Vay nóng Tinvay

Truyện:Tiểu Thư, Thiếu Gia Không Ở Nhà - Chương 1

Tiểu Thư, Thiếu Gia Không Ở Nhà
Trọn bộ 4 chương
Chương 1
0.00
(0 votes)


Chương (1-4)

Siêu sale Shopee


Vừa tỉnh lại, Thúy nhi liền vội vàng thông báo cho ta hai sự kiện.

Thứ nhất: "Tiểu thư, hiện tại mặt trời đã lên đến trên đầu, chúc mừng cô lại vì Tằng gia bớt đi một phần lương thực."

Giọng điệu của nàng âm dương quái khí, lợn chết không sợ nước sôi bị ta liếc mắt xem thường.

Thứ hai: "Tiểu thư, thiếu gia không có ở nhà! Sáng sớm hôm nay hắn đã đi ra ngoài!"

Ta lập tức xốc chăn nhảy xuống giường, vừa mang giày vừa oán trách Thúy nhi: "Hắn không có ở nhà?! Vậy sao ngươi không chịu gọi ta dậy sớm một chút chứ!"

Lần này đến phiên Thúy nhi trợn mắt nhìn ta.

Nha đầu kia để cho ta yêu thích đó là, chủ tử đối với nàng làm cái gì, nàng liền cũng dám đối với chủ tử làm cái đó, một chút cũng không sợ rằng sẽ có một ngày chủ tử của nàng đem nàng quăng vào chuồng heo cùng đám lợn chết ở chung cùng nhau tắm nước sôi.

"Ta thật ra rất muốn gọi cô dậy nha! Nhưng không phải cô không biết, khuôn mặt ngủ như lợn chết của cô, cho dù ta có tạt nước sôi lên người cô thì cô cũng chưa chắc đã tỉnh!"

...

Nha đầu kia có phải đã từng ăn qua con giun trong bụng ta rồi hay không? Ngay cả chiêu số của ta cũng có thể khám phá, lý nào lại như thế được!

Ta tặng cho nàng một cái liếc mắt xem thường: "Đừng nhiều lời như vậy, quả thực là lãng phí thời gian! Ta rửa mặt, ngươi đi nhà bếp lấy chút đồ ăn, độn chặt bụng rồi chúng ta nhanh chân chạy ra phủ đi chơi một chút mới là chính sự!"

Thúy nhi trả lại ánh mắt xem thường cho ta, sau đó mới xoay người chạy vào nhà bếp.

Ta run run. Thật không biết đôi chủ tớ chúng ta cứ thay nhau trợn mắt hoài như vậy liệu có thành người mù hay không.

*****

Ta gọi là Tằng Ly, Tằng là cái họ phú giáp thiên hạ kia, Ly là cự ly, xem như Tằng gia tam tiểu thư.

Vì sao là "xem như"? Rất đơn giản, bởi vì mẹ ta tuy là vợ thứ năm của Tằng lão gia tử đã mất, nhưng ta lại không phải con gái ruột của Tằng lão gia tử —— mẹ ta là mang theo ta gả tiến vào Tằng gia. Ta đương nhiên là có cha ruột, là một tú tài không có việc làm đàng hoàng, tay không thể nhấc vai không thể nâng còn không chăm lo đọc sách, học người ta bài bạc thua đến phải bán nhà, ngay tại lúc hắn đang do dự có nên bán vợ bán con hay không, mẹ ta được trưởng lão trong tộc chủ trì công đạo, cùng cha ruột ta cùng cách (ly hôn).

Sau lại, mẹ ta dựa vào nhan sắc của mình, không cẩn thận mê đảo người qua đường là Tằng lão gia tử, Tằng lão gia tử vì muốn có được lòng của mẹ ta, đã trịnh trọng đồng ý sẽ xem ta như con ruột của mình. Dưới sự cam đoan của Tằng lão gia tử cùng thế công hung mãnh của hoàng kim đổi hoa tươi đổi mứt quả đổi lăng la đổi tơ lụa, mẹ ta rất nhanh bị chiếm đóng.

Vì thế nàng mang theo con riêng là ta gả vào Tằng gia, làm vợ út của Tằng lão gia tử.

Có lẽ nét đẹp nông dân chất phác của mẹ ta được Tằng lão gia tử nhìn ra, cho nên đến tận hai năm sau khi cưới mẹ ta về hắn vẫn không nạp thêm thiếp, có thể nói hắn đối với mẹ ta là sủng đến tận trời.

Mà đứa con riêng là ta, nữ bằng mẫu quý, cũng trãi qua cuộc sống rất tiêu dao khoái hoạt.

