lóe lên, cô chuyển hướng đi đường mòn phía đông, vừa bước đi miệng vừa lẩm bẩm:「 Một, hai, ba, bốn......」

Đi được năm mươi bước, vừa nhấc đầu quả nhiên chính là một loạt hang rào cây tử đằng, hoa nhỏ màu xanh tím nở đầy tất cả hàng rào, giống như dùng hoa thêu dệt thành một hang rào, cực kỳ xinh đẹp!

Bên trong hàng rào đủ loại hoa cỏ, chợt nhìn giống như tự nhiên sinh trưởng, nhưng cẩn thận nhìn kỹ sẽ phát giác đám hoa chằng chịt này là do trải qua tỉ mỉ an bài thiết kế, mỗi một chậu hoa đều trồng đúng một nơi trong vườn hoa, rực rỡ mà không chói mắt, đầy dẫy mà không bừa bộn.

Mà ngay tại nơi này giống như bức họa thế ngoại đào nguyên xanh biếc, một kiến trúc bằng gỗ xinh đẹp đứng sừng sững trong đó, chung quanh cây tử đằng thấp thoáng tản ra phong cách tao nhã.

「Hàng rào cây tử đằng, sắc màu rực rỡ, rừng cây xanh ở chỗ sâu!」 Cô nhớ kỹ địa chỉ, cảm thấy vô cùng lạ lùng.

Lúc trước còn cho rằng đây không giống địa chỉ người ở, hiện tại xem ra lại cảm thấy hình dung khá chuẩn xác, chẳng qua nếu không may mắn phát hiện rừng trúc, muốn tìm đến chỗ này thật đúng là không dễ dàng đâu nha!

Hướng về phía đường quanh co bước vào cửa trúc hẹp, thật cẩn thận đi vào vườn hoa, dọc theo đường đá đi tới trước phòng, ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy dưới mái hiên một số cây nhẹ nhàng tung bay che phủ tấm biển có hai chữ「 Xuân Lưu 」.

「 Xuân Lưu Hoa! Khó trách địa chỉ lại đặc biệt như vậy, tiệm cửa hàng bán hoa này giống như một bài thơ!」 Cô vui mừng lẩm bẩm.

Không nhịn được lại liếc mắt một cái đánh giá cảnh sắc xinh đẹp bốn phía, cô mới tiến lên gõ cửa.

「 Có người ở đây không?」 Cô lớn tiếng kêu.

*****

Đợi một lát, trừ tiếng chim hót ngoài ra không có người mở cửa, cô buồn bực nhíu lại ấn đường đề cao âm lượng hô lại một lần.

「 Xin hỏi có người ở đây không?」

Trả lời cô vẫn là một mảnh yên tĩnh.

「 Chẳng lẽ vị thầy La kia không ở sao? Nhưng mà mẹ chồng rõ ràng nói hắn hẹn buổi chiều đến lấy hoa......」 Cô tự hỏi tự đáp, trầm ngâm sau một lúc lâu, nhìn trái nhìn phải phát hiện có đường mòn đi thông ra phía sau, vì thế quyết định ra phía sau căn nhà lớn này nhìn xem.

Đi đến sau nhà, cô mới giựt mình thấy hoa cỏ nơi này chiếm diện tích khá lớn, trừ vườn hoa ở phía trước không ngờ mặt sau vẫn có một nhà ấm thủy tinh khá lớn.

「 Trời ạ, cô đến Dương Minh Sơn nhiều lần như vậy, thế nhưng không biết nơi này có phòng hoa lớn như vậy......」 Cô thì thào sợ hãi than.

Tạo hình nhà ấm cũng cực đẹp giống như lồng chim khổng lồ, nóc nhà tròn giống như hình ảnh nhà ấm trồng hoa được trông thấy ở tập đoàn quý tộc Âu Châu, sử a sang lại sạch sẽ thanh nhã, trong đầu cô lập tức hiện ra vương tôn quý tộc đang mặc quần áo xinh đẹp, ở bên trong nhà ấm nhàn nhã uống buổi trà chiều.

