Vay nóng Tima

Truyện:Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ - Chương 149

Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ
Hiện có 330 chương (chưa hoàn)
Chương 149
Quỷ cương thi
0.00
(0 votes)


Chương (1-330 )

Siêu sale Shopee


Tuy rằng có Giải Độc đan, nhưng một ít vấn đề nhỏ vẫn rất khó giải quyết, ví dụ như đám sâu nhỏ ẩn nấu trong rừng cây quả thực là không chỗ nào không có, không cẩn thận một cái sẽ bị chúng nó đốt cho một phát. Thêm vào đó, máu thịt tươi sống chính là một mục tiêu sống, sâu bọ trong vòng mười mét gặp phải, không một con nào ngu xuẩn không ngo ngoe nóc đầu dậy.

Điều này làm cho Tư Lăng càng thêm kiên định quyết tâm phải lấy được Mĩ Nhân Khô Lâu quả.

Vì phòng ngừa mình bị các loại côn trùng Quỷ Giới ẩn núp trong rừng cây cắn một miếng, Tư Lăng phóng hồn lực ra ngoài, hình thành một Hồn Lực Tráo bán kính nửa mét, điềm nhiên như không xuyên qua trong rừng cây.

Hồn Lực Tráo (cái lồng) là một loại kỹ năng cơ bản nhất trong < Luyện Hồn Quyết >, trải qua thời gian dài tu luyện, Tư Lăng đã có thể thu phát tự nhiên, vả lại còn thăm dò ra thế nào sử dụng hồn lực ít nhất để khởi động không gian lớn nhất, thành quả tất nhiên không sai. Đến cả Trọng Thiên cũng không giống lúc mới vừa vào khu rừng, liên tiếp vẫy đuôi xua đuổi sâu bọ nữa.

Lâm Dương nhịn không được nhìn thoáng qua, trong lòng càng thêm cảm thấy cái tên nhân tu này thực cổ quái.

Tiến vào rừng rậm không lâu, bọn họ gặp được một đám Quỷ Mã Nghi (con kiến quỷ). Loại Quỷ Mã Nghi này bề ngoài màu xanh đen, cùng màu sắc rừng rậm hòa làm một thể, trên cái bụng cực lớn có một cái mặt quỷ. Chúng nó bình thường an tĩnh ngủ đông trên mặt đất, không cẩn thận sẽ có thể không để mắt đến sự tồn tại của bọn chúng. Quỷ Mã Nghi chỉ lớn bằng nắm tay, độ cứng rắn thân thể cũng bình thường, miệng và hàm trên vô cùng sắc bén. Mỗi khi chúng gặp được con mồi, tựa như châu chấu ùn ùn kéo đến, thích lấy số lượng để giành chiến thắng, chưa bao giờ có con mồi có thể trốn thoát khỏi truy đuổi của chúng nó.

Mà giờ khắc này, Tiểu Lăng Tử tản ra hơi thở máu thịt tươi ngon đã trở thành con mồi của Quỷ Mã Nghi. Chúng chậm rãi từ dưới nền đất, bụi cỏ, lá cây bò ra, hình thành một vòng vây, vây nhốt đám người Tư Lăng lại.

"Tới địa phương sinh trưởng của Mĩ Nhân Khô Lâu quả thì phải đi qua địa bàn Quỷ Mã Nghi sao?" Tư Lăng hỏi Lâm Dương ở bên cạnh.

Lâm Dương cả người cứng ngắc, sắc mặt trắng bệch chết chóc vốn tu luyện được không được bao lâu lại khôi phục màu xanh trắng của Quỷ Tu cấp thấp, gắng gượng ngăn chặn xúc động quay người chạy trốn, khó khăn gật đầu, nói: "Đúng vậy, ta đã từng nhìn thấy bản đồ Rừng Tử Vong, đây là đường duy nhất." Miễn cưỡng đè xuống cảm giác sợ hãi, lại nói tiếp: "Loại Quỷ Mã Nghi này động tác rất nhanh, trong nước miếng có chứa tử khí có thể làm hại đối với nhân tu các ngươi, tuyệt đối không thể để nó cắn được."

Tư Lăng gật đầu, sau đó vô cùng thân thiết nhìn về phía Trọng Thiên trên vai, mặt than xưa nay lại lộ ra một nụ cười tươi rói, ôn ôn hòa hòa nói: "Trọng Thiên, ngươi nên ra sân."

Bộ dáng nịnh nọt này của Tiểu Lăng Tử rất thỏa mãn lòng hư vinh của đại gia Trọng Thiên. Nó nhảy xuống khỏi bả vai Tư Lăng, sau đó phồng ngực, hướng về con đường phía trước phun ra một luồng yêu hỏa. Yêu hỏa màu tím đỏ kia mang theo một loại thiên uy nguy hiểm, nơi nào quét qua đều dễ như trở bàn tay, đem Quỷ Mã Nghi và cả thực vật đều đốt thành tro, đằng trước xuất hiện một mảnh đất cháy đen.