*****

Ở Tằng gia, cho tới bây giờ ta muốn ngủ bao lâu thì ngủ bấy lâu, ai cũng không dám nhiều lời nửa câu. Ai nhiều lời ta liền trưng bộ dáng nhu nhược cho kẻ đó xem, dùng sức ho khan cổ họng, làm bộ như sắp ngã bệnh. Bộ dạng ta như vậy mẹ ta làm sao chịu nổi. Mặc dù ta là giả bộ yếu đuối, nhưng đối với mẹ ta đó lại là thực sự, ta bên này vừa ho, bên đó mẹ ta liền đau lòng muốn hộc máu. Nàng vừa muốn hộc máu, Tằng lão gia tử giống như bị người ta đem tâm can đi cấu xé, đau không chịu nổi. Một vòng chịu tội xuống dưới, cuối cùng người kêu khổ luôn là Tằng lão gia tử. Cho nên cuối cùng, ai cũng không dám quản ta, ta thành Tằng gia tối vô pháp vô thiên dã man thiên kim. Bất quá các nàng thường vụn trộm tỉnh lược gọi ta là dã thiên kim, có người cá biệt còn trực tiếp bảo ta là dã loại.

Ta cũng chả để ý lắm, chỉ ở trước mặt Tằng gia lão gia tử vô tâm lỡ miệng nói ra, ai biết lão đại Tằng lão gia lại không vui đâu, đem những người nói lén sau lưng ta đuổi hết ra phủ, làm ta cảm thấy thật ngượng ngùng, ha ha ha ha...

Sau này, Tằng lão gia tử qua đời. Ta đã cho rằng những ngày tuyệt vời cuối cùng cũng hết. Ai ngờ Tằng lão gia tử thật đúng là người đàn ông có tình tốt nhất trên thế gian, hắn cư nhiên lập di chúc nói, trừ phi người thừa kế của hắn, Tằng gia đại thiếu gia Tằng Nhan đối xử tử tế mẹ con chúng ta, nếu không ta có quyền đem Tằng gia hết thảy đốt sạch mà không cần chịu trách nhiệm trước pháp luật —— trên di chúc hắn còn cùng huyện lão thái gia thảo luận rất cặn kẽ rõ ràng.

Vì thế những ngày ta ở Tằng gia, tuy rằng phải bớt phóng túng một chút, nhưng cũng không đến mức trở nên bi thảm.

*****

Nói về người thừa kế của Tằng lão gia tử, Tằng gia đại thiếu gia Tằng Nhan, ta liền nhịn không được run lên.

Người mà ta phải gọi là đại ca này, bởi vì bộ dạng rất tuấn tú, bị đám khuê tú ở Vệ thành nhất trí phong làm Vệ thành đệ nhất mỹ nam —— đây là danh hiệu khiến người ta có bao nhiêu rét lạnh a...

Bất quá hắn thực sự rất đẹp trai, ít nhất trong số những người ta gặp qua, hắn là đẹp nhất.

Nhưng mà đẹp mặt thì có ích lợi gì? Lúc hắn nhìn đến ta, nét mặt lúc nào cũng lạnh như băng, biểu cảm vô cùng căm ghét, thực khiến ta muốn ho khan muốn hộc máu muốn giả bệnh liệt giường để khỏi gặp mặt hắn.

Không phải đối với ai hắn cũng lạnh lùng như vậy, đối với người khác hắn rất ôn hòa nhã nhặn, chỉ có đối với ta, hắn mới trưng ra cái bộ dáng làm như ta thiếu nợ hắn mấy lượng bạc không chịu trả vậy, thực đáng giận.

Ta chẳng phải là kế muội sao! Nhưng kế muội cũng là muội nha, hắn đâu cần bên nặng bên nhẹ như vậy chứ...

Có một lần ta vụng trộm uống chút rượu, mượn rượu chạy tới gặp hắn ý đồ cùng hắn hòa bình đàm phán một chút, ta rất muốn thành thật nói với hắn, làm người cần phải giống như cha hắn vậy, phải có một tấm lòng rộng lượng, có thể thương con người khác như con mình thì nên thương, yêu em gái người khác như yêu em gái mình thì nên yêu.

Nhưng mà hắn chỉ đáp trả ta một câu: "Ngươi không phải muội của ta."

Ta lúc ấy liền không vui, ta nói: "Ta là ngươi muội!"

Hắn nói: "Không phải."

Ta nói: "Phải!"

Hắn nói: "Phải cái gì?"

Ta nói: "Ngươi muội*!"

Hắn nói: "Con gái nói chuyện không cần thô tục như vậy."

Sau đó xoay người bỏ đi.

Bỏ lại ta – một kẻ say rượu – đứng thổi gió đêm không ngừng run rẩy.

MD, ta thô tục chỗ nào chứ?!

——— —————— —————-

Chú thích:

* Tiếng lóng thường được cư dân mạng TQ sử dụng, có khi mang ý nghĩa đùa cợt cũng có khi mang hàm ý xúc phạm.

*****

Trước kia lúc Tằng lão gia tử còn sống, ta không có gì làm liền cải nam trang trốn ra phủ đi chơi khắp nơi, cũng chẳng có gì ghê gớm, Tằng lão gia tử luôn mở một con mắt nhắm một con mắt.

Nhưng từ ngày hắn chết đi, Tằng đại thiếu gia làm chủ, ta không được tốt mệnh như vậy.