「 Xem ra, La đại sư này thật là có tiền nha......」 Cô âm thầm thở dài.

Người có thể ở nơi này có một khu trồng hoa lớn như vậy chắc chắn không phải nhân vật bình thường.

Đang suy nghĩ xuất thần nhìn lên nhà ấm, phút chốc một tiếng động kỳ lạ từ bên trong truyền ra, khiến cho cô chú ý.

「 Chẳng lẽ thầy La đang ở ngay tại nhà ấm?」Cô vui vẻ lập tức đẩy cửa thủy tinh nhà ấm ra đi đến chỗ phát ra tiếng động, từng bước một đi vào không gian xanh biếc này.

Như là Wizard Of Oz, trong lòng cô tràn đầy ngạc nhiên nhìn bốn phía có các kỳ hoa dị thảo chưa từng gặp qua...........

Nơi này đẹp quá......

Cô nhìn đến oa mắt, thiếu chút nữa đã nghĩ có thể ngồi xuống ghế ở đằng kia nghỉ ngơi, đi đến nơi này đã đến giữa trưa.

Bất quá cô không dám quên mục đích mình đến đây, lời nói của mẹ chồng cô chính là mệnh lệnh, mẹ chồng muốn cô trước khi trời tối phải mang hoa về, cô không thể kéo them một giây nào, nếu không lại bị quở mắng một hồi.

Cô thở dài điều chỉnh một chút eo và bả vai, tiếp tục đi đến phía trước, cũng thử lên tiếng hỏi.

「 Có người ở đây không......」

Không ai đáp lại cô nhưng cô mơ hồ có thể nghe thấy ở chỗ sâu trong nhà ấm vẫn truyền ra tiếng rên rĩ đứt quãng.

Cô tò mò đi đến phía ra tiếng động, nhưng mà vừa mới bước ra vài bước, một tiếng thét chói tai lại phát ra -

「 A......」

Cô chấn động không rảnh ngẫm nghĩ lập tức nhằm phía trước, đẩy đám hoa cỏ ngăn cản đường đi, cô há mồm đang muốn hỏi đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cô thở hốc vì kinh ngạc, thiếu chút nữa bật thốt lên thanh âm nhất thời bị khóa ở yết hầu, như thế nào cũng phát ra không được.

Đây là......

Cô trừng lớn hai mắt, chỉ thấy một cô gái cái trần như nhộng lộ ra trọn vẹn, nằm ở trên ghế hai chân mở ra vòng sang eo người đó, mà người đàn ông này khoác duy nhất một cái áo bằng tơ màu trắng, cô nàng kia chặt chẽ dán hắn, đầu ngửa ra sau, miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh người.

「 A...... A...... A......」

Không, không nên nói là tiếng kêu thảm thiết, theo cô là tiếng thỏa mãn dâm đãng, xem ra kia căn bản là hưởng thụ reo hò.

Hướng Uyển Thanh đã muốn hai mươi lăm tuổi, đã sớm không phải không cô gái, nhưng chính mắt thấy cảnh này vẫn cảm thấy khiếp sợ, dù sao người đang quen với cô hai năm, bạn trai sắp đính hôn trình độ tiến triển cũng chỉ cho ôm hôn môi mà thôi, chuyện nam nữ cô chưa từng suy nghĩ quá, bạn trai cũng sẽ không bức cô, bởi vậy chuyện nam nữ trước mắt này rõ rang có hành vi phóng đãng ái ân quả thực dọa mắt cô choáng váng!

「 Ưm! A......」 Cô gái kia tiếp tục phát ra tiếng phóng túng.

Người đàn ông kia giống như đang chinh phục nắm trong tay thân thể cô gái kia dường như cũng vui vẻ ở trong đó......

Hướng Uyển Thanh lập tức ngây người vài giây, mới giựt mình thấy chính mình không nên xuất hiện ở trong này, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, xấu hổ lại kích động xoay người muốn nhanh chút rời đi, không ngờ mới lui về phía sau liền đụng ngã một chậu hoa lan trên giá gỗ, toàn bộ bình hoa rơi xuống, "Rầm" một tiếng tiếng bình hoa vỡ vụn vang lên.

