Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiểu Điềm Điềm - Chương 21

Tiểu Điềm Điềm
Trọn bộ 35 chương
Chương 21
0.00
(0 votes)


Chương (1-35)

Siêu sale Shopee


Tô Điềm sợ Lục Minh chạm vào mình, trong nháy mắt kẹp tay hắn lại.

Tay Lục Minh đã đi vào, đột nhiên bị hai chân cô kẹp làm tay hắn co rút lại, ngón tay cũng bị hút. Phía dưới thật chặt.

Hắn có muốn tiếp tục đi vào cũng không được, dịu giọng dỗ:

"Điềm Điềm, thả lỏng, tiểu b. ứ. c sắp bấm gãy ngón tay anh rồi này. Em không thả lỏng, anh trai không rút ra được."

Tô Điềm nghe được lời này, bán tín bán nghi nhìn hắn, ủy khuất mở hai đùi, muốn hắn rút ngón tay ra.

Tuy nhiên, ngón tay Lục Minh vẫn giữ như cũ, thậm chí còn cho thêm một ngón vào.

"Anh trai, anh nói dối. Anh không có rút ra, anh chỉ biết lừa gạt người ta."

Lục Minh cười một tiếng, lời nói của đàn ông trên giường sao có thể là thật?

Hắn áp Tô Điềm ngồi trên mặt bồn cầu, nhìn bộ dáng không làm gì được của cô, tiếp tục không biết xấu hổ mà nói:

"Anh trai không có gạt em, anh chỉ muốn làm Điềm Điềm thoải mái. Điềm Điềm đã ướt rồi, chắc rất muốn anh trai cắm. Mấy năm qua bạn trai em sờ qua tiểu bức như anh không?"

Tô Điềm nước mắt lưng tròng không nói cho hắn biết.

Lục Minh thấy cô không nói lời nào thì cũng bất đắc dĩ, nhưng bảo hắn dừng lại là không thể. Hắn nhớ tiểu b. ứ. c đã lâu. Những ngày ở nước ngoài, tối nào hắn cũng nằm mơ thấy Tô Điềm kêu rên dưới thân hắn.

Lục Minh rút ngón tay ra, cởi quần lót Tô Điềm xuống, sau đó tách hai chân cô ra. Tiểu huy*t trong phút chốc bị bại lộ, vẫn hồng nộn như vậy.

Giống hệt như mấy năm trước khi hắn thao cô, nước rất nhiều, ngón tay chỉ cần ra vào vài lần đã chảy nước.

Lục Minh tạo hai chân Tô Điềm thành hình chữ M, nhìn cô cắn môi không nói lời nào kích thích cơn giận trong lòng hắn.

"Tại sao không trả lời? Là tên bạn trai kia dặn không được nói chuyện với anh sao?"

Tô Điềm hít mũi nói: "Anh trai là người xấu, cho nên Điềm Điềm không muốn nói với anh."

Lục Minh dời tầm mắt sang tiểu bức đang phơi bày trước mặt mình, duỗi tay sờ soạng một vòng. Tiểu h. u. y. ệ. t vốn đã mẫn cảm, nay còn bị kích thích, không khỏi run run một chút.

Hắn không nhịn được vươn lưỡi liếm, ngón tay tách hai cánh môi â. m hộ để lộ huy*t thịt phấn nộn còn mang theo d. â. m thủy.

"Tên bạn trai của em có liếm giống anh không? Với đầu lưỡi vào tiểu b. ứ. c của em làm em sướng?"

Nói xong, hắn dùng đầu lưỡi quét lên cánh â. m h. ộ, động tác nhẹ nhưng cũng đủ làm cơ thể cô kích thích đến run rẩy.

Cơ thể cô lúc này thành thật hơn bao giờ hết, cảm giác sung sướng kia lần lượt kéo đến trong nháy mắt.

Lục Minh nhìn cô không nói lời nói thì tiếp tục liếm:

"Điềm Điềm không nói gì, có nghĩa là muốn anh trai liếm tiếp phải không?"

Miệng hắn đối diện với tiểu bức thong thả lên tiếng, sau khi lời nói được thốt ra, hắn lại tiếp tục liếm, động tác lần này mạnh bạo hơn.

Tô Điềm theo bản năng duỗi tay bắt được tóc của hắn, đẩy ra.

