Linh đảo nổ tung
← Ch.319 | Ch.321 → |
Linh Sơn cũng đồng dạng gặp tai ương, bất quá bởi vì có đệ tử Văn Nhân gia tộc lưu lại Linh Sơn hỗ trợ thanh lý đám yêu thú màu đỏ xâm lấn, nên còn không quá tệ. Sau khi trở lại Linh Sơn, Tư Lăng đỡ Tư Hàn hướng về đại điện ở sườn núi.
Trong đại điện đã có hơn nửa đệ tử Văn Nhân gia tộc trở lại, có vài người thương thế rất nghiêm trọng, đang ăn đan dược chữa thương. Mà những người thương thế không nặng, hoặc là không có bị thương, liền ở bên cạnh hộ pháp, hoặc đi chiếu cố những người bị thương. Nhìn thấy hai người Tư Lăng đi vào, phát hiện Tư Hàn bị thương, mấy sư huynh sư tỷ Chiến Thần điện đi tới.
"Tư sư đệ không có việc gì chứ? Qua bên này."
Tư Lăng đỡ Tư Hàn, bước về hướng sư huynh Chiến Thần điện, chỗ đó thả cái bồ đoàn, Tư Hàn ngồi xếp bằng xuống, rồi liền cầm ra tiên đan mà Hiền Tu cho ăn vào, bắt đầu đả tọa chữa thương. Lúc này không biết tình hình sẽ phát triển thành cái dạng gì, chỉ có thể tận lực nắm chặt thời gian chữa thương, để ngừa kế tiếp có chuyện phát sinh thì cũng có thực lực ứng phó.
Tư Lăng ở một bên giúp hắn hộ pháp, Trọng Thiên cùng Bạch Hổ đều đi theo bọn họ. Tiểu Khôi đã được thu về Bát Bảo Càn Khôn bình.
Mà đệ tử Phụng Tiên các phát hiện Tư Lăng bình an trở về cũng đi tới, đầu tiên là liếc mắt nhìn Tư Hàn, trong lòng hiểu được nguyên nhân lúc trước Tư Lăng trở về, nói: "Muội không có việc gì thì tốt rồi."
Tư Lăng nhận ra vị sư tỷ này chính là sư tỷ lúc trước kéo nàng đi khỏi bí kính, vội đứng dậy thi lễ nói: "Lúc trước đa tạ Lâu sư tỷ."
Lâu sư tỷ gật gật đầu, thấy Tư Hàn đang chữa thương, cũng không nói nhiều cái gì mà rời đi.
Lâu sư tỷ vừa đi, Văn Nhân Tuệ cũng lại đây. Nàng ta không đi bí kính xem so tài, bất quá lại đi tiên trấn dưới Linh Sơn, đã trải qua một phen chiến đấu mới trở về. Người nhìn chật vật chút, nhưng cũng không bị thương gì. Nàng ta cũng lại đây thăm Tư Lăng, thấy Tư Lăng không có việc gì, lại chạy đi hỗ trợ cho những bị thương đệ tử chữa thương.
Trong điện, mọi người nắm chặt thời gian chữa thương, chờ đợi thời cơ rời đi, thuận tiện cũng chú ý chiến đấu bên ngoài. Trên bầu trời Hằng Châu đảo, loại uy áp khổng lồ đủ để có thể hủy diệt Hằng Châu đảo, khiến tu sĩ trong nội điện có loại cảm giác đè nén thở không nổi, trong lòng vô cớ sinh ra một loại cảm giác sợ hãi, ý thức mãnh liệt được trước mặt những lão quái đỉnh cấp kia, bản thân mình là nhỏ yếu như thế nào.
Bọn họ thậm chí không thể đi ra khỏi cánh cửa này, đi ra khỏi vùng an toàn mà tiền bối gia tộc vẽ ra, tận mắt thấy trận chiến trên không.
Kế tiếp, có nhiều đệ tử gia tộc chạy về đến, mà Hằng Châu đảo cũng lay động càng dữ dội hơn, gần như mỗi phát sinh lay động kịch liệt thì đều làm cho bọn họ ý thức được Đại trận hộ đảo của Hằng Châu đảo lại suy yếu một lần. Lúc Đại trận hộ đảo hoàn toàn hỏng, cũng là lúc Hằng Châu đảo sụp đổ.
Nếu nhìn từ bên ngoài phủ, có thể nhìn thấy đảo nhỏ bay giữa không trung giống như rốt cuộc duy trì không nổi cân bằng, ở không trung bắt đầu chậm rãi nghiêng lệch.