Nguy rồi! Cô hoảng sợ trợn to hai mắt hốt hoảng quay đầu, chột dạ hận không thể tìm cái lổ để trốn vào.

Này tiếng động vang lên kinh động người đàn ông kia, động tác hắn hơi chậm lại chậm rãi quay sang.

「 A...... Thật xin lỗi -」 Hướng Uyển Thanh vội vàng xinh lỗi, cũng muốn cố gắng giải thích nguyên nhân tại sao mình xuất hiện ở trong này, nhưng mà khi cô nhìn thấy sắc mặt người đàn ông kia, sắc mặt đột nhiên đại biến, thanh âm im bặt.

Mặt hắn......

Mặt người đàn ông này......

Không phải người!

Không phải mặt người!

Mà là...... Hé ra......

Hé ra một...... mặt hồ ly trắng toát!

Cô kinh hoàng cho là mình hoa mắt, cô xoa xoa mắt nhìn lại cái cẩn thận, nhưng mà người đàn ông trước mắt này mặt vẫn như cũ là hồ ly!

Ánh mắt hẹp dài mang một ít tà khí, mũi miệng dài nhọn, ở hai bên mũi có lông mao dài nhỏ kéo dài đến hai má, còn lộ ra mấy cái răng sắc bén, mũi phun ra hơi thở nguy hiểm.

Hướng Uyển Thanh đứng thẳng bất động ở tại chỗ, không khỏi hoài nghi chính mình đang nằm mơ, nhưng mà ý niệm trong đầu vừa mới hiện lên người đàn kia đã xoay mình buông cô gái lộ ra trọn vẹn kia, hướng cô khẽ quát một tiếng -

「 A! Cô......」

Thấy hắn bỗng nhiên há miệng hét lớn, cô nhịn không được bước lui về phía sau, sợ tới mức hít một ngụm không khí thấp kêu:「 yêu...... Yêu quái!」

「 Cô nói cái gì?」 Yêu quái kia lạnh lùng gầm lên.

*****

Cô làm sao còn dám đứng đây chờ, liền xoay người nhắm thẳng cửa nhà ấm bỏ chạy.

Lúc này lá xanh xinh đẹp ngược lại biến thành trở ngại, luôn ngăn trở đường đi của cô, cô liều mình đẩy đám cây chằn chịt ấy ra, thầm nghĩ nhanh chút rời khỏi chỗ này, nhưng mà rõ ràng cô nhớ rõ cửa ra không xa không biết vì sao chạy mãi mà không ra khỏi nha.

Trong lúc rối loạn cô thậm chí còn bị một nhánh cây thực vật cắt lên ngón tay, nhưng cô bất chấp đau đớn vội vàng chạy thẳng về phía trước.

Khi cô thật vất vả mới phát hiện ra cửa đột nhiên có một bóng người phút chốc xuất hiện ở trước cửa, cô không kịp ngừng lại cả người đụng phải người phía trước.

「 Ai nha!」 Cô kinh hô một tiếng, cảm thấy mình như đụng phải một bức tường thịt, tiếp theo là một loại mùi thơm nói không nên lời bao phủ cả người cô, tim cô chấn động, lưng không khỏi run rẩy lên.

「 Tiểu thư, Cô làm sao vậy?」 Có người đỡ lấy hai vai của cô, dung giọng nói dịu dàng trầm thấp giống như tiếng nước chảy nhỏ giọt hỏi.

Cô ngẩng đầu, chưa hết hoảng hồn nhìn người đàn ông trẻ tuổi tuấn mỹ thanh dật trước mắt nhất thời trở nên ngây ngẩn.

「 Cô có khỏe không?」 Người đàn ông đó quan tâm nhìn cô.

「 Tôi......」 Cô không biết nên hình dung cảnh tượng đáng sợ cô đã thấy như thế nào.

