Truyện:Trùng Sinh Thiên Tuyết - Chương 093

Trùng Sinh Thiên Tuyết
Hiện có 120 chương (chưa hoàn)
Chương 093
0.00
(0 votes)


Chương (1-120 )

Rời khỏi môi Thiên Tuyết, Lãnh Ngạo vùi đầu vào mái tóc mượt mà của cô, tham lam hít lấy, hắn dịu dàng 𝒽●ô●𝐧 lên gáy cô, ♓ô.ռ lên cổ cô, cuối cùng vùi mặt thật sâu vào bầu 𝖓ɢ.ự.c căng tràn của cô, há miệng ngậm lấy điểm hồng hào mà hắn vẫn hằng ao ước. Một bên còn lại bị bàn tay thô to của anh nắm lấy, không nể nang mà xoa nắn, ⓥ𝖚ố_т 𝖛_3.

"Ưm..." Thiên Tuyết khẽ rên lên, cảm giác vừa tê dại, vừa ngứa ngáy xa lạ này như một cơn thủy triều ập đến, khiến cô không kiềm được mà vặn vẹo 𝐭●ⓗâ●п t𝒽●ể.

Tiếng kêu của Thiên Tuyết như một liều thuốc κí𝒸-♓ 🌴-𝖍í-↪️-h Lãnh Ngạo, khiến động tác của hắn càng thêm điên cuồng và mãnh liệt. hắn dùng răng, nhẹ nhằng cắn lấy nụ hoa kiêu ngạo và cứng rắn của cô. Bị hắn cắn, Thiên Tuyết cảm thấy đau, nhưng nhiều hơn hết chính là sự tê dại và 🎋í🌜●h ✞𝐡●í𝖈●♓. Cô ⓣ●𝒽●ở d●ố●c, vươn tay ôm lấy đầu của Lãnh ngạo, kéo sát nó vào 𝖓𝖌-ự-🌜 mình tựa như đang đòi hỏi nhiều hơn nữa.

Chôn mặt vào khe 𝖓ɢự*𝖈 mê người của cô, điên cuồng l𝐢ế·Ⓜ️ láp, nhưng Lãnh Ngạo vẫn cảm thấy không đủ. Hạ thân cứng rắn 𝐧ó*𝖓*𝖌 🅱️ỏ𝖓*g bên dưới luôn nhắc nhở hắn rằng hắn muốn cô nhiều hơn nữa, nhiều đến mức có thể khiến cô hoàn toàn thuộc về hắn.

Lãnh Ngạo ngẩng đầu lên nhìn Thiên Tuyết lúc này hai mắt vẫn còn 〽️.ê Ⓜ️🔼.ng không tiêu cự, hắn cuối đầu nói bên tai cô: "Ngoan, không sao, anh sẽ không làm gì, đừng sợ!"

Đôi mắt môռ.🌀 lung nhuốm đẫm tình dục của Thiên Tuyết cuối cùng cũng lấy lại tiêu cự, cô phát hiện ra tình huống có sai lệch. Vô cùng ngại ngùng cùng khó xử. Nhưng vẫn quyết định đẩy hắn ra. Cô muốn sau khi kết hôn!

Lãnh Ngạo gấp đến độ trán xuất lấm tấm mồ hôi, đè nén lửa nóng trong lồng ngưc, cắn răng không xem trọng sự phản kháng của cô.

Nhìn vào hạ thân cứng rắn như thép bên dưới, gương mặt hắn hiện lên sự quẫn bách. Cúi người xuống 𝖍ô·n lên khóe mắt còn mơ hồ của Thiên Tuyết.

Lãnh Ngạo lần này hạ ngoan tâm, cực kì dứt khoát cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn không xương của cô dặt lên 𝖉-ụ-𝐜 ν-ọ-𝖓-🌀 cực đại của mình.

"Ưm..." Khi được bàn tay 𝐦ề·ɱ 〽️ạ·ⓘ, non mịn của cô chạm vào, Lãnh Ngạo cảm thấy 𝖐.í𝖈.𝖍 𝖙𝖍.í𝒸.♓ đến mức không thể kiềm chế được nữa, hắn sung şướп_g kêu lên.

Phải biết từ nhỏ đến lớn hắn ghét nhất chính là loại ⓠuⓐ_n ♓_ệ nam nữ này cùng với †●ⓗ●ủ ⓓ●â●ɱ. Cực kì ghê tởm. Nhìn vào hắn đã muốn nôn. Nhưng mà cảm giác này lại khác.

Hắn cầm lấy tay cô, cùng nhau chuyển động lên xuống.

Thiên Tuyết liều mạng giãy không thoát, lại không muốn nói gì vào lúc này đành nhắm mắt lại, coi như cô cái gì cũng chưa biết. Tại sao không cho cô say đi, hay là ngất xỉu cũng được. Tại sao vậy?

Lãnh Ngạo 🌴-♓-ở ԁố-𝖈, cổ họng vô thức phát ra tiếng rên trầm khàn đầy 🌀_ợ_𝖎 𝐜_ả_〽️. hai mươi phút sau, dưới sự dẫn dắt nhiệt tình của anh, Thiên Tuyết đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình. Trong giây phút phóng thích, Lãnh Ngạo cảm thấy dường như tất cả lỗ chân lông đều giãn ra, thoải mái đến cực điểm. Anh nhắm mắt hưởng thụ kh●0á●ï 𝖈●ả●𝖒 tột cùng mà bản thân mình chưa từng trãi qua, thầm nghĩ nếu sau này sẽ cùng cô làm nhiều một chút

Lãnh Ngạo nhắm mắt hưởng thụ dư âm tuyệt vời này, sau khi từ chín tầng mây thoát ra, nhìn lại Thiên Tuyết, hắn cảm thấy xem ra còn bị cô xa lánh một thời gian đấy, đành phải từ từ giải thích.

Sau khi hoàn thành chuyện xấu của mình, thỏa mãn thu dọn tàn cục, dọn dẹp hiện trường, giúp Thiên Tuyết lau sạch cơ thể rồi mặc váy vào cho cô, cũng sửa sang lại cho mình chút ít.

Nhưng mà Thiên Tuyết vẫn một mực im lặng. Này hắn phải tốn nhiều công sức!

Chương (1-120 )