Không biết qua bao lâu, Hiền Minh và vài tu sĩ Đại Thừa rảo bước tiến vào, sắc mặt của bọn họ rất nghiêm trọng. Nhìn thấy tu sĩ trong nội điện, liếc mắt nhìn qua, thu hết vào đáy mắt, cũng tính ra có bao nhiêu đệ tử gia tộc chưa trở về, chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít. Những người này đều là đệ tử tinh anh trong gia tộc, thiếu một người đều là tổn thất của gia tộc, trong lòng tất nhiên là có chút nặng nề.
Mọi người thấy Hiền Minh, giống như cũng tìm được người đáng tin cậy, không còn bị trận chiến trên bầu trời ảnh hưởng tới trong lòng, đã an tâm lại, nghe theo trưởng bối gia tộc an bài.
"Chư vị, truyền tống trận trong Hằng Châu thành đã phá hủy, hiện tại đã không thể sử dụng. Lát sau đại trận hộ đảo của Hằng Châu đảo sụp đổ, bọn ngươi đều ngồi Phi Thiên thuyền rời khỏi nơi đây, chúng ta sẽ bày cấm chế an toàn trước đó, tận lực giúp các ngươi tranh thủ thời gian." Hiền Minh nói, ánh mắt lướt qua mọi người, "Đến lúc đó để cho đệ tử bị thương lên Phi Thiên thuyền trước, đệ tử chưa bị thương cố gắng bảo vệ đồng môn một chút."
Mọi người đều đứng dậy, ứng tiếng "Vâng".
Sau khi phân phó xong, Hiền Minh lại cùng vài vị tu sĩ Đại Thừa kỳ bắt đầu bày ra một cái trận pháp an toàn trên bãi đất trống ngoài đại điện.
Cùng với thời gian không ngừng trôi qua, nhóm người Hiền Tu rốt cuộc trở lại, đệ tử gia tộc có thể tìm về cũng cứu trở về, không thể tìm về, có lẽ đã xảy ra bất trắc. Mà trên bầu trời, đã có vài tu sĩ Độ Kiếp kỳ bị thương, thân thể thẳng tắp từ trên bầu trời ngã xuống, ầm một tiếng, mặt đất bị đập ra cái hố sâu.
Văn Nhân Bạch Cập và mấy vị Các Chủ nội môn cũng trở lại, sắc mặt bọn họ cũng rất khó coi. Mới trở về đến, vung tay áo lên, liền đến trước mặt nhóm Hiền Minh.
"Không chỉ có Hằng Châu đảo, khắp nơi bên ngoài đều là Huyết Ma, Thiên Sơn đảo cũng chịu chút ảnh hưởng, bất quá so với tình hình nơi này tốt hơn một chút." Văn Nhân Bạch Cập nói, sắc mặt của hắn cũng rất nặng nề, trầm ngâm, lại nói: "Lát nữa nếu là có thể, tận lực để tất cả đệ tử rút khỏi, Yêu La sơn còn có tình huống khác, ở lại nơi này vạn phần nguy hiểm."
Hiền Minh trầm ngâm hỏi: "Yêu La Sơn?" Đó không phải là nơi cư trú mà Hằng Châu đảo cấp cho Yêu Tu sao, lại có tình huống gì?
"Đúng, các ngươi sẽ không cho rằng vị bên trên kia thật vất vả thoát khỏi phong ấn, cái gì cũng không làm chứ?" Văn Nhân Bạch Cập chỉ vào không trung, lại nói: "Yêu La Sơn còn có cái phiền toái, ngay cả..." Mắt nhìn điện nội, phát hiện con yêu thú màu đen kia đang đứng trên vai Tư Lăng nhìn hắn, bèn che giấu chuyện của nó, lại nói: "Ta lúc trước biết được nơi đó có dị thường, đi xem một lát. Kết giới Yêu La Sơn đã hỏng, xé ra một cái thông đạo đi thông đến vùng phong ấn Liệt Diễm, đến lúc đó sẽ có tà tu phong ấn trong Liệt Diễm phong tới chỗ này, liền lập tức tiễn bước bọn chúng(??). Ta lúc trước đã đi thông báo với người của Đông Phương gia tộc, bọn họ đi kiểm tra xem xét, cũng không thể phong ấn thông đạo kia, chỉ có thể kéo dài chút thời gian."