「 Mặt cô tái nhợt xem ra trong nhà ấm có cái gì làm cho cô sợ sao?」 Người đàn ông đó nói xong buông cô ra, liếc mắt sang nhà ấm một cái.

「 Tôi...... tôi đã thấy...... Một yêu quái!」 Cô sợ hãi nói.

「 Yêu quái?」 Người đàn ông đó ngẩn người.

「 Đúng, một người...... có mặt hồ ly............」 Cô thở hổn hển vội la lên.

「Mặt hồ ly?」Trong mắt người đàn ông kia hiện lên một tia quang mang sắc bén kỳ dị.

「 Đúng...... thân là hình người, còn đầu là hồ ly nha, hắn hiện tại bên trong......」Cô bất an chỉ vào nhà ấm, thân thể vẫn không tự chủ được run run.

Phút chốc người đàn ông kia nở nụ cười, lộ ra một loạt răng chỉnh tề trắng noãn.

「 Tiểu thư, cô có phải xem phim kinh dị nhiều lắm không? Nhà ấm của tôi chỉ trồng thực vật chứ không nuôi động vật, nói nửa là thế giới này làm gì có yêu quái, sức tưởng tượng của cô cũng rất phong phú nha. 」Lời của người đàn ông kia đều là trêu chọc.

Cô sửng sờ ngẩng đầu nhìn hắn, nghe ra giọng giễu cợt của hắn cô chán nản còn muốn tranh cãi nhưng lại bắt được trọng điểm trong lời của.

Hắn nói...... nhà ấm của ấm?

Chẳng lẽ này người đàn ông này chính là thầy La Ẩn mà cô muốn tìm sao?

「Anh chính là La Ẩn...... La tiên sinh sao?」Cô ngạc nhiên hỏi.

「 Đúng vậy, tôi là La Ẩn là ông chủ của tiệp Xuân Lưu Hoa này, còn cô? Cô là ai? Vì sao lại chạy vào nhà ấm của tôi?」 La Ẩn nhướng mày lên, giễu cợt hỏi.

「 Tôi......」 Cô ngẩn người bỗng nhiên cảm thấy bản thân quá mức mạo muội, chưa cho phép liền đi vào phòng hoa, lại ở nhà ấm người ta thấy được chuyện không nên xem, thậm chí lên án nhà ấm người ta có yêu quái......

Thật mất mặt! Cô hôm nay rốt cuộc là làm sao vậy? Bình thường cô chưa bao giờ thất lễ như thế nha!

「 Cô thoạt nhìn cũng không phải là muốn tới học hoa nghệ, xin hỏi cô đến tiệm hoa này để làm gì?」Trong mắt La Ẩn chợt lóe lên tinh ranh, giọng nói vẫn thản nhiên chế nhạo.

「 Thật có lỗi vì tự tiện vào nhà ấm của anh, tôi tên là là Hướng Uyển Thanh, thay mẹ chồng tôi là Lưu phu nhân xí nghiệp Thiên Chí tới lấy ho đã đặt trước......」 Cô cố gắng nở ra nụ cười cứng ngắc giải thích.

「Đúng là Lưu phu nhân xí nghiệp Thiên Chí! Thì ra cô chính là cô con dâu tương lai mà Lưu phu nhân thường hay nhắc tới......」 La Ẩn nhìn chằm chằm cô, trong mắt hiện lên một tia hứng thú.

「 Ack?」 Cô ngẩn ra sắc mặt biến thành ngượng ngùng. Mẹ của bạn trai cô đối với gia thế của cô kỳ thật cũng không vừa lòng, cho nên cô đại khái cũng đoán dược ra mẹ chồng tương lai nhắc tới cô chắc chắn sẽ không có lời gì hay.

「 Đi theo tôi! Lưu phu nhân muốn hoa không ở nhà ấm, tôi đã chuẩn bị xong và để hoa ở trong phòng. 」 La Ẩn nói xong nhìn cô vẫy tay, đi về phía phòng hpa.

Cô đứng nguyên tại chỗ nhìn bóng dáng hắn, kinh ngạc nghĩ thầm thì ra thầy La Ẩn là mỹ nam tử a!