Tiểu đồng bọn Lâm Dương ngây dại, nháy mắt sau khi lấy lại tinh thần đã ra cái quyết định: con yêu thú này tuyệt đối không thể chọc, còn phải tận lực lấy lòng!

Tuy rằng yêu hỏa rất lợi hại, nhưng Quỷ Mã Nghi vẫn không hề thối lui, ngược lại còn chậm rãi tu tập lại đây, bổ sung vị trí trống do bị yêu hỏa của Trọng Thiên tạo ra, tiếp tục vây quanh bọn họ.

"Chúng nó không sợ sao?" Tư Lăng kinh ngạc hỏi. Lửa là khắc tinh của tất cả thực vật, yêu vật cùng quỷ quái, hắn cho rằng chỉ cần thể hiện vũ lực tuyệt đối, đám Quỷ Mã Nghi này sẽ sợ hãi mà rút lui.

Lâm Dương cười khổ nói: "Quỷ Mã Nghi đã nhận định con mồi thì dù chỉ còn lại một hơi tàn cũng sẽ không bỏ đi."

Thì ra cũng là một đám ham ăn.

Tư Lăng gật đầu tỏ vẻ hiểu được, nghĩ nghĩ, trực tiếp dùng hồn lực ngưng tụ thành dây thừng trói chặt Lâm Dương, trong lúc Quỷ Tu còn ngơ ngác thì thân hình đã bắt đầu chuyển động. Hắn cùng Trọng Thiên xông về phía trước phóng hỏa, mở ra một con đường; Lâm Dương tựa như con diều bay bay phía sau bọn họ. Tuy rằng biết tốc độ của hắn quả thật chậm đến có thể khinh bỉ, nhưng cũng đừng coi hắn trở thành con diều mà thả chứ!

Lâm Dương tỏ vẻ: o(&gt_&lt)o mặc dù là quỷ có thể bay bay, nhưng hắn cũng không thích bị trở thành diều đâu!

Địa bàn Quỷ Mã Nghi rất lớn, theo Lâm Dương nói, với tốc độ của tu sĩ Kim Đan thì ít nhất cũng phải bay nhanh hai canh giờ mới có thể đi hết. Hai canh giờ chính là muốn lấy mạng người, nào có nhiều linh lực để duy trì phun lửa liên tục không ngừng như thế? Ngay cả yêu hoả của Trọng Thiên cũng không thể liên tục không ngừng nghỉ mà phun hai canh giờ như thế.

Mà đám Quỷ Mã Nghi ùn ùn kéo tới như thế càng làm cho da đầu người ta run lên. Đặc biệt, chúng nó không sợ chết, ùn ùn không ngừng đánh tới, quả thực giống như là một biển kiến. Đám Quỷ Mã Nghi giống như sóng biển cuộn trào, tầng tầng lớp lớp, cao có mấy chục trượng, làm Lâm Dương bay giữa không trung thiếu chút nữa dọa tè, cảm giác cả đời này chưa từng kích thích như vậy.

Tư Lăng cùng Trọng Thiên đẩy tốc độ tăng lên nhanh nhất, một người một thú liên thủ mở đường tiến lên phía trước, lại còn phòng ngừa Quỷ Mã Nghi phía sau cùng hai bên đuổi tới bao phủ bọn họ, trong lúc nhất thời thật như có chút "lấy trứng chọi đá". Tư Lăng thấy đây không phải là biện pháp, chỉ phải kêu Tiểu Khôi lên, để chim xám phụ trách cản phía sau, hắn phụ trách hai bên trái phải, Trọng Thiên phụ trách mở đường. Tuy rằng nhìn có chút hiềm nghi áp bức lao động trẻ em, bất quá Tiểu Khôi ăn nhiều Thiên Ngọc Tinh như vậy, cũng nên đi ra làm việc chứ.

Tiểu Khôi có được huyết thống Phượng Hoàng, linh hỏa của Phượng Hoàng là lửa của thần thú, có thể khắc hết thảy vật yêu tà. Quả nhiên, có chim xám gia nhập thì gánh nặng của Tư Lăng cùng Trọng Thiên giảm bớt rất nhiều, hai người chỉ đánh ra một con đường đủ để một người đi qua, cũng coi như tiết kiệm linh lực cùng yêu hỏa cho mình.

Một người, một thú, một chim uống vài hớp linh tửu để bổ sung linh lực, rốt cuộc ra khỏi địa bàn Quỷ Mã Nghi.