Đây cũng là nguyên nhân lúc ấy Trọng Thiên bị thương. Khi thông đạo đáng sợ dẫn đễn vùng phong ấn Liệt Diễm dần dần hình thành, tà sương đáng sợ kia tràn ngập, mơ hồ có tà ma muốn thoát khỏi trói buộc đi tới Hằng Châu đảo. Trọng Thiên thăm dò tới, không địch lại tà ma, mới bị thương mà trở về.
Đám người Hiền Minh sắc mặt càng thêm nặng nề. Huyết Ma, tà ma, còn có vị nam nhân hồng y phía trên kia, những thứ này đều là yêu ma đọa lạc, sinh vật tà ác tà đạo hóa thành, là địch nhân chung của tam tộc nhân, yêu, ma, vĩnh viễn không thể chung sống hoà bình. Bọn chúng không có lý trí, chỉ có tham dục vĩnh viễn không thể thỏa mãn, chỉ hiểu đoạt lấy, cướp bóc, ô nhiễm linh khí tinh khiết trong thiên địa.
"Không nghĩ tới, lúc trước Đông phương cư sĩ trấn áp kẻ đó dưới Liệt Diễm, vốn là muốn tiêu hao thọ nguyên của hắn, khiến vùng Liệt Diễm tiêu diệt hắn, lại không ngờ trùng hợp làm cho hắn nguyên thần đoạt xá trùng sinh, cũng thu phục Liệt Diễm để sử dụng, thúc giục quần ma, tuyên bố muốn vấy bẩn thiên địa này..." Hiền Tu thở dài.
Lại có người nhìn về phía không trung, lo lắng nói: "Lôi Xá trưởng lão không sao chứ..."
Trong Đại điện, mọi người cũng tập trung nghe mấy vị trưởng bối gia tộc nói chuyện, mới biết tà thú màu đỏ kia tên là Huyết Ma, tà sương đỏ đáng sợ tràn ngập nơi nơi kia là từ vùng Liệt Diễm mang đến, là loại khí chỉ muốn làm bẩn tiên linh khí trong thiên địa này. Về phần tà ma đó là thứ gì, những người khác cũng không biết. Tư Lăng lại từ chỗ Trọng Thiên biết được đại khái.
"Lúc trước Tiểu Hồng từ linh thực trong Yêu La sơn cảm nhận được tà khí, chủ nhân nửa tháng trước đi Yêu La Sơn kiểm tra, không nghĩ tới gặp được kết giới sắp tan vỡ. Một tên tà ma sắp đi ra thì bị yêu hỏa của chủ nhân thiêu đốt, bất quá chủ nhân cũng bị thương. Tà ma này thực lực cường hãn, thậm chí so được với tu sĩ Đại Thừa, Tư công tử các ngươi phải cẩn thận đó." Tiểu Yêu Liên trong tay áo Tư Lăng truyền âm cùng nàng.
Tư Lăng đáp tiếng "đã biết ", vừa chú ý tình hình bên ngoài, vừa hỏi: "Các ngươi ở Yêu La sơn làm cái gì?" Nàng biết mấy con yêu muốn trả thù cửu vĩ hồ ly dám đánh chủ ý với yêu đan của chúng nó, lại không biết chúng nó muốn làm cái gì.
"Không có gì, chính là ở chỗ con hồ ly kia trồng một gốc Bà La quả." Giọng nói của Tiểu Yêu Liên vẫn non nớt, nhưng giọng điệu thực "vàng"*, "Bà La quả phát tán hương khí có tác dụng thúc tình đối với hồ ly, vốn chủ nhân tính đến lúc đó sẽ đuổi tất cả giống cái của Yêu tộc đi, chỉ để lại thú đực..."
*Mang hơi hướng tình dục.
Tư Lăng đầu tiên là cứng ngắc, sau đó 囧 mà không nói nên lời. Đặc biệt khi hỏi rõ ảnh hưởng mùi hương của Bà La quả đối với cửu vĩ hồ ly, khiến cửu vĩ hồ ly chỉ có thể làm "thụ" thôi, thì Tư Lăng quả thực không thể không ca ngợi phương thức báo thù của mấy con yêu. Có lẽ con cửu vĩ hồ ly kia tình nguyện chết để được thống khoái một ít, cũng không muốn bị một đám nam yêu đặt dưới thân. Quả nhiên đủ ác độc, cả đời đều không thể trừ bỏ loại bóng ma này trong lòng.
Thôi, tình huống bây giờ hỗn loạn, cũng không cần chú ý tới những thứ này.
