Truyện:Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục Cừu - Chương 094

Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục Cừu
Trọn bộ 100 chương
Chương 094
Chỉ cần là anh, em cam tâm tình nguyện
0.00
(0 votes)


Chương (1-100)

Dưới ánh đèn mờ nhạt, 𝖙♓â*n †𝒽*ể trên giường khẽ 𝓃_♓ấ_𝐩 n_𝒽_ô, không ngừng vặn vẹo như tìm kiếm sự giải thoát. Đôi chân trần 𝐦●ề●Ⓜ️ ɱ●ạ●𝒾 𝐜·ọ x·á·т vào nhau, nỗ lực đẩy lùi cảm giác khó chịu lan tỏa trong cơ thể. Hơi thở của Bạch Sênh dần trở nên gấp gáp, từng tiếng 𝖗●ê●𝓃 𝖗●ỉ nhỏ nhẹ vô thức thoát ra từ đôi môi khô khốc."Khó chịu... quá." - giọng nói lạc đi trong sự hoang mang của cô.

Tiết Vũ Khiêm ngồi bên cạnh, đôi mắt lạnh lùng lướt qua hình ảnh trước mặt. Một bên quai váy của Bạch Sênh tuột xuống, để lộ phần vai trắng ngần cùng bờ 𝐧𝖌ự●c khế nhô lên. Chân váy bị kéo lên cao, để lộ chiếc quần lót ren đen lấp ló bên dưới, tạo nên một khung cảnh 𝐪ⓤ_🍸ế_𝐧 r_ũ và đầy mời gọi.

Trước hình ảnh đầy 𝐤♓ê*ц ɢợ*ℹ️ ấy, không người đàn ông nào có thể làm ngơ. Nhưng Tiết Vũ Khiêm không giống những người khác. Bản thân hắn vẫn có những h🅰️●〽️ Ⓜ️υố●𝖓, nhưng điều đó đã bị lu mờ bởi tình yêu anh dành cho Bạch Sênh.

Trong khi Tiết Vũ Khiêm vẫn chìm trong suy nghĩ của mình, Bạch Sênh bên cạnh như bị nhấn chìm bởi cảm giác lửa đốt từ sâu bên trong. Hiệu lực của mê tình mạnh mẽ làm tâm trí cô trở nên mơ màng, cơ thể như có hàng ngàn con kiến đang bò khắp nơi, cắn xé không ngừng.

Bàn tay cô vô thức di chuyển, tự khám phá cơ thể mình. Một tay luồn vào trong váy, lướt nhẹ lên phần ⓝⓖ*ự*↪️ ɱ_ề_ⓜ 𝖒ạ_ı, tay còn lại từ từ trượt xuống giữa hai chân, nơi đã sớm trở nên ẩm ướt. Bàn tay cô dừng lại, cách lớp vải mỏng, rồi bắt đầu ma sát nhẹ nhàng, cả người rùng mình vì cơn sóng 𝖐𝒽.οá.𝖎 c.ả.〽️ đang dâng trào, khiến cô không thể kiềm chế mà dùng lực mạnh hơn. Tiết Vũ Khiêm lặng lẽ đứng bên cạnh giường, mắt không rời khỏi Bạch Sênh. Cô nằm đó, hơi thở nhẹ nhàng nhưng hơi bất ổn, đôi chân khẽ c.ọ x.á.ⓣ vào nhau, như thể đang tìm kiếm sự an ủi trong mơ hồ. Đôi má cô ửng hồng, tạo nên một vẻ đẹp mong manh, yếu ớt. Cơ thể Bạch Sênh trong trạng thái bán mê, mồ hôi lấm tấm trên trán khiến làn da mịn màng như phát sáng dưới ánh đèn mờ ảo.

Tiết Vũ Khiêm cố gắng kiềm chế bản thân, nhưng mỗi cử động nhỏ của cô khiến lòng hắn như bị đốt cháy. Ánh mắt hắn thoáng dừng lại ở bờ vai mảnh mai và chiếc váy đã bị xộc xệch, để lộ những đ.ư.ờ.𝖓.🌀 c.🔴𝖓.g tuyệt mỹ. Sự khát khao âm ỉ trỗi dậy trong hắn, nhưng hắn biết lúc này không phải là lúc để hành động theo cảm xúc.

Tiết Vũ Khiêm hít sâu, cố gắng trấn tĩnh bản thân. Cảm giác 𝖓_ó_ⓝ_🌀 𝒷_ỏ_n_🌀 vừa bùng lên trong n🌀·ự·ⓒ ngay lập tức bị dập tắt bởi lo lắng. Hắn biết mình phải làm gì, không phải để thỏa mãn cơn khát, mà là để bảo vệ cô - người con gái hắn đã dành cả trái tim.

Có gì đó mềm mềm chạm vào phần da lộ ra ngoài cổ áo. Đó là môi cô, từ Ⓜ️ề-𝖒 𝖒-ạ-𝐢 ma sát sau đó là 〽️●ú●✝️ vào, phần da bị đầu lưỡi lướt qua trở nên hơi uót át.

"Tiểu Sênh... ưm..."

Hắn nửa muốn nửa không muốn cô dừng lại. Yết hầu hắn được môi cô âu yếm, mát xa thật thoải mái.

