Vay nóng Homecredit

Truyện:Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ - Chương 022

Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ
Hiện có 153 chương (chưa hoàn)
Chương 022
Vườn hồng
0.00
(0 votes)


Chương (1-153 )

Siêu sale Lazada


Rảo bước trên sân trg, cái nắng nhẹ của bởi sớm bình minh soi bóng cho một thân ảnh cô đơn. Tấm lưng cô độc lững thững bc đi trên sân trg vắng tanh ko một bóng ng.

Nhìn sân trg hưu quạnh ko có lấy đến một học sinh, chắc có lẽ hôm nay nó lại là học sinh đến sớm nhất.

Bóng dáng nhỏ nhắn toát lên vẻ cô đơn cứ lững thững đi trên sân trg. Mái tóc dài khẽ đung đưa theo gió, bay tự do trên ko trung. Ko phải là lên lớp, bàn chân nó cứ mãi vô định bước đi như ko có điểm dừng.

Có lẽ nó muốn dạo một vòng sân trg trc khi lên lớp học, ngang qua dãy nhà dành cho học sinh khối A, một mùi hương nhè nhẹ xộc thẳng vào mũi. Nó như bị thôi miên vô định đi về mùi hương ấy, như một phản xạ tự nhiên bởi mùi hương này khiến cho nó có một cảm giác vô cùng dễ chịu.

Nhưng rồi suy nghĩ đó vụt tan biến khi nó nhìn thấy trc mắt mình là một một rừng hoa hồng rộng lớn tuyệt đẹp. Hương thơm ngào ngạt của rất nhiều loại hoa hồng ở đây bay lan tỏa, trải dài trên nền trời xanh thẳm. Thảm cỏ trc mặt vẫn còn đọng lại những giọt sương ban mai của nền trời Hà Nội. Giữa rừng hoa ấy, có hai cô gái đang cười đùa, khẽ chọn những cành hồng đẹp nhất, khung cảnh lúc này trông giống như một bức tranh thơ mộng trữ tình. Theo quán tính, nó định bc vào, nhưng bc chân nó đột ngột khựng lại vì có sự ngăn cản của bảo vệ:

- Tiểu thư, xin dừng bước. Đây là vườn cấm không phải bất kì ai cũng có thể dc vào. Mời tiểu thư đi hướng khác!

Nó ko nói gì, chỉ lạnh lùng khẽ liếc mắt nhìn tên bảo vệ, nếu tên đó đã ngăn cản thì nó cũng ko có ý định bc vào, vậy mà cứ tưởng hôm nay nó là ng đến sớm nhất cơ chứ!

- Có ai định vào đây vậy?

Nó toan quay ng bc đi thì chợt nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc. Hơi bất ngờ về sự xuất hiện của hai cô gái trc mặt. Thì ra hai cô gái nô đùa trong vườn hồng ko ai khác xa lạ lại chính là Thùy Trâm và Hà My, hai ng bạn nữ nó mới quen chưa dc hai ngày (do lúc nãy đứng ở xa nên chị Nhi ko nhìn rõ dc mặt của hai cô gái đó!).

- Thưa tiểu thư, có một cô gái định vào vườn cấm - tên bảo vệ đó cúi ng trc Thùy Trâm và Hà My.

Nghe bảo vệ nói thế Hà My bây giờ mới để ý đến sự xuất hiện của cô gái trc mặt, trong đầu cô thầm nghĩ ko biết là học sinh nào mà lại dám bén mảng đến khu vực cấm chỉ dành cho năm thành viên của ng đứng đầu của ngôi trg này.

Đảo mắt nhìn cô gái to gan định xông vào khu vực cấm thái độ của Thùy Trâm và Hà My khi nhìn thấy nó ánh mắt có ánh lên sự ngạc nhiên, nhưng rồi cũng bị che lấp đi bởi một nụ cười tươi vui mừng.