Thời gian từng giây qua đi, Hằng Châu đảo lay động càng nghiêm trọng hơn. Tu sĩ khắp Hằng Châu đảo cũng bận rộn chuẩn bị, chờ khi Trận pháp hộ đảo phá vỡ thì lập tức để đệ tử gia tộc ngồi Phi Thiên thuyền rời đi. Tu sĩ Đông Phương gia tộc trong Hằng Châu thành cũng đang làm chuẩn bị. Dù sao cũng là đệ nhất gia tộc, tuy rằng bị đại nạn này, bất quá nội tình thâm hậu, vẫn không lộn xộn mà an bài đệ tử gia tộc rút lui.
Mắt thấy thời cơ đã tới, Hiền Minh tung ra một cái Phi Thiên thuyền, an bài đệ tử bị thương trong điện đi vào.
Lúc này, Tư Hàn cũng mở to mắt, Tư Lăng vội hỏi: "Đại ca, thương thế của huynh sao rồi?"
"Tốt được năm phần." Tư Hàn đáp, cũng đồng dạng đứng dậy, nói với Tư Lăng: "Muội lên Phi Thiên thuyền trước, phải cẩn thận."
Tư Lăng gật đầu, đang muốn nói cái gì, phát hiện Tư Hàn đã bước tới chỗ đệ tử Chiến Thần điện, cùng đệ tử Chiến Thần điện ra bên ngoài, ở bên cạnh hộ pháp, giúp tranh thủ càng nhiều cơ hội để đệ tử gia tộc chạy trốn.
"Tư sư đệ, ngươi không sao chứ?" Một nữ tu Chiến Thần điện hỏi.
Tư Hàn nhàn nhạt đáp lời, quay đầu nhìn thấy Tư Lăng đứng ngốc ở đó, chân mày khẽ nhíu, lại truyền âm cho nàng.
Tuy biết đệ tử Chiến Thần điện lợi hại hơn những đệ tử khác trong gia tộc, làm tiền bối bọn họ có nghĩa vụ bảo hộ đệ tử cấp thấp, nhưng mà Tư Hàn thương thế chưa lành đâu.
Đang lúc Tư Lăng có chút do dự thì Trọng Thiên trên vai đột nhiên cong đứng lên, lông trên người đều dựng đứng. Giọng nói Tiểu Yêu Liên trong tay áo cũng run lên, "Tư công tử, chủ nhân cảm giác được thông đạo trong Yêu La Sơn đã mở ra, Tà ma Liệt Diễm đến đây..."
Tiểu Yêu Liên lời nói chưa xong, những người khác đã cảm giác khí tức đến từ Yêu La sơn bên kia lan tràn ra. Loại khí tà ác vô cùng mang tính xâm lược cắn nuốt tiên linh tinh khiết, toàn bộ Hằng Châu đảo phát sinh biến cố cực lớn.
"Tư sư muội, đi mau thôi!!" Văn Nhân Tuệ trực tiếp nắm lấy Tư Lăng, chạy về chỗ Phi Thiên thuyền. Phát hiện ánh mắt của nàng, bèn nói: "Ngươi hiện tại tu vi không đủ, ở chỗ này không thể giúp được cái gì. Đừng lo lắng cho Tư sư huynh, hắn lợi hại lắm."
"Đại ca ta bị thương."
Tư Lăng có chút giãy dụa, nghĩ thế liền quyết định vẫn nên ở lại, cố gắng giúp một tay, bèn đi hướng về chỗ Tư Hàn. Bất quá đang đi nửa đường, trực tiếp bị người trói lại, người trói nàng là Văn Nhân Bạch Cập.
"Tiểu nha đầu cút về cho lão tử." Văn Nhân Bạch Cập vẻ mặt hung thần ác sát, "Con yêu thú kia của ngươi ăn tiên đan bát phẩm của lão tử, nhớ phải trả lại đó." Sau đó ném nàng cho Văn Nhân Tuệ, lại trói một ít đệ tử tính toán ở lại cùng trói ném vào Phi Thiên thuyền, miệng hùng hùng hổ hổ, "Đám tiểu quỷ các ngươi, hiện tại không cần thiết các ngươi ở lại nơi này chướng mắt, khinh thường những trưởng bối chúng ta là chết sao..."
Tư Lăng lần đầu tiên bị người ta trói gô như vậy, mặt mũi đều mất hết, chỉ đàng phải truyền âm cho Trọng Thiên cùng Bạch Hổ, bảo chúng nó ở lại tiếp ứng Tư Hàn. Sau đó ngoan ngoãn bị Văn Nhân Tuệ lôi vào chiếc Phi Thiên thuyền khổng lồ kia.
← Ch. 319 | Ch. 321 → |