← Ch.099 | Ch.101 → |
Cô không ngốc, thầm xâu chuỗi tất cả mọi chuyện lại với nhau, liền ý thức được Thường Đức Minh có thể chính là người đã h_ạ đ_ộ_𝒸 dầu xác luyện cổ cho Phó Kỳ Thâm.
Giờ thì vui rồi, nhà họ Phó cũng bị cuốn vào trong. Nhưng mà Thường Đức Minh lại có thể biến mất không thấy tăm tích dưới sự truy tìm của nhà họ Phó, khiến người ta không moi được chút tin tức nào của hắn, xem ra, sức mạnh sau lưng hắn ta rất lớn.
Nguyên nhân là vì cái đồ bỏ “Chủ tịch Hiệp hội Huyền Học phong thủy Trung Quốc” gì đó?
Thông tin này tuyệt đối là thu hoạch lớn nhất trong ngày hôm nay của cô!
Cô cũng không lên mạng nữa, đẩy máy tính ra, cầm đồng phục khoác lên người: “Được rồi, cảm ơn lớp trưởng Phó nhiều, chúng ta về thôi. ”
Phó Kỳ Thâm cũng không ừ hữ gì mà gật đầu, vẫn ôm lấy mấy quyển vở ghi chép của cậu, quay đầu đi trở về.
Châu Thiện không nhanh không chậm bám theo sau lưng, đang dọc theo đường cũ trở về, đi vào trong một con ngõ, cô liền nhíu mày. Vân Mộng Hạ Vũ
Phó Kỳ Thâm không nhận ra điều gì, vẫn đang chậm rãi đi đằng trước, đi mãi đi mãi, cậu nhìn vào con đường vẫn cứ dài dằng dặc phía trước, cũng ý thức được có chút gì không đúng.
Tường viện hai bên không biết đã biến thành màu xám xịt từ lúc nào, chỉ còn lại con đường lát đá xanh khoan thai vươn về phía xa......
Sương mù nặng nề, ánh mặt trời ban ngày treo trên đỉnh đầu có hơi giả tạo.
𝐐.𝐮.ỷ đập tường. Ⴓц*ỷ đập tường còn được gọi là ⓠ●ⓤ●ỷ xây tường, զ⛎.ỷ chắn tường, thường là vì có âm sát thiết lập mê chướng, khiến người ta lòng vòng quanh quẩn ở cùng một chỗ không đi ra được.
Có điều đây là thành phố Bình Viễn, không phải là núi sâu rừng già, cho dù gặp phải q_ц_ỷ đập tường cũng không đáng sợ, mất chút thời gian vẫn có thể đi ra được.
Xuất hiện 𝐪u*ỷ đập tường, chứng tỏ chỗ này âm sát cực kỳ nặng.
Châu Thiện khẽ thở dài một tiếng, rốt cuộc là vấn đề của cô hay Phó Kỳ Thâm?
Tại sao cô vừa tới Trung học cơ sở số Một vừa mới một tuần đã hai lần gặp 🍳⛎.ỷ chứ! Trong lòng cô thực ra đã có đáp án, Phó Kỳ Thâm...... có mắt âm dương, khác với tuệ nhãn, mắt âm dương là thần nhãn liên kết hai giới âm dương, không chỉ cậu ấy có thể thấy ⓠ⛎·ỷ, զ●ⓤ●ỷ...... cũng có thể thấy cậu ấy. Đây mới là nguyên nhân cậu bị ma q·⛎·ỷ bám lấy nhỉ.
Phó Kỳ Thâm chậm rãi dừng bước chân, đột nhiên nhìn sang con đường lát đá xanh kia, trực tiếp nhắm mắt: “Người bệnh sẽ lo sợ, lo sợ ma 𝐪_υ_ỷ sẽ xuất hiện. Đều là giả cả. ”
Giọng nói của cậu cực kỳ nhẹ, nhưng không qua được tai mắt linh thông của Châu Thiện, nghe được rõ ràng hết.
Lần này cô không chỉ lườm trắng mắt, còn trực tiếp cười phốc một tiếng: “Vậy lớp trưởng Phó này, tớ là thật hay giả thế?”
Phó Kỳ Thâm r⛎.𝖓 r.ẩ.ⓨ mở choàng lông mi cánh bướm ra, trong đôi mắt trong veo phản chiếu chút sương nước, cậu dường như có chút nghi hoặc: “Đây nên là giấc mơ của tớ, sao cậu lại ở đây?”
......
Cho nên mỗi lần gặp 🍳_ⓤ_ỷ, lớp trưởng Phó của cô đều đang tự thôi miên mình rằng đang nằm mơ giữa ban ngày à?
Châu Thiện vô cớ cảm thấy lớp trưởng Phó này có chút đáng thương, nếu cô không đoán sai, Phó Kỳ Thâm hoàn toàn là vì pháp trận trên tấm thẻ gỗ đó của cô ngày ngày khơi thông gân cốt huyết mạch mới mở mắt âm dương, liên thông hai khí âm dương, ma զ⛎_ỷ vì vậy mới tìm đến cậu.
Nhưng mà cậu chẳng qua cũng chỉ mới mười một mười hai tuổi, vẫn là đứa trẻ, phải tiếp nhận loại thông tin rằng trên đời này có 🍳-u-ỷ, tự nhiên sẽ vô cùng hoảng sợ.
Cậu sợ 🍳u_ỷ.
Dần dà, cậu tự phát hình thành một cơ chế phòng ngự tâm lý, cũng chính là hệ thống thôi miên như hiện giờ. Thôi miên có tác dụng không cô không biết, dù sao thì Phó Kỳ Thâm hẳn đã tin rồi.
Châu Thiện không nói thêm nữa, rút ra một tấm gương bát quái trong túi, chiếu thẳng vào q𝐮*ỷ đập tường này.
Mặt trời nói chang trên đỉnh đầu chẳng mấy chốc hắt ra một tia sáng vàng nhạt, từ chiếc gương soi phản chiếu thẳng vào một căn nhà ở đầu ngõ.
← Ch. 099 | Ch. 101 → |