Dáng người cao lớn, thon dài, tao nhã, trắng nõnanh tuấn, phiêu dật hơn nữa một thân áo trắng kia làm cho cả người tản mát ra một phần linh khí thoát tục, giống như người tu hành không dính hồng trần, ẩn cư tại nơi mộng ảo đào nguyên này......

Cô rốt cục có thể hiểu mẹ chồng tương lai và dì vì sao lại trầm mê ở đây, xem ra chân chính hấp dẫn các và không phải là hoa nghệ củaLa Ẩn mà là bản nhân hắn.

「 Hướng tiểu thư. 」 La Ẩn không thấy cô theo tới, quay đầu gọi cô.

Nói thẳng cô vẫn cho rằng đàn ông để tóc dài có vẻ quái dị lại làm ra vẻ, nhưng ở trên người hắn, tóc dài lại tuyệt không có vẻ chói mắt ngược lại hoàn mỹ tô điểm diện mạo bất phàm của hắn, cùng với phần thần bí kia.

「 Hướng tiểu thư, cô lại làm sao vậy?」 La Ẩn cười khẽ.

「 A? Tôi không có gì......」 Cô lung túng thu hồi ánh mắt, rất nhanh đi theo tới.

Thật là, cô đã xảy ra chuyện gì nha? Vừa rồi cô mới ngẩn người đây rõ ràng một chút cũng không giống cô bình thường nha.

Cúi đầu đi theo phía sau La Ẩn, giẫm lên nền đá thong thả đi đến cửa chính phòng hoa, cô đối với sự khác thường của mình hôm nay chán nản không thôi, bỗng nhiên một cái bóng hồ ly trên mặt đất làm cho cô sợ tới mức dừng lại bước chân, bật thốt lên kinh hô.

「 A!」

「 Làm sao vậy?」 La Ẩn buồn bực xoay người nhìn cô.

「 Tôi...... Anh......」 Cô ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt tất cả đều là kinh hoảng, bởi vì hồ ảnh kia đúng là -

Bóng người của La Ẩn!

*****

「 Gì nha?」 La Ẩn nhướng mày lên.

「 Tôi nhìn thấy......」 Cô lại lần nữa cúi đầu nhìn kỹ, mới phát hiện bóng hồ làm cô hoảng sợ bất quá là bóng cây lần lượt thay đổi tạo thành hình đạng đó thôi.

「 Cô lại nhìn thấy cái gì?」Tầm mắt của La Ẩn theo cô nhìn đến mặt đất.

「 Không có, không có gì, tôi...... Tôi lại hoa mắt. 」 Cô xấu hổ nói.

「 Hướng tiểu thư nên đi kiểm tra mắt một chút. 」 La Ẩn trêu chọc nói.

Cô cúi đầu không dám nhìn hắn, cả khuôn mặt hồng nóng lên, trong lòng vang lên liên tiếp tiếng tự trách.

Hướng Uyển Thanh, ngươi điên rồi sao?Đầu ngươi có vấn đề sao? Thế nhưng đem La Ẩn trở thành yêu quái, rất buồn cười nha!

Cô nhất định là phơi nắng đến choáng váng, trên đời này làm sao có thể có cái loại quái vật này? Tất cả từ đầu tới đuôi đều chính là ảo giác của cô mà thôi, cô làm sao có thể xem nó là sự thật nha?

「 Rất xin lỗi......」 Cô cảm thấy xấu hổ vô cùng.

「 Tôi nghĩ chắc là thời tiết quá nóng, hay là vào phòng hoa uống một chén nước, nghỉ ngơi một chút đi!」 La Ẩn mỉm cười.

Nụ cười dịu dàng thân thiết, thái độ tao nhã, người đàn ông tuấn mỹ như vậy làm sao có thể là yêu quái nha?

Cô lại một lần nữa vì liên tưởng hoang đường của mình cảm thấy mất mặt.

「 Được, cám ơn. 」 Cô chán nản gật gật đầu rũ hai bả vai đi theo La Ẩn vào phòng hoa.

