Vay nóng Tinvay

Truyện:Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ - Chương 003

Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ
Hiện có 153 chương (chưa hoàn)
Chương 003
Việt Nam, mảnh đất xa lạ hay thân quen (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-153 )

Siêu sale Shopee


Nhìn lại căn phòng một lần nữa, nơi mà đã gắn bó với nó rất nhiều trong suốt mười năm qua nó thở dài. Thật sự nó ko muốn về Việt Nam một chút nào, ko phải vì cái kế hoạch chết tiệt này thì nó đâu có phải về đó.

Đi đến bàn trang điểm cầm một khung ảnh lên, khung ảnh đó là hình nó đang chụp cùng với một ng con trai. Ng con trai đó rất đẹp trai, nhưng trong ảnh ánh mắt đang lộ rõ nên vẻ khó chịu nhìn nó trách móc. Còn nó thì đang cười với một nụ cười tỏa nắng, cầm que kem trên tay, dùng một ngón tay bôi vào mặt chàng trai đó Trong ảnh nó hoàn toàn khác với bây giờ một. Nó của những năm về trc là một cô gái với vẻ đẹp ko ai sánh bằng với nụ cười hồn nhiên trong sáng ở trên môi bây giờ đã thay bằng một cô gái lạnh giá, nụ cười hầu như ko bao giờ xuất hiện thực sự. Có thật sự nó với cô gái trong ảnh là cùng một ng ko vậy, tuy giống y hệt nhau nhưng con ng giờ đây đã hoàn toàn thay đổi. Tính cách hồn nhiên vui tươi hay cười trong sáng hồn nhiên đã biến mất mà thay vào đó là một ng con gái có trái tim băng giá và sắt đá.

- Anh à mình sẽ sang Việt Nam một chuyến nhé - gạt đi giọt ng mắt nó cầm khung hình lên nâng niu như một báu vật, rồi nhẹ nhàng đặt lên môi ng con trai trong khung hình một nụ hôn nhẹ (ghen tỵ với ng con trai trong hình quá đi). Cất khung hình cẩn thận vào cái túi màu đen nó đang cầm trên tay. Chiếc túi sách nó đang mang trên ng có màu đen, là một trong những mẫu túi đắt nhất trên thế giới. Số lượng những chiếc túi này chỉ có hạng, có đúng 1 chiếc trên thế giới.

Túi dc đính hơn 3000 viên kim cương với tổng trị giá hơn 10 triệu USD và đặc biệt chiếc túi này do chính tay ma nuôi nó thiết kế để dành tặng cho nó vào dịp sinh nhật năm ngoái, năm nó 16 tuổi.

Bc xuống dưới đại sảnh nó đã thấy 2 hàng vệ sĩ và ng hầu đứng cúi đầu đồng thanh hô.

- CHÀO TIỂU THƯ - có vẻ như những ng hầu và những vệ sĩ này đã dc huấn luyện rất tốt.

Nó ko ns gì chỉ lạnh lùng bc xuống, hàn khí tỏa ra từ ng nó khiến cho ai cũng phải cảm thấy sợ hãi. ngay cả những tên vệ sĩ chuyên ngiệp cũng vậy đều cảm thấy ớn lạnh trc sự lạnh lùng của nó. Dù vừa là vệ sĩ vừa là những sát thủ có tiếng trên thế giới giết ng đều ko ghê tay, nhưng họ vẫn thấy run sợ trc hàn khí của vị tiểu thư này. Nó thậm chí còn ghê hơn cả sự lãnh lẽo của ông chủ và hai vị thiếu gia của gia tộc Nguyễn. Thật là đáng sợ.

Lấy tay ra hiệu cho bọn vệ sĩ và đám ng hầu đi ra ngoài nó tiến thẳng về phía phòng khách nơi ma nuôi nó đang ngồi. Còn đám ng hầu và vệ sĩ kia ko ns gì chỉ răm rắp lm theo, họ mà ở gần vị tiêu thư này một phút nữa chắc tay chân sẽ tê cứng cả ng bin đóng băng mất.