Nó thấy hai cô nàng thì mỉm cười gật đầu xoay người bước đi, nhưng chưa dc ba bc thì bị một bàn tay ai đó nắm lại xoay ng kéo vào bên trong vườn hồng.

- Thưa hai tiểu thư, cô gái này...

- À, đây là bạn tôi. Không giống như các học viên khác, từ bây giờ cô ấy có thể vào đây bất cứ lúc nào - Hà My chưa để bảo vệ nói hết câu thì cướp lời rồi kéo tay nó vào trong.

"" Bạn ư "" nó nghĩ, từ này phải chăng đối với nó quá xa xỉ, ngưỡng cửa của một tình bạn tốt đẹp chưa bao giờ tồn tại trong cuộc đời nó suốt gần 4 năm qua.

Nó bị Thùy Trâm và Hà My nắm tay kéo vào vườn hồng mà chưa kịp ú ớ gì. Hia nàng này dù sao cũng là con gái nhưng khi nhìn thấy hai ng này nắm tay mình trong ánh mắt nó có ánh lên một tia phức tạp. Có phải chăng là vì nó hơi khó chịu vì thái độ thân thiết của hai cô nàng này?

- Bảo Nhi sao em lại đi cùng Hà My và Thùy Trâm vậy - thư thái ngồi uống trà trên bộ bàn ghế xa hoa đắt tiền đặt ở giữa thảm cỏ vườn hồng Quang Anh ngạc nhiên nói.

- Không phải là đi cùng mà là bị kéo vào - nó bừng tỉnh khỏi suy nghĩ phức tạp khi nghe thấy giọng nói của Quang Anh. Đảo mắt nhìn xung quang thì cũng có cả hắn và Bảo Nam ngồi đây.

- Oh, ... - Quang Anh nhấp một ngụm trà gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

- Vậy mà tưởng tôi là ng đến sớm nhất - nó lạnh tanh nói gương mặt ko bộc lộ một chút cảm xúc ngồi xuống ghế thản nhiên nói.

(T/g: Khác với truyện kia thì truyện này mình xây dựng nó với một một bộ mặt không phải lúc nào giả tạo cũng phải vui vẻ mà ở truyện này lúc giả tạo nó lại là một con người đa tính cách).

Nghe thấy giọng nói lạnh tanh của của nó Quang Anh suýt chút nữa sặc trà nhăn mặt nói.

- Đừng nói bây giờ xung quanh tôi lúc nào cũng có ba tảng băng nha!

- Anh nói chuẩn ko cần phải chỉnh luôn - Thùy Trâm cao giọng đồng tình với Quang Anh vui vẻ nói.

Hà My nhìn hắn và Bảo Nam rồi lại quay sang nhìn nó giả bộ suy ngẫm nói - Nhưng một tảng là tùy từng lúc thôi còn hai tảng kia thì...

- Khụ... - Bảo Nam cố tình ho khan một tiếng.

- À ko có gì - Hà My toát mồ hôi xua tay - Hai anh đừng để ý lời em nói.

Sau câu nói đó của Hà My thì ko khí lúc này im lặng đến nặng nề, 6 ng ngồi đây ko ai nói với ai câu nào. Mỗi ng ngồi đây đều lm vc riêng của mình, nhóm này là thế, kể từ khi nó chưa quen biết họ mặc dù có hai ng mồm lúc nào cũng hoạt động ko ngừng nghỉ như Hà My và Thùy Trâm nhưng cũng có những lúc 5 ng này lại im lặng ko ai nói với ai câu nào đến đáng sợ. Nếu như ko ôm thiết bị điện tử trên tay thì có những lúc họ lại trầm tư, đôi mắt đượm buồn nhìn vô định để suy nghĩ một điều gì đó.

Khung cảnh khu vườn hồng này khiến cho nó có cảm giác rất là dễ chịu. Thả hồn theo gió, nó nhắm mắt cảm nhận khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp xung quanh mình. Hồng ko phải là một loại hoa có mùi hương hắc nhưng khi thứ mùi hương ấy kết hợp lại với nhau thì chúng lại tạo nên một mùi hương thơm tuyệt vời quyến rũ lòng ng.

