← Ch.133 | Ch.135 → |
Hạ Bá Nhiên muốn nhờ vả phủ đại tướng quân, nhưng trong lòng lại suy nghĩ cách đem phủ đại tướng quân hạ xuống.
Người trong phủ Đại trướng quân, vì chuyện của Thu di nương nên căn bản không xem vào mắt Hạ Bá Nhiên, người con rể này.
Có thể nói, trong lúc đó, Hạ Bá Nhiên cùng phủ Đại tướng quân, hai bên coi như chán ghét nhau.
Chẳng qua trong lòng Hạ Bá Nhiên vẫn suy nghĩ, hiện tại phủ đại tướng quân hưng thịnh nhưng một ngày nào đó rơi xuống đường cùng vẫn phải đi cầu cạnh hắn giúp đỡ.
Đúng là kiếp trước đích thực như thế, nếu như phủ đại tướng quân không xuất toàn lực ra giúp đỡ tướng phủ thì trong lúc đó, tốc độ suy bại của tướng phủ so với phủ đại tướng quân còn nhanh hơn.
Phủ đãi tướng quân không thể bảo trụ nữ nhi, cho nên bằng giá nào cũng phải bảo vệ được cháu ngoại.
Cho nên, xảy ra chuyện của Hạ Tử Hiên, Vân Triển Bằng cùng lão thái thái có ý đem Hạ Trì Uyển tiếp nhận về, ai biết được, tiện nhân không có mắt Vân Thu Cầm cũng dám sai Hạ Trì Uyển đến cầu tình.
Làm lão thái thái khi biết được chuyện này xem chút nữa đến tìm tiện nhân Vân Thu Cầm đánh một phen hả giận.
Thuận lý thành chương, lão thái thái liền đem Hạ Trì Uyển giữ lại.
Ý của Hạ Trì Uyển chính là như thế, đương nhiên sẽ không chối từ, trước mặt người của phủ thừa tướng ngất xỉu ở trước cửa phủ đại tướng quân, không thể trở về.
Nói tới Hạ Bá Nhiên thật là người cha tâm ngoan độc, nghe được thân nữ nhi té xỉu, khôngg nghĩ cho thân thể của Hạ Trì Uyển, điều đầu tiên nghĩ tới lại là Hạ Trì Uyển cùng chính hắn không cùng một thể, chỉ đứng về phía phủ đại tướng quân, mặc kệ tướng phủ.
Chẳng qua, Hạ Trì Uyển một chút cũng không có cảm giác, dù sao điều hắn nghĩ cũng thật sự đúng.
Nàng xác thực cùng tướng phủ không đồng lòng, cùng người phụ thân Hạ Bá Nhiên không đồng tâm. Không muốn vinh nhục cùng tướng phủ càng không muốn thủ hộ tướng quân phủ.
Thảm kịch đời trước đã trôi qua, Hạ Trì Uyển không muốn nhớ rõ, mỗi khi tướng phủ xảy ra chuyện, đều bắt nàng mặt dày đến phủ đại tướng quân cầu tình.
Có một lần, cả người nàng phát sốt, cả người nóng như thiêu đốt hôn mê ở phủ đại tướng quân. Cho nên, tình huống lúc này, thực chất kiếp trước đã từng phát sinh.
Bởi vì nàng hôn mê bất tỉnh, khiến ông ngoại nóng lòng cho bệnh tình của nàng, mà lược giản hết mọi nguy cơ cho tướng phủ, không khiến cho tướng hpu3 bị một chút tổn thất.
Vì chuyện này, Hạ Bá Nhiên chẳng những không cảm thấy Hạ Trì Uyển có công, ngược lại còn quay sang mắng nhiếc nàng. Thậm chí, ở trước mặt người hầu trong phủ nói rằng dù cùng là đích nữ tướng phủ, nhưng nàng so với Hạ Phù Dung còn thất bại hơn.
Hạ Trì Uyển kiếp trước chịu quá nhiều uất ức, nhiều đến mức nàng còn không nhớ rõ bao nhiêu lần như thế.
Hạ Trì Uyển hít một hơi thật sâu, nằm trong lòng lão thái thái.
"Uyển nhi đã đến tướng quân phủ, vậy nên tất cả mọi chuyện đều để ngoại công làm chủ"
Hạ Bá Nhiên cũng không xem nàng là nữ nhi, trơ mắt nhìn cả phủ đại tướng quân bị trảm cả nhà mà không để ý, nhìn nàng bị Hạ Phù Dung cùng Bộ Chiêm Phong ức hiếp cũng không thèm quản.
Như vậy, đời này, nàng cần gì phải ngu ngốc, đem Hạ Bá Nhiên trở thành người thân nữa.
Lão thái thái yêu thương nhéo mũi nhỏ Hạ Trì Uyển.
"Không ngờ ngươi đã sớm tính kế ông ngoại ngươi"
Trước kia, Hạ Trì Uyển luôn hướng về tướng phủ, làm cho lão thái thái cùng Vân Triển Bằng luôn phải lo âu.
Dù biết Hạ Bá Nhiên không phải người tốt, nhưng xem phân lượng cháu gái, cũng không thể bỏ mặc tướng phủ.
← Ch. 133 | Ch. 135 → |