Chỉ cần hắn ở nhà, ta không có cơ hội thành công chuồn ra ngoài đi chơi. Cái tên đại thiếu gia biến thái kia, thật không hiểu hắn có phải là ăn no không chuyện gì làm hay không, đến cả hai bên lổ chó đều bày cơ sở ngầm, mấy lần ta thử chui ra ngoài hít thở không khí trong lành đều bị hắn đương trường bắt sống.

Ta tức giận đến mức từng ở trước mặt của hắn chỉ thiên hung tàn thề: nếu để cho ta phát hiện là ai cáo mật, ta nhất định sẽ lột da róc xương xẻ thịt kẻ đó!lacduongtichnhat. wordpress/

Đối mặt với sự giận dữ của ta Tằng đại thiếu gia gia vô cùng bình tĩnh. Hắn sai người dắt lại đây rất nhiều con Vượng Tài, nhẹ nhàng nói với ta: "Tằng Ly, nhiều kẻ mật báo như vậy, ngươi muốn bắt đầu ăn từ tên nào? Cứ việc thẳng tay chọn, ăn không hết ta sẽ giúp ngươi!"

Đối mặt với một đám súc sinh chỉ biết hổn hển thở lại vô cùng hung hãn dũng mãnh, ta không tự chủ được run lên, cuối cùng chỉ mắng ra một câu: "Chó săn!"

*****

Từ đó về sau nếu ta muốn chuồn ra phủ đi chơi thì chỉ có thừa dịp lúc Tằng đại thiếu gia không có ở nhà mà thôi, nhưng lại phải chắc chắn không để hắn phát hiện. Nếu không sau khi hắn trở về phát hiện ra ta chuồn đi, sẽ tìm cách để mẹ ta đi miếu chùa dâng hương tạ thần vài ngày không trở về, mà trong mấy ngày này ta không còn chỗ nào dựa vào chỉ có thể ngoan ngoãn chịu phạt.

Phương thức trách phạt của hắn cũng rất cầm thú, đem ta nhốt chung lại cùng hắn, buộc ta... nhìn hắn ăn cơm! Tất cả đều là những món quý hiếm, thịt cá sơn trân hải vị! Nhiều đồ ăn ngon như vậy, hắn thì ăn, mà ta, ta chỉ có thể nhìn hắn ăn, một miếng cũng không ăn được!!!

Ta bị hắn hành hạ như vậy vừa đói lại vừa thèm, mấy ngày liên tục thực sự muốn nổi điên.

Hắn đem ta nhốt quả thực vô cùng kín kẻ, ngăn chặn tất cả những gì có thể ăn mà Thúy nhi viện trợ cho ta.

Có một lần vì quá thèm ăn, ta liền dũng cảm nhảy lên bàn ăn, chỉ vào chóp mũi của hắn hỏi hắn, đối với em gái ruột của mình hắn có phải cũng tàn ác như vậy hay không?

Hắn nói: "Các nàng không giống như ngươi không biết nghe lời luôn tìm cách trốn đi chơi như vậy, ta vì sao phải làm vậy với các nàng."

Ta nói: "Nhưng các nàng không phải không muốn đi ra ngoài, chẳng qua là vì các nàng sợ ngươi!"

Hắn nói: "Ai sợ ta?"

Ta nói: "Ngươi muội!"

Hắn nói: "Tằng Ly, ta đã nói với ngươi rất nhiều lần, nữ hài tử không thể thô lỗ như vậy."

Ta run run, cuồng loạn hỏi hắn: "Ta rốt cuộc thô lỗ chỗ nào?"

Hắn nói: "Không phải ngươi rất thường chuồn đi sao, sao lại không biết hai chữ ngươi muội đã trở thành câu chửi người đang rất phổ biến chứ?"

!!!!!!

Ta thật sự là không biết a, ngươi muội!!!

Còn nữa, đại ca, ta với ngươi là đang thảo luận không phải là đang chửi nhau a, ngươi muội!!!

Ta đang hỏi ngươi có phải cũng đối với em gái ngươi tàn nhẫn như vậy hay không a, ngươi muội!!!

Chỉ cho nhìn không cho ăn như vậy ta thèm quá sẽ mất đi lý trí sẽ tấn công ngươi a, ngươi muội!!!

Mà ta cũng thật sự run run nhảy xổ vào trên người hắn a! Tằng Nhan, ngươi muội...

Ta xô ngã hắn, cưỡi ở trên người hắn, nắm vạt áo của hắn giật mạnh, ta đối với hắn phát ra phẫn nộ tận đáy lòng gầm lên giận dữ: "Đại ca, ta đói, ta muốn ăn cơm a!"

Không biết có phải hắn bị ta đè ép đến thở không nổi hay không, mặt lập tức chuyển sang đỏ bừng. Hắn quay mặt nhìn sang chỗ khác, ho khan một tiếng, sau đó quay lại làm ra bộ dáng thực bình tĩnh hỏi ta: "Đói còn có thể có nhiều sức đến như vậy sao? Ngươi xác định ngươi muốn ăn cơm là vì đói chứ không phải vì thèm sao?"

Ta: "..."

Tằng Nhan, ngươi muội a!!! Ta chính là thèm thì làm sao! Làm sao! Làm sao!!!


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-4)