Nó vốn từ nhỏ đã rất thích hoa hồng, nhất là hoa hồng trắng. Bây giờ mở mắt ra cũng có chút ngạc nhiên nhìn khung cảnh khu vườn hồng này nó mới chợt phát hiện ra hồng trắng là loại hoa dc trồng đa số nhiều nhất ở khung cảnh nơi đây.

"" Mấy người này có vẻ như rất thích hoa hồng trắng, cũng thú vị thật trùng với sở thích của mình "" nó thầm nghĩ trên môi bất giác nở một nụ cười mà chính nó cũng ko biết và có ý thức dc đây có phải là nụ cười thật lòng hay ko.

Có hai người vô tình thấy nụ cười tuyệt đẹp thiên thần của nó chợt khựng lại, nhưng dù có lạnh lùng đến mức nào nhưng khi nhìn thấy nụ cười thiên thần đó thì hai ng họ trên môi liền ngự trị một nụ cười hạnh phúc thoáng qua.

Nghĩ lại khoảng thời gian ngày bé điều mà nó cảm thấy bất mãn nhất là pa nuôi nó ko bao giờ cho nó tiếp xúc với bất kỳ với một loài hoa hồng đặc biệt là loài hồng trắng nào cả. Có lần nó thấy chỉ vì một cô hầu gái mới vào lm ko biết tính của pa nuôi nó ngày lễ liền mua hoa hồng về thắp hương thế là lúc đó pa nó đã nổi trận lôi đình sai ng đánh cho cô ta một trận và tống cổ ra khỏi nhà. Kể từ lúc đó nó mới biết cái tính ghét hoa hồng đặc biệt là hồng trắng mà ko rõ nguyên nhân vì sao của pa nuôi mình, và cũng kể từ đó nó cũng ko dám tiếp xúc với bất kì một loại hoa hồng nào nữa. Trong suy nghĩ ngây thơ của nó lúc đấy chỉ nghĩ rằng "" Nếu không muốn đánh và bị đuổi ra khỏi nhà như chị giúp việc kia thì đừng dại dột gì mà tiếp xúc hay mang bất kì một loại hoa hồng đặc biệt là hoa hồng trắng đến gần pa ""

- A - đột nhiên Hà My đang ngồi lướt wep trên cái latop kêu lên một tiếng rồi tách cái màn hình ra khiến mọi người đang ngồi im cứ tưởng cô nàng gặp chuyện gì.

- Này mày bị động kinh à, tự nhiên A lên một tiếng lm tao giật cả mình - Thùy Trâm vừa sặc nước trà sau tiếng kêu của Hà My nói.

- Này nha, có tin hot đặc biệt sẽ khiến cho mày vui luôn - Hà My nhướn mày mắt vẫn dán vào cái màn hình cảm ứng laptop nói.

- Có loại nước hoa mới rồi à? - Thùy Trâm đột nhiên mắt sáng như sao nhìn Hà My - Lấy cho tao mấy lọ đi (bó tay chị Trâm lúc nào cũng nc hoa!).

- Lúc nào cũng nước hoa, dẹp nó sang một bên đi - Hà My dời mắt khỏi cái màn hình nói - Có tin này đảm bảo cho mày không cần vận động tay chân gì mà cũng vui nguyên một ngày luôn! (* đánh hơi thấy mùi nguy hiểm *).

- Tin gì? - Thùy Trâm nghi ngờ hỏi.

- Khoan đã trc khi tao nói tao đưa ra một điều kiện nhé - Hà My nhìn Thùy Trâm giơ một ngón tay lên - Nghe xong mày đừng có kích động mà nhảy dựng lên nhé.

- Mày có nói ko, ko đưa cái màn hình đây, sao cứ úp úp mở mở hoài thế - Thùy Trâm giục.