Vừa tiến vào phòng hoa, một khí lạnh mang theo hương hoa cỏ liền ập tới trước mặt, cô hít thật sâu hấp một hơi, cả người lập tức thần thanh khí sảng.

Một người cô gái tuổi còn trẻ quỳ gối trước cửa kính cẩn đưa dép lê, cô khách khí nói cảm ơn, bắt đầu đánh giá hoa trong phòng được trang hoàng theo phong cách Nhật, cùng với bài trí mười vị ngồi thiền.

Lấy gỗ thô, trúc, vật liệu thiên nhiên xây dựng làm chủ thể, cả phòng hoa tràn đầy một sự yên tĩnh tự nhiên, cho dù là một cái bàn, một cái cửa sổ cũng đều chú ý tao nhã và giản dị, nhìn ra được mỗi đồ dùng trong phòng đều được chủ nhân tỉ mỉ chọn lựa mới có thể vững vàng như thế.

Hoa mắt nhìn kiệt tác của hắn, cô sửng sốt một lúc lâu mới nói cho chính mình, cô sai lầm rồi.

Sự hấp dẫn của La Ẩn không chỉ có bề ngoài của hắn, hoa nghệ của hắn đồng dạng có mị lực kinh người, hoa cỏ này trải qua tay hắn dường như càng thêm rực rỡ sáng lạn làm người ta say mê, hắn giống như hoa ma thuật sư, chỉ động tay một chút cho dù là một đóa không hợp mắt cũng có thể biến thành tuyệt sắc......

「 Mời ngồi. 」 La Ẩn xoay người nhìn cô cười cười, mời cô ngồi xuống ghế.

「 Cám ơn. 」Cô ngồi xuống một cái ghế theo kiểu trung quốc, một cô gái trẻ tuổi khác liền bưng tới một chung trà.

Nơi này dường như có rất nhiều cô gái, hơn nữa mỗi người đều tuổi trẻ xinh đẹp......

Đa số đều đến tìm La Ẩn học hoa nghệ sao?

Cô nâng chung trà sứ lên, vừa uống trà vừa thầm nghĩ ở trong lòng.

Trà có mùi hoa quế hương thơm ngọt ngào lành lạnh chảy vào cổ họng, cô lại một lần nữa tinh tường xác nhận La Ẩn là một người vô cùng hưởng thụ cuộc sống, cả tòa kiến trúc lớn, đến ngay cả một chung trà cũng tỉ mỉ đến nỗi làm cho người khác không thể nào soi mói.

「 Tốt hơn chút nào chưa?」 Hắn quan tâm hỏi.

「Ừm, tốt hơn nhiều......」 Nhớ tới hành động liều lĩnh của mình mặt cô lại nóng lên.

「 Vậy là tốt rồi. 」 La Ẩn nhìn cô mỉm cười, tiếp theo quay đầu nhìn cô gái trẻ tuổi bưng trà kia nói:「 Cúc Nhi, đi lấy hoa Lưu phu nhân đặt đến đây. 」

「 Dạ, lão sư. 」 Cô gái biết điều thối lui, chỉ chốc lát sau liền cầm lấy một bó hoa hồng kỳ dị đi ra ngoài.

Hướng Uyển Thanh ngẩn ra, cô chưa từng thấy qua hoa hồng đặc biệt như vậy, mỗi cánh hoa cánh hoa giống được vẩy mực nhiễm màu đỏ tươi, bắt đầu từ đáy mỏng đến dọc theo cánh hoa dường như hóa thành nhàn nhạt phấn hồng, xinh đẹp không giống đóa hoa thật sự.

La Ẩn tiếp nhận bó hoa hồng kia, nhìn cô giới thiệu nói:「 Lưu phu nhân đã đặt một loại hoa vô cùng hiếm có, loại hoa hồng này gọi là 『 xử nữ chi thần』, xinh đẹp lại không mất hồn nhiên vô cùng thích hợp đặt trên bàn tiệc tối. 」

「 Ack...... đúng là rất đẹp......」 Xử nữ chi thần? Đây là cái tên quái gì nha? Ở trong lòng cô âm thầm cau mày, nhưng ở mặt ngoài lại cố gắng mỉm cười với mọi người.