- Con gái, con xuống rồi à, hành lí con đâu - ma nuôi nó đang ngồi đọc tạp chí thời trang thế giới thấy nó bc vào ko mang theo hành lí thì thắc mắc hỏi.

- Ko cần đâu, chật chỗ lắm, sang bên đó con đi mua lại là dc rồi - nó nhìn bà ns với giọng rất là thờ ơ dường như ko quan tâm đến chuyện hành lí cho lắm.

- Con vẫn giữ chiếc túi sách này à, ma tưởng con bỏ nó lâu rồi chứ - ma nó nhìn chiếc túi nó đang cầm trên tay thì vui vẻ ns. Chiếc túi này do chính tay bà thiết kế chỉ có duy nhất một cái trên thế giới, bà đã tặng nó vào năm ngoái năm nó sinh nhật 16 tuổi. Ko bao giờ thấy nó dùng chiếc túi này, tưởng nó vứt lâu rồi chứ (có điên cũng ko vứt).

- Chiếc túi này rất đẹp, với lại là đồ ma tặng con mà, lm sao có thể hồ đồ vuets đi dc chứ. Chẳng qua hn mới có dịp dùng thôi - nó nhìn bà nở nụ cười ấm áp ns. Có thể ns trc mătj ma nuôi nó luôn cười nhiều nhất và đó cũng là những nụ cười thực sự và ấm áp dành cho ng nó luôn yêu thương nhất.

- Rồi bây giờ để ma tiễn con gái ra sân bay nhá, ko muôn giờ bay mất - ma nó gấp quyển tạp chí lại đưa cho cô ng hầu đứng bên cạnh rồi đứng dậy khoác tay nó vui vẻ đi ra ngoài.

Một trong những siêu xe ô tô bậc nhất thế giới hòa mình vào thủ đô tấp nập khiến ai đi dg cũng phải ngoái lại nhìn với ánh mắt thèm thuồng.

Trên xe ô tô lúc này ko khí cũng đang rất là im lặng.

- Con có thể tự xoay sở dc khi sang bên đó ko - ma nó là ng phá tan bầu ko khí tĩnh lặng này

.

- Dạ dc, ma nghĩ Bảo Nhi này là ai chứ - nó nhìn ma nuôi nói với giọng trấn an cho bà khỏi lo lắng.

- Ta vẫn lo lắm, con chưa bao giờ sống ở bên ngoài một mình cả. Với lại bên đó con cũng ko quen ai nữa.

- Ma yên tâm, ko phải chũng ta cũng là ng Việt sao. Cuộc sống bên đó tiện nghi như bên này, chắc chắn là sẽ ổn mà - xem ra ma nó có vẻ hơi lo lắng thái quá rồi

- Sang bên đó, nhớ ko dc lm chuyện gì quá mức nghe chưa con gái. Ở Việt Nam ko thoáng như bên này đâu nên ko thể tự tiện dc - bà nhìn nó ns. Dù luôn tỏ ra cho mình một vẻ lạnh lùng nhưng bà biết đây ko phải là tính cách thật của nó. Có thể ns ngày xưa nó là ng rất vui vẻ hồn nhiên, và đặc biệt là siêu quậy, luôn đi phá rối ng khác. Nhưng từ khi biến cố đó xảy ra cô con gái yêu quý này đã thay đổi hoàn toàn khác, luôn tạo cho mình một vỏ bọc lạnh lùng để chứng minh với tất cả mọi ng là mình rất mạnh mẽ.

Nó ko ns gì chỉ gật đầu rồi nhắm mắt tựa đầu vào xe để nghe nhạc. Ma nuôi nó thấy thế cũng ko ns gì nữa chỉ im lặng rồi lấy quyển tạp chí thời trang trên xe ngồi đọc. Ko khí một lần nữa lại trở nên ảm đạm và im lặng.