Cô không thể nhúc nhích, vì vậy chỉ có thể bất lực mà khóc nấc lên: "Anh trai không được chạm vào Điềm Điềm."

Bộ dáng đáng thương của cô chỉ làm cho thú tính trong người hắn bộc phát dữ dội hơn. Không cho hắn chạm, hắn càng muốn làm.

Dục vọng chiếm hữu của hắn rất mạnh, tưởng tượng đến cảnh chừng ấy năm Điềm Điềm bị người đàn ông khác chạm vào, có khả năng cũng làm những thứ y hệt hắn, mở miệng liếm bức cho Điềm Điềm, dùng ngón tay lẫn gậy th*t cho vào trong cô. Càng nghĩ đến những hình ảnh đó hắn càng điên cuồng liếm láp tiểu bức.

Không gian lúc này thật yên tĩnh, chỉ có tiếng liếm huy*t là vang lên.

Điềm Điềm ban đầu còn khóc lóc đẩy ra, nhưng về sau không chịu nỗi, thân thể tự nhiên mềm đi, chân mở ra tạo cơ hội cho hắn liếm nhiều hơn.

Khoái cảm trong cô đến rất mạnh, nhiều năm qua cơ thể cô không có người chạm vào, nên rất mẫn cảm. Do vậy, mới bị hắn liếm vài cái đã phun ra chất lỏng, chảy thẳng vào miệng hắn.

D. â. m thủy trào ra quá nhiều, Lục Minh chỉ có thể nuốt sạch, thiếu chút nữa đã bị sặc.

Tô Điềm sau khi trải qua cao trào, cô thở phì phò nhìn hắn, mặt đỏ như gấc. Cảm giác thẹn thùng đánh thẳng vào tâm trí.

Lục Minh không nhịn được nữa, trong lúc liếm huy*t, đũng quần hắn cũng đã cứng. Hắn cởi quần tây, lấy c. ô. n t. h. ị. t đã sớm dựng đứng ra.

Tô Điềm muốn chạy, anh hai nói không được để tên xấu xa này bắt nạt nữa. Giờ phút này cô chỉ muốn chạy thật nhanh. Nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị Lục Minh kéo trở về, ấn lên tường, trực tiếp tách chân cô ra, đẩy g. ậ. y thịt đi vào.

G. ậ. y t. h. ị. t hiện tại đã căng đến khó chịu, gân xanh lộ ra một cách rõ ràng, cực kỳ ham muốn cắm tiểu huy*t. Cho nên hắn mặc kệ cô có đồng ý hay không, tùy tiện cho vào trong.

"Ưm..."

Thời điểm bị g. ậ. y t. h. ị. t xâm nhập, cô khó chịu cau mày phát ra một tiếng rên rỉ. Thứ này kích cỡ quá lớn, tiểu huy*t của cô lại quá nhỏ, căn bản không thể kết hợp được.

Còn Lục Minh, cảm nhận đầu tiên của hắn chính là tiểu bức thật chặt. Vậy nghĩa là mấy năm không có người chạm vào?

Nếu không thì sao có thể chặt như vậy được?

Chặt giống như lần đầu tiên hắn làm thế này với cô, kẹp hắn đến mức cắm vào cũng khó khăn.

Mặc dù bị kẹp đến khó chịu, nhưng cảm giác ấm áp từ bên trong làm hắn luyến tiếc rút ra. Trì trệ một lúc rồi lại đẩy mông về trước, tham lam thọc vào rút ra.

Tô Điềm bị hắn ép lên tường cắm huy*t, cô không dám phát ra tiếng động, sợ bị người khác nghe được. Lúc đó sẽ rất xấu hổ.

Lục Minh bất ngờ vươn tay xoa nắn hai khỏa anh đào trước ngực Tô Điềm. V. ú vẫn lớn như cũ.

Không biết mấy năm nay cô ăn không đủ dinh dưỡng hay vì lý do nào khác mà cơ thể gầy một vòng lớn. Có điền, v. ú vẫn rất đầy đặn. Xúc cảm mềm mại này hắn vẫn cảm nhận được cách lớp quần áo.

Thời khắc này, trong không gian an tĩnh chỉ có thanh âm hai cơ thể va chạm.

Lục Minh sờ nắn vú lớn, thở hổn hển hỏi cô:

"Điềm Điềm, gã bạn trai của em có thao em giống anh không? Có làm em sướng không?"


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-35)