Mới ra khỏi nơi đó thì Trọng Thiên cùng Tiểu Khôi đều mệt đến le lưỡi. Quỷ Mã Nghị này kỳ thật không đáng sợ, nhưng không chịu nổi số lượng nó quá khổng lồ, lại không sợ chết, làm bọn họ mệt không chịu nổi.

Rừng Tử vong là nơi đầy nguy cơ, căn bản không cho phép Tư Lăng ngồi xuống đả tọa khôi phục linh lực, Tiểu Yêu Liên không thể không lấy Mộc Linh dịch ra cho mọi người bổ sung linh lực.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, Tư Lăng kéo tên Quỷ Tu vẫn bị thả bay trên không trung xuống, rút dây thừng hồn lực về, hỏi: "Kế tiếp đi bên nào?"

Đã không biết nên bày ra biểu cảm gì, Quỷ Tu đờ đẫn nói: "Hướng bên này, kế tiếp phải đi qua địa bàn Thi Quỷ, sau đó là địa bàn của Quỷ Cương Thi, rồi mới đến nơi của Mĩ Nhân Khô Lâu quả."

"..."

Nghe vào sao cứ cảm thấy thực khó khăn nặng nề vậy ta?

Tư Lăng thản nhiên nhìn về phía Lâm Dương, rõ ràng là một gương mặt mĩ lệ đến cực kỳ, nhưng khi khuôn mặt đơ đơ cao lãnh kia nghiêng nghiêng nhìn tới, thật là cần ăn đòn cực kỳ, làm Quỷ Tu cảm thấy hồn phách của mình có chút lơ lững, vội vàng nói: "Chính là vì có nhiều khó khăn như vậy mới khiến cho Mĩ Nhân Khô Lâu quả không người hỏi thăm, hơn nữa chúng nó đối với Quỷ Tu chúng ta cũng không có tác dụng gì, người bình thường sẽ không muốn đi hái nó."

Tư Lăng nghe xong, cảm thấy quả thật có lý. Từ trước đến nay nơi sinh trưởng của các thứ linh quả linh thảo cao cấp tất nhiên sẽ không ở nơi tùy tùy tiện tiện, chúng nó có linh trí của mình, sẽ lựa chọn chấp nhận để sinh vật khác bảo hộ mình.

Lúc này, nghe được Lâm Dương giải thích, Tiểu Khôi cùng Trọng Thiên đã xoa tay chuẩn bị làm một cuộc lớn, căn bản không để ý tới tiền đồ khó khăn trùng trùng. Tư Lăng nhìn hai đứa này, quyết định kẻ làm loài linh trưởng, hơn nữa là sinh vật trí tuệ như mình thì không thể quá sợ hãi, liều mạng!

Vừa quyết định liều mạng, Tư Lăng nhìn về phía Quỷ Tu, hỏi: "Địa bàn của Thi quỷ có cái gì đặc thù, chi tiết chút thì đỡ cho ngươi bị cắn, ta cũng không chịu trách nhiệm đâu."

Lâm Dương: =__=! Vì quái gì mà cái tên nhân tu Kim Đan này nói chuyện chẳng có tí phong phạm cao lãnh của tiền bối nhỉ?

Rừng Tử vong không hổ là rừng rậm quỷ giới, động thực vật sinh trưởng trong rừng đều có đặc điểm của Quỷ Giới, cũng đại khái là do tử khí cùng sát khí đặc hữu trong Quỷ Giới tạo thành. Đi ngang qua địa bàn Thi quỷ thì bọn họ phải đối mặt với những Thi quỷ ẩn nấp trong tối tùy thời chuẩn bị nhào tới hấp thụ linh hồn bọn họ, hơn nữa bộ dạng những Thi quỷ kia quả thật quá đau mắt, quả thực chính là nửa người nửa quỷ quái. Trên thân rõ ràng là hình người, hạ thân lại là các loại dị dạng, hơn nữa độ mạnh yếu của chúng nó là căn cứ vào tóc dài ngắn để phán đoán. Tóc càng dài, năng lực càng mạnh.

Tư Lăng sau khi quất bay một Thi quỷ thì nhìn về phía Trọng Thiên cùng Tiểu Khôi, phát hiện sức chiến đấu hai đứa hung hăng kia đều là đạt chuẩn, đặc biệt đều là yêu thú thuộc tính hỏa. Hỏa vốn là thuộc tính vô cùng có tính công kích, một ngụm yêu hỏa quét qua thì thiêu cháy Thi quỷ đến gào thét. Tóc dài đều thiêu rụi, sau đó lại kèm theo một vuốt trực tiếp phân thây chúng nó.

Quả nhiên đều là đám hung tàn, vừa bạo lực lại máu tanh!