Dụ_🌜 ѵọn_🌀 trong cô liên tục thét gào. Chưa đủ, còn chưa đủ. Giờ đầu óc cô không còn lại một tia lý trí nào, tất cả hành động đều đến từ bản năng nguyên thủy nhất.

Tay cô luồn xuống dưới lớp áo phông, nhiệt tình v.цố.† 𝐯.𝖊 cảm nhận lồng 𝓃●ℊ●ự●ⓒ cùng cơ bụng rắn chắc. Những ngón tay chạm đến hai đầu ռⓖự_c thì nghịch ngợm vân vê, 🎋í●ⓒ●♓ ✞hí↪️●♓ hắn. Tiết Vũ Khiêm khẽ hít vào một hơi.

Lòng bàn tay nhỏ bé 𝐦ề.𝖒 ⓜạ.ℹ️ không xương của cô trượt xuống bao lấy ◗·ụ·𝒸 𝖛ọ𝖓·🌀 từ lâu đã cứng rắn của hắn, 𝐯*ⓤố*𝐭 𝐯*𝐞 lên xuống.

Trước người con gái mình thích, một người đàn ông bình thường như hắn chỉ có thể nhẫn nhịn được đến đây mà thôi.

Hắn cướp lấy đôi môi mề●𝖒 𝖒●ạ●𝖎, điên cuồng ngấu nghiến cho đến khi cô gần như ngạt thở thì mới hơi tách ra.

"Tiểu Sênh! Anh là ai?"- Hắn cần cô xác nhận lần cuối.

"Vũ Khiêm..."

"Giúp em..."

Đôi mắt cô sóng sánh nước đầy mê ly, hai gò má ửng hồng, dù đang dục hỏa đốt người nhưng cô vẫn theo bản năng vẫn nhận ra được người trước mắt mình là ai.

"Tiểu Sênh. Đừng có hối hận. Anh sẽ không nhịn được mà ăn em đến không còn một căn xương cốt"

Tiết Vũ Khiêm đầy nhu tình nhìn sâu vào mắt cô nói, giọng hơi khàn khàn đầy 🌀ợ·❗ 𝐜ả·〽️.

Nói xong tiếng lòng, hắn một lần nữa xâm chiếm lấy môi cô, đầu lưỡi mạnh mẽ tiến vào khoang miệng cô tiến quân thần tốc, quyết không buông tha bất kỳ một ngóc ngách nào. Không lâu sau, hai ⓣ♓*â*ռ т*h*ể nam nữ trưởng thành trần như nhộng dán sát vào nhau. Đôi môi hắn say mê ⓗ-ô-𝖓 lấy từng tấc da thịt cô, để lại từng hàng dấu vết như những dấu chân nhỏ đánh dấu lãnh thổ vừa đi qua. Đôi tay cô cũng không chịu thua kém, ✅u·ố·✞ ✅·𝑒 từ cơ 𝖓🌀-ự-𝖈 đến cơ bụng rắn chắc rồi lại vòng qua hông bám lấy phần lưng to rộng g.ợ.❗ 🌜.ả.𝖒.

Những ngón tay của hắn đ.â.Ⓜ️ ✌️.à.𝖔 bên trong cô, khuấy động, đem đến từng cơn г*ê*𝓃 𝓇*ỉ thoát ra khỏi đôi môi đỏ mọng đang h·é ⓜ·ở. Ngón tay cái hắn đột ngột đè ấn lên lập tức khiến phần lưng cô cong lên như cánh cung.

Nhân lúc này, hắn đỡ lấy 𝐩♓â-𝓃 †-𝖍-â-𝖓 đã cứng đỏ dữ tợn không chút chần chừ tiến vào. âm đ*o vừa trải qua cao trào đặc biệt nhạy cảm như trăm cái miệng nhỏ hút chặt lấy 🅿️.𝖍.â.ռ †.ⓗ.â.𝐧 hắn, va chạm mạnh với cổ tử cung càng khiến từng thớ thịt 𝓇𝖚-п 𝖗-ẩ-𝐲.

Cả hai đều run lên vì thỏa mãn. Hắn cúi đầu xuống ngậm lấy một nụ hồng mai ngấu nghiến rồi bắt đầu tấn công thần tốc. Hắn biết cô là người đầu tiên nhưng vẫn không khống chế được. Từng cú nhấp không chút lưu tình như đang trừng phạt cô đối hắn liên tục đùa giỡn. Κⓗ-ⓞá-i c-ả-〽️ đến từ cả thể chất lẫn tinh thần khiến đầu óc hắn tê dại, eo chuyển động cành nhanh.

Động tác của hắn không chút kỹ xảo, chỉ thuần va chạm một cách gần như dã man nhưng vẫn đem lại cho cô 𝐤.ⓗ⭕á.ï cả.〽️ mãnh liệt. Sau vài hiệp, dược hiệu đã nhạt hơn, cô nhận thức được rõ hơn người đang điên loan đảo phượng với mình.

"Anh... anh yêu em..."

Hắn t.𝖍.ở h.ổ.n ♓.ể.ռ, giọng khàn khàn rủ rỉ bên tai cô, một lần nữa đưa tinh hoa 𝓃·ó·𝖓·g 𝖇ỏռ·ⓖ của mình bắn vào sâu trong cô. Sau đó, hắn thỏa mãn ôm trọn ôn hương nhuyễn ngọc vào trong lòng, một đêm không mộng mị.

Chương (1-100)