Dùng sức 𝖐*ẹ*ⓟ 🌜𝐡*ặ*𝐭 quy đầu sung huyết của hắn
← Ch.047 | Ch.049 → |
Editor: Mứt Chanh
Âm đế bị người đàn ông gặm cắn, vừa hút vừa Ⓜ️ú.ⓣ, tê tê dại dại. Cơ thể Thẩm Diên r.ц.𝐧 rẩ.𝓎 không khống chế được.
"Ưm... Đừng mà..." Nàng ⓒắ_n 𝐦ô_1 khóc nức nở, khó nhịn được mà vặn vẹo người, cẳng chân vẫn đá loạn như cũ, muốn đá người đàn ông này đi.
Bùi Dực chống nửa người trên, cúi người 𝖍·ô·𝓃 lên đôi môi đỏ mọng của Thẩm Diên, hắn dịu dàng trấn an nàng: "Ngoan, rất nhanh sẽ ổn thôi."
Bùi Dực mới vừa ♓_ô_n nơi riêng tư của nàng, trên môi hắn còn mang theo chút d*m thủy hơi mằn mặn, tất cả đều đ*ú*✞ vào miệng Thẩm Diên.
Sắc mặt Thẩm Diên thẹn thùng, tuy rằng đó là trong cơ thể mình chảy ra nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ tới phải ăn thứ kia.
Đã trải qua hai đời kỹ thuật ⓗô_𝖓 của Bùi Dực rất giỏi. Hắn ⓗ-ô-𝓃 Thẩm Diên đến đầu óc choáng váng, cả người mềm như bông, không hề có sức phản kháng.
Canh lúc nàng lơi lỏng, hắn lui về, tiếp tục xuống tay với nơi riêng tư của nàng.
Bùi Dực lột ra hai cánh hoa thịt múp míp, hắn vươn đầu lưỡi 👢ï●ế●m huyệt thịt non mềm đỏ bừng, đầu lưỡi chui vào khe thịt nho nhỏ ngoáy từng chút một.
"Ưm ưm... Đừng 🦵.i.ế.ɱ..." Thẩm Diên cảm thấy rất cảm thấy thẹnxấu hổ, rõ ràng miệng là dùng để ăn cơm uống nước nhưng vì sao hắn muốn ăn nơi đó của nàng.
Tuy rằng nàng kháng cự nhưng т𝖍●â●ⓝ ✞●♓●ể lại hơi phấn khởi, có lẽ là bởi vì lần đầu tiên nàng gặp chuyện này, quá hiếm lạ 𝖐●í●c●𝖍 t♓í𝖈●h.
Đóa hoa của nàng co rụt lại rồi mấp máy, cảm giác ngứa ngáy khó chịu nổi lên ở phía dưới.
Đầu lưỡi của Bùi Dực tiến vào khe thịt nho nhỏ, nàng không nhịn được mà г-ê-n ⓡ-ỉ ra tiếng, sung ş·ướ·𝓃·𝐠 đến mức co quắp ngón chân lại.
Sau khi mang thai, 🌴·𝒽â·𝓃 𝖙·𝐡·ể của nàng tựa như càng mẫn cảm hơn. Hắn b_ 𝐥𝐢ế*𝖒 vài cái, nàng cũng sẽ ướt đẫm.
"A... Ư... Đừng mà..." 𝐊𝖍🅾️á.ï 𝐜ả.Ⓜ️ thổi quét qua cơ thể nhỏ xinh của Thẩm Diên, nàng đột nhiên khép hai chân lại kẹp lấy đầu Bùi Dực, cơ thể tuyết trắng nhiễm đỏ ửng, không ngừng г𝖚·𝖓 rẩ·𝓎.
Một dòng nước ấm áp đột nhiên phun trào ra, tưới lên trên sóng mũi cao của Bùi Dực.
d*m thủy ẩm ướt chảy xuống theo chóp mũi, chảy tới môi mỏng của hắn, Bùi Dực vươn đầu lưỡi 🦵ⓘ●ế●Ⓜ️ 𝖑_ℹ️_ế_ⓜ, đôi mắt càng thêm u ám.
Hắn nhìn đại trương giữa hai chân nàng, cái khe thịt kia còn đang ↪️*ⓗả*𝐲 пư*ớ*𝖈. Huyệt thịt đỏ bừng г*υ*𝖓 rẩ*𝖞 mấp máy khiến hắn phải nuốt nước miếng.
gậy th*t dưới háng cứng rắn đứng thẳng, gân xanh phía trên nổi lên dữ dội, thân cây cứng cáp thỉnh thoảng 𝓇ⓤ-n ⓡẩ-𝖞 hai phát, trông rất kinh người.
Bùi Dực đã nhẫn nại tới cực hạn, hắn đỡ cây hàng sưng tấy của hắn 𝖈·ọ xá·ⓣ hai lần lên cửa động ướt dầm dề của nàng, dùng eo mạnh mẽ đẩy về phía trước, phụt một tiếng, quy đầu cực lớn đẩy hai cánh thịt ra rồi chui vào.
"Ư..." Thẩm Diên nhíu mày, chỉ cảm thấy giống như một quả trứng gà lớn nhét vào cơ thể nàng, căng đến mức nàng khó chịu cực kỳ.
Nàng ba tháng chưa tiến hành chuyện phòng the, cái động nhỏ rất chặt, đột nhiên không thích được ứng với thô to của hắn.
Nàng hóp bụng lại, dùng sức xoắn chặt quy đầu lớn kia, ngăn cản hắn tiến vào.
"Hừ... Đừng 𝖐●ẹ●𝖕 𝒸ⓗ●ặ●✝️ như vậy..." Bùi Dực hừ nhẹ một tiếng, hắn cảm thấy quy đầu của mình bị hoa huy*t của nàng xoắn chặt lấy.
Kẹp đếnmức cây hàng họ của hắn càng thêm sung huyết và sưng tấy, cứng đến mức khiến hắn đau đớn, làm như muốn ռ_ổ t_𝖚𝖓_ⓖ vậy.
Hắn t_♓_ở 🌀ấ_𝖕, cúi người ♓ô_𝐧 Ⓜ️ô_𝒾 Thẩm Diên, khàn giọng dỗ dành: "Ngoan, đừng kẹp, thả lỏng chút, để ta đi vào."
"Không." Thẩm Diên 🌜ắ-n 𝖒-ô-i quật cường phun ra một chữ, bụng nàng vẫn hóp lại như cũ, cắn chặt quy đầu của hắn.
Mỗi lần học tiến vào thì mạnh mẽ xuyên vào, kỹ thuật đều không tốt chút nào khiến cho phía dưới của nàng vừa đau vừa sưng.
Huống chi trong bụng nàng hiện tại còn có một đứa trẻ, tuy rằng đã đủ ba tháng nhưng vẫn không thể qua loa.
Nàng chính là muốn kẹp hắn, cắn 𝖈*ⓗ*ế*t hắn, không cho hắn đi vào, nghẹn ↪️𝐡.ế.ⓣ hắn.
← Ch. 047 | Ch. 049 → |