Nhìn lại kic căn phòng một lần nữa, nơi mà đã gắn bó với nó rất nhiều trong suốt mười năm qua nó thở dài. Thật sự nó ko muốn về Việt Nam một chút nào, ko phải vì cái kế hoạch chết tiệt này thì nó đâu có phải về đó.

Đi đến bàn trang điểm cầm một khung ảnh lên, khung ảnh đó là hình nó đang chụp cùng với một ng con trai. Ng con trai đó rất đẹp trai, nhưng trong ảnh ánh mắt đang lộ rõ nên vẻ khó chịu nhìn nó trách móc. Còn nó thì đang cười với một nụ cười tỏa nắng, cầm que kem trên tay, dùng một ngón tay bôi vào mặt chàng trai đó Trong ảnh nó hoàn toàn khác với bây giờ một. Nó của những năm về trc là một cô gái với vẻ đẹp ko ai sánh bằng với nụ cười hồn nhiên trong sáng ở trên môi bây giờ đã thay bằng một cô gái lạnh giá, nụ cười hầu như ko bao giờ xuất hiện thực sự. Có thật sự nó với cô gái trong ảnh là cùng một ng ko vậy, tuy giống y hệt nhau nhưng con ng giờ đây đã hoàn toàn thay đổi. Tính cách hồn nhiên vui tươi hay cười trong sáng hồn nhiên đã biến mất mà thay vào đó là một ng con gái có trái tim băng giá và sắt đá.

- Anh à mình sẽ sang Việt Nam một chuyến nhé - gạt đi giọt ng mắt nó cầm khung hình lên nâng niu như một báu vật, rồi nhẹ nhàng đặt lên môi ng con trai trong khung hình một nụ hôn nhẹ (ghen tỵ với ng con trai trong hình quá đi). Cất khung hình cẩn thận vào cái túi màu đen nó đang cầm trên tay. Chiếc túi sách nó đang mang trên ng có màu đen, là một trong những mẫu túi đắt nhất trên thế giới. Số lượng những chiếc túi này chỉ có hạng, có đúng 1 chiếc trên thế giới. Túi dc đính hơn 3000 viên kim cương với tổng trị giá hơn 10 triệu USD và đặc biệt chiếc túi này do chính tay ma nuôi nó thiết kế để dành tặng cho nó vào dịp sinh nhật năm ngoái, năm nó 16 tuổi.

Bc xuống dưới đại sảnh nó đã thấy 2 hàng vệ sĩ và ng hầu đứng cúi đầu đồng thanh hô.

- CHÀO TIỂU THƯ - có vẻ như những ng hầu và những vệ sĩ này đã dc huấn luyện rất tốt.

Nó ko ns gì chỉ lạnh lùng bc xuống, hàn khí tỏa ra từ ng nó khiến cho ai cũng phải cảm thấy sợ hãi. ngay cả những tên vệ sĩ chuyên ngiệp cũng vậy đều cảm thấy ớn lạnh trc sự lạnh lùng của nó. Dù vừa là vệ sĩ vừa là những sát thủ có tiếng trên thế giới giết ng đều ko ghê tay, nhưng họ vẫn thấy run sợ trc hàn khí của vị tiểu thư này. Nó thậm chí còn ghê hơn cả sự lãnh lẽo của ông chủ và hai vị thiếu gia của gia tộc Nguyễn. Thật là đáng sợ.

Lấy tay ra hiệu cho bọn vệ sĩ và đám ng hầu đi ra ngoài nó tiến thẳng về phía phòng khách nơi ma nuôi nó đang ngồi. Còn đám ng hầu và vệ sĩ kia ko ns gì chỉ răm rắp lm theo, họ mà ở gần vị tiêu thư này một phút nữa chắc tay chân sẽ tê cứng cả ng bin đóng băng mất.