「 Đây chính là hoa tôi vừa mới hái xuống, xem, tiên diễm ướt át lại có mùi hương hợp lòng người sao!」 Hắn nói xong đem hoa đưa cho cô

Một cỗ nhiễu loạn lòng người đánh úp lại, cô vội vàng ổn định tâm thần đưa tay nhận lấy hoa, không ngờ không cẩn thận một cái lại bị gai hoa đâm vào đầu ngón tay.

「 Ai nha!」 Cô nhíu mày một chút rút tay về liền thấy, chỉ tay xuất hiện một vết thương nho nhỏ, trên đó còn chảy ra một giọt máu.

「 Làm sao vậy? Đâm bị thương sao? Để tôi xem. 」 La Ẩn một phen kéo tay cô, dịu dàng kiểm tra vết thương của cô, tiếp theo không khỏi phân trần đã bắt tay cô, cúi đầu mút đầu ngón tay của cô.

Động tác đường đột này dọa cô sợ ngây người, cô kinh hoảng lập tức rút tay về, trừng lớn hai mắt, ngực như nổi trống cấp tốc nhảy thình thịch.

「 Làm sao vậy?」 Hắn trêu chọc nhìn chằm chằm cô, khóe miệng ác liệt gợi lên dường như giễu cợt ngạc nhiên của cô.

Cô linh hoạt tránh khỏi tầm mắt của hắn, trong lòng cô dâng lên bất an cùng bối rối và một loại xôn xao không biết tên.

Giống như ở chỗ sâu trong thân thể có cái gì bị hắn đụng vào trong nháy mắt đột nhiên thức tỉnh.

「 Tôi...... Tôi cần phải trở về, mẹ chồng tôi đang chờ bó hoa này để dùng. 」 Cô phòng bị ôm lấy bó hoa hồng thật chặt, vội vã rời khỏi.

「Đi vội vả như vậy à? Cũng tốt thừa dịp hoa mới hái nhanh chóng cắm vào, mới có thể bày ra tư thế đẹp nhất. 」 Hắn cười cười.

「 Đúng a! làm phiền rồi. 」Cô không quên duy trì đáp lại có lễ phép, nhìn hắn gật đầu thăm hỏi, sau đó xoay người bước đi, nhưng mà mới đi đến cửa trước, La Ẩn lại gọi cô.

「 Chờ một chút, Hướng tiểu thư. 」

Tim cô cả cả kinh từ từ quay đầu lại.

「 Lâm phu nhân còn mượn tôi dụng cụ cắm hoa, nhờ cô mang về chung!」 La Ẩn nói xong chỉ thị một cô gái không biết khi nào xuất hiện ở bên người hắn cầm trong tay dụng cụ cắm hoa giao cho cô.

「 Được, cám ơn......」 Cô mới nói cảm ơn ánh mắt vừa thấy, đột nhiên biến sắc tim suýt nữa nhảy đến yết hầu.

Cô gái này...... chính là cô gái phóng đãng cuồng dã làm tình với yêu quái kia!

「 Nhớ cẩn thận, đừng làm hư nha. 」 Cô gái kia nhìn cô cười quyến rũ.

Lưng cô chợt lạnh không có tiếp nhận, ngược lại lui về phía sau từng bước, theo bản năng nhìn về phía La Ẩn.

Chỉ thoáng nhìn thôi lại làm hồn của cô sợ tới mức lủi bay, bởi vì khuôn mặt tuấn tú của La Ẩn không biết khi nào đã biến thành mặt hồ dữ tợn, nhe răng trợn mắt nhìn cười lạnh......

「 A -」 Cô bạt thanh thét chói tai, lảo đảo về phía sau vài bước, xoay người tông cửa xông ra.

Đây là ác mộng! Một ác mộng đáng sợ!

Cô phải mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại!

Crypto.com Exchange

Chương (1-12)