- Ok - Hà My giơ dấu hiệu bằng tay rồi nhìn vào màn hình latop nói - Nhớ con nhỏ Dung và Hiền ko?

- Đừng nhắc tên hai con điên đấy trc mặt tao, bực cả mình - Thùy Trâm đập bàn cái Rầm khuôn mặt đanh lại nói.

- Nhỏ đó và cả hai gia đình bị giết rồi!

- Phụt, khụ khụ - Bảo Nam nghe Hà My nói xong quay mặt đi phụt nc trà ho sặc xụa.

- Trâm, đừng nói là em giết hai nhỏ đó nhé - Quang Anh nhăn mặt nói, quả thật Thùy Trâm giết hai nhỏ đó là rất có khả năng.

- Này, em tuy cũng có đôi lúc thù dai thật nhưng cũng ko thù dai đến nỗi tìm hai con nhỏ đấy trả thù nhá - Thùy Trâm phủ nhận.

- Ko phải đâu anh - Hà My phủ nhận giúp - Cảnh sát vẫn chưa xác định hai nhỏ đó bị ai giết nhưng khi khám nghiệm tử thi thì thấy tim hai nhỏ đó bị hai bông tuyết cắm vào thì phải.

- Bông tuyết - Bảo Nam khẽ chau mày - Nghe quen quen thế nhỉ?

- Bông tuyết, vũ khí của Queen tỷ - hắn mở miệng lạnh tanh lên tiếng, tỏ vẻ ko quan tâm.

- Nữ hoàng thế giới đêm bên nổi danh nhất Hàn Quốc á, thể nào bọn cớm ko biết là đúng rồi - Thùy Trâm để một ngón tay lên cằm nói.

- Mà hai nhỏ đó làm gì Queen tỷ mà để cho cô ta giết vậy - Hà My khó hiểu - Nghe nói Queen tỷ ko bao giờ giết ng vô cớ mà!

- Là do hai nhỏ đó đắc tội với nhị tiểu thư dấu mặt của gia tộc Nguyễn, mà Queen tỷ lại là bạn thân của cô ta nên giết hộ thôi - nó nhấp một ngụm trà tham gia.

- Oh, ... - Thùy Trâm, Hà My và Quang Anh gật đầu đồng tình.

- Sao cô / em biết?- Bảo Nam và hắn đồng thanh.

Nó chột dạ, chết cha lỡ lời chẳng lẽ nói mình quen với Queen tỷ và nhị tiểu thư của gia tộc Nguyễn à, bọn họ sẽ nghi ngờ mất.

- Hôm qua nghe ông hiệu trưởng nói nghe nhỏ đó đắc tội với cô nhị tiểu thư đó nên tập đoàn nhà hai nhỏ mới phá sản. Mà như My nói kìa, hai nhỏ đó bị Queen tỷ giết thì chẳng phải là do Queen tỷ là bạn của cô nhị tiểu thư đó nên suy ra Queen tỷ ức chế giết dùm còn gì - nó toát mồ hôi vội chữa cháy.

- Suy luận của mày thông minh quá ha - Thùy Trâm bất mãn nhổm ng dậy cốc cho nó một phát đau điếng - Khác gì Mori gà mờ đâu (bạn nào là Fan của chuyện Conan thì chắc chắn là biết ông này đúng ko?).

- Cứ suy diễn thế, chúng thì chúng ko chúng thì thôi chết ai đâu - nó xoa xoa quả ổi trên đầu nhăn mặt nói.

- Đúng, có chết ai đâu - Hà My và Quang Anh ngồi ngoài cũng gật đầu (bó tay cặp đôi này).

Bỗng nhiên hắn và Bảo Nam xách cặp đứng dậy đi ra khỏi vườn hồng.

- Ê - Thùy Trâm gọi với theo - Mấy anh đi đâu đấy?

- Vào lớp, chuông reo vào tiết một rồi - Bảo Nam quay lại nói.

Cả bọn ra khỏi vườn hồng rồi lên lớp.

Tiết học mới bắt đầu.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-153 )