- Con gái, con xuống rồi à, hành lí con đâu - ma nuôi nó đang ngồi đọc tạp chí thời trang thế giới thấy nó bc vào ko mang theo hành lí thì thắc mắc hỏi.

- Ko cần đâu, chật chỗ lắm, sang bên đó con đi mua lại là dc rồi - nó nhìn bà ns với giọng rất là thờ ơ dường như ko quan tâm đến chuyện hành lí cho lắm.

- Con vẫn giữ chiếc túi sách này à, ma tưởng con bỏ nó lâu rồi chứ - ma nó nhìn chiếc túi nó đang cầm trên tay thì vui vẻ ns. Chiếc túi này do chính tay bà thiết kế chỉ có duy nhất một cái trên thế giới, bà đã tặng nó vào năm ngoái năm nó sinh nhật 16 tuổi. Ko bao giờ thấy nó dùng chiếc túi này, tưởng nó vứt lâu rồi chứ (có điên cũng ko vứt).

- Chiếc túi này rất đẹp, với lại là đồ ma tặng con mà, lm sao có thể hồ đồ vuets đi dc chứ. Chẳng qua hn mới có dịp dùng thôi - nó nhìn bà nở nụ cười ấm áp ns. Có thể ns trc mătj ma nuôi nó luôn cười nhiều nhất và đó cũng là những nụ cười thực sự và ấm áp dành cho ng nó luôn yêu thương nhất.

- Rồi bây giờ để ma tiễn con gái ra sân bay nhá, ko muôn giờ bay mất - ma nó gấp quyển tạp chí lại đưa cho cô ng hầu đứng bên cạnh rồi đứng dậy khoác tay nó vui vẻ đi ra ngoài.

Một trong những siêu xe ô tô bậc nhất thế giới hòa mình vào thủ đô tấp nập khiến ai đi dg cũng phải ngoái lại nhìn với ánh mắt thèm thuồng.

Trên xe ô tô lúc này ko khí cũng đang rất là im lặng.

- Con có thể tự xoay sở dc khi sang bên đó ko - ma nó là ng phá tan bầu ko khí tĩnh lặng này.

- Dạ dc, ma nghĩ Bảo Nhi này là ai chứ - nó nhìn ma nuôi nói với giọng trấn an cho bà khỏi lo lắng.

- Ta vẫn lo lắm, con chưa bao giờ sống ở bên ngoài một mình cả. Với lại bên đó con cũng ko quen ai nữa.

- Ma yên tâm, ko phải chũng ta cũng là ng Việt sao. Cuộc sống bên đó tiện nghi như bên này, chắc chắn là sẽ ổn mà - xem ra ma nó có vẻ hơi lo lắng thái quá rồi

- Sang bên đó, nhớ ko dc lm chuyện gì quá mức nghe chưa con gái. Ở Việt Nam ko thoáng như bên này đâu nên ko thể tự tiện dc - bà nhìn nó ns. Dù luôn tỏ ra cho mình một vẻ lạnh lùng nhưng bà biết đây ko phải là tính cách thật của nó. Có thể ns ngày xưa nó là ng rất vui vẻ hồn nhiên, và đặc biệt là siêu quậy, luôn đi phá rối ng khác. Nhưng từ khi biến cố đó xảy ra cô con gái yêu quý này đã thay đổi hoàn toàn khác, luôn tạo cho mình một vỏ bọc lạnh lùng để chứng minh với tất cả mọi ng là mình rất mạnh mẽ.

Nó ko ns gì chỉ gật đầu rồi nhắm mắt tựa đầu vào xe để nghe nhạc. Ma nuôi nó thấy thế cũng ko ns gì nữa chỉ im lặng rồi lấy quyển tạp chí thời trang trên xe ngồi đọc. Ko khí một lần nữa lại trở nên ảm đạm và im lặng.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-153 )