Tư Lăng ở bên cạnh cảm khái, lại không biết Lâm Dương đi theo phía sau bọn họ cố gắng đào nội đan thi quỷ, thì đã đơ mặt ngước nhìn ba đứa hung tàn này. Tam quan dần dần bị ba đứa này vặn vẹo, Quỷ Tu nhịn không được YY chính mình bao giờ cũng có thể hung tàn giống bọn họ, cái gì cũng không sợ mà hừng hực hướng về phía trước, đây mới là phong phạm phải có của tu sĩ cấp cao, không sợ hãi bất kỳ khó khăn nguy hiểm nào.

Dùng ba ngày bọn họ mới rời khỏi địa bàn Thi quỷ, tuy rằng đều bị thương, bất quá cũng bình an vô sự, cũng coi như là một loại thể nghiệm khó được. Thi quỷ hung bạo đối với bọn họ mà nói đúng là một loại đối thủ hiếm có để nung rèn bản thân.

Tiếp theo là địa bàn Quỷ cương thi.

Quỷ cương thi so với Thi quỷ thì còn hung tàn nguy hiểm hơn nhiều. Thân thể của bọn chúng vô cùng cứng rắn, cả bảo khí thượng phẩm cũng không thể tổn thương thân thể chúng được mảy may, móng vuốt đen dài mà sắc nhọn, có thể xuyên thủng tảng đá cứng rắn nhất.

Từ sau khi giao chiến với một con Quỷ cương thi thành niên, Tư Lăng sinh ra một loại cảm giác bó tay với loại sinh vật nguy hiểm này. Thân thể của bọn chúng chỉ có con mắt là nhược điểm, nhưng đôi mắt được che lấp bởi một tầng tròng đen mỏng manh, lúc bình thường tròng đen sẽ bảo vệ ánh mắt, chỉ có thời điểm bị thương thì tròng đen mới có thể thối lui để cho người ta có cơ hội thừa cờ.

Vấn đề là, cái thứ toàn thân vô cùng cứng rắn này thì làm thế nào để nó bị thương?

May mắn, Quỷ cương thi tuy rằng lợi hại, nhưng chúng nó hiển nhiên là thích đơn độc, một địa bàn tuyệt đối sẽ không có con quỷ cương thi thứ hai tồn tại, cũng ngăn chặn khả năng bọn họ bị Quỷ cương thi đánh hội đồng, đổi là bọn họ cùng nhau quần ẩu Quỷ cương thi. Tư Lăng là chủ công, Trọng Thiên cùng Tiểu Khôi là phụ trợ, Quỷ Tu Lâm Dương vô dụng nhất chỉ có thể ngồi xổm ở bên cạnh ngắt lấy một loại Ngũ Dẻ Hoa ở địa bàn Quỷ cương thi. Đây là một loại tài liệu luyện chế Giải Độc đan, hắn phụ trách thu thập rồi giao cho Tiểu Hồng muội muội.

Tư Lăng cầm "Biến hình" trong tay, biến nó thành kiểu kiếm laser. "Biến hình" mỗi lần chém vào trên thân thể Quỷ cương thi, sẽ phát ra một tiếng keng keng, mà trên người Quỷ cương thi không bị thương chút nào, quả thực quá tổn hại lòng tự trọng người ta. Bất quá nếu chém nhiều lần cùng một chỗ thì cuối cùng cũng có chút tác dụng, như là chịu chút tổn thương vậy, có một cái vết thương nhợt nhạt, mà khi đó trên mặt Quỷ cương thi sẽ lộ ra vẻ thống khổ.

Chẳng qua Quỷ cương thi lại không phải tên ngốc, đời nào lại đứng yên cho hắn dùng sức chém cùng một chỗ? Nó sẽ hết sức phần hung bạo phản kích, trên móng vuốt đen bóng của chúng nó có độc thi, nếu không cẩn thận bị móng vuốt làm rách da, lập tức sẽ trúng độc mất mạng, điều này làm cho Tư Lăng hành động càng thêm cẩn thận, không khỏi có chút bó tay bó chân.

Móng vuốt của Trọng Thiên cùng Tiểu Khôi cũng rất cứng rắn, chỉ là hai đứa bây giờ còn là thời kỳ ấu thú, hoàn toàn là được Thiên Ngọc tinh thúc đẩy, độ cứng của móng vuốt không sánh bằng quỷ cương thi thành niên, không thể lưu lại bất kỳ vết thương nào trên người Quỷ cương thi. Yêu hỏa thật ra thì có thể đốt lông chúng, nhưng mà chúng nó không giống với Thi quỷ, không có lông cũng không bị ảnh hưởng chút nào.

Trong lúc nhất thời, bọn họ đều rơi vào một hoàn cảnh bế tắc, cũng là lần duy nhất mà tổ đội Tư Lăng cùng Trọng Thiên cảm thấy bất lực nhất trong lúc đối địch với kẻ thù từ trước tới nay.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-330 )