← Ch.0450 | Ch.0452 → |
"Sau đó vài ngày tên đàn ông đó không còn liên lạc với ta nữa, khi ấy ta bận bịu 𝖍ô.ռ lễ nên không nghĩ gì nhiều..."
"Ta còn tưởng anh ta đang trốn ở góc nào đó đau buồn, thời khắc trao nhẫn cưới ở 𝒽-ô-𝐧 lễ ta còn nghĩ tới anh ta."
"𝒞𝐡ế-𝖙 tiệt, sau đó ta mới biết, mấy ngày đó anh ta bán biệt thự và xe hơi rồi chạy ngay trong đêm!!"
Kỷ Trường, Tô Tử Du, Túc Bảo: "...."
Nói tới đây qⓤ.ỷ đào hoa càng thêm kích động: "Chạy thì chạy thôi...."
"Sau này ta mới biết, anh ta chạy trốn cùng học trưởng!!"
Ⓠ⛎_ỷ đào hoa cực kỳ kích động: "Mẹ nó, bạn trai cũ lừa tiền ta rồi bỏ trốn theo bạn trai cũ hơn của ta! Đây là kịch bản mà con người có thể viết ra ư??"
Kỷ Trường: "...."
Túc Bảo: "?"
Tô Tử Du: "?"
🍳υ●ỷ đào hoa khóc to: "Hai kẻ lừa đảo!!"
Sau khi biệt thự bị bán, chẳng mấy chốc chồng và gia đình Ninh Bạch Phi đã phát hiện ra. Biết được sự thật, chồng nó tức muốn 🌜ⓗ_ế_ⓣ.
Chẳng ngờ vợ của mình lại lén lút vụng trộm với tên đàn ông khác khi đang chuẩn bị ♓ô·n lễ với mình!!
Tên đàn ông đó còn là gay.
"Chồng ta lập tức đòi ly 𝒽-ôп-."
Ⴓ.u.ỷ đào hoa nghẹn ngào: "Nhưng sau khi trải qua mọi chuyện, ta mới phát hiện ra chồng ta mới là người thật lòng yêu ta."
"Ta không đồng ý ly h●ô●𝓃●, nhưng anh ấy đã hạ quyết tâm."
"Ta khóc lóc cầu xin anh ấy cũng không chịu quay đầu lại nhìn...Thế nên ta lên tầng thượng của tòa nhà, đe dọa tự vẫn!"
"Vốn dĩ ta không muốn nhảy lầu thật đâu, ai ngờ mấy ngày đó mưa to nên trơn trượt, phim giả thành thật.... Ta rớt từ tầng thượng xuống dưới."
Tô Tử Du, Túc Bảo, Kỷ Trường: "..."
Nữ զ·𝐮·ỷ thảm hại......
Mặt q𝖚_ỷ đào hoa xám như tro tàn.
"Ai hiểu được nỗi kinh hoàng trong khoảnh khắc rớt lầu của ta?"
"Ta không muốn 🌜♓-ế-ⓣ, ta sợ tới độ hồn bay phách tán, 𝖙♓â.𝓃 ⓣ𝖍.ể còn chưa chạm đất thì ta đã ↪️●♓ế●𝐭 vì quá sợ rồi. Thế là ta trơ mắt nhìn 🌴h●â●ռ †ⓗ●ể mình nện xuống đất, đầu vỡ nát ra...."
L_ï_ռ_h ⓗồ_ⓝ còn chưa hoàn toàn rời khỏi t♓*â*𝐧 𝐭♓*ể nên Ninh Bạch Phi vẫn cảm nhận được sự đau đớn.
Khủng khiếp nhất chính là phải nhìn não của mình vỡ nát rồi phọt ra khắp hồn thể của mình.
Đó là nỗi kinh hoàng và hối hận không sao diễn tả được.
Tòa nhà ⓠц-ỷ đào hoa chọn dọa tự tử vừa hay chính là tòa nhà có dương khí vượng nhất sườn dốc, nơi hội tụ toàn bộ dương khí của khu chung cư.
Sau khi 🌜ⓗ.ế.†, nó không thể 'thăng thiên', ngày qua ngày tháng qua tháng lặp lại cảnh rơi từ trên tầng thượng xuống, lặp lại nỗi kinh hoàng bị não phun khắp hồn thể.
← Ch. 0450 | Ch. 0452 → |