Truyện:Tiền Kiếp Làm Thiếp Hậu Kiếp Làm Thê - Chương 013

Tiền Kiếp Làm Thiếp Hậu Kiếp Làm Thê
Trọn bộ 140 chương
Chương 013
Muốn bẻ gãy của quý của gia à?
0.00
(0 votes)


Chương (1-140)

Editor: Mứt Chanh

Tư thế nữ ở trên ↪️ắ*ɱ ⓥà*𝐨 đặc biệt sâu, vừa ngồi xuống, quả chuối thô dài cứng rắn kia đã thọc vào trong huyệt Thẩm Diên khiến nàng đau mà liên tục 𝐭*♓*ở 𝐝*ố*ⓒ.

Thẩm Diên chịu không nổi đau đớn nên đã nhổ gậy th*t ra, từ từ ngồi xuống rồi từ từ nạp gậy th*t kia vào trong cơ thể. Còn chưa ngồi cuống, nàng đã nâng cái 〽️_ô_𝖓_ⓖ lên phun nó ra.

Nàng tự mình khống chế tốc độ, từ từ phun ra nuốt vào cây hàng của người đàn ông kia. Phía dưới thô to lần lượt 𝖈_ọ 𝐱á_𝖙 vách trong Ⓜ️ề.〽️ m.ạ.ⓘ dâng lên 🎋𝖍●o●á●ℹ️ cả●ⓜ tê tê dại dại, thoải mái đến độ nàng phun ra từng luồng d*â*Ⓜ️ dịch tưới xuống dưới bụng hắn ướt dầm dề một mảng.

Đông tác của nàng quá mức thong thả, giống như gãi không đúng chỗ ngứa khiến cho ⓓ●ụ●𝒸 ✌️●ọ●ռ●🌀 của Bùi Dực không thể giải tỏa, ngược lại bị Thẩm Diên làm cho mạch Ⓜ️*á*⛎ muốn nổ ra, vật dưới thân cứng đến nỗi sưng to đau đớn.

"Chảy nhiều nước như thế mà sức lực lại nhỏ như vậy à? Đồ lẳng lơ, nhanh chút." Bùi Dực bất mãn đánh một phát lên ɱô*𝓃*g vểnh trắng nõn của Thẩm Diên.

"A... Đau... Tướng gia đừng đánh thiếp thân..." Thẩm Diên co ⓜô𝓃●🌀 lại tránh né người đàn ông đánh lên, dường như nàng oán trách mà trừng mắt nhìn Bùi Dực một cái, trong lòng lại mạnh mẽ mắng người đàn ông kia một trận.

Vậy mà nói nàng là đồ lẳng lơ, người đàn ông này quá xem thường người khác rồi, kỹ thuật phòng the của hắn kém như thế, thời gian ngắn như thế nhưng nàng cũng không ghét bỏ hắn đấy nhá.

Thẩm Diên 𝐜ắ·𝖓 〽️ô·𝖎 dưới, trong lòng căm giận, nàng nâng cái 〽️ôn*🌀 lên rồi dùng chút sức lực ngồi xuống, cố ý xoay eo ở giữa một chút, tựa như muốn bấm gãy gậy th*t của hắn.

"Hừ..." Bùi Dực đau đến nỗi kêu lên một tiếng, ⓣ.𝐡.â.ռ ✞.𝐡.ể cứng đờ, bụng dưới co lại thật chặt, bàn tay to lớn dùng sức bóp lên Ⓜ️ôn·𝐠 vểnh của nàng. Hắn trừng mắt nhìn Thẩm Diên, hơi nɢ*♓*𝒾ế*ⓝ 𝖗ăп*🌀 nghiến lợi nói: "Không muốn sống nữa sao? Muốn bẻ gãy của quý của gia à?"

"Tướng gia, đừng tức giận, thiếp thân không phải cố ý, thiếp thân chỉ là quá mệt mỏi, ngồi không vững nữa." Thẩm Diên mang vẻ mặt vô tội nhìn Bùi Dực, giọng nói thật 𝖒·ề·ⓜ ɱạ·𝖎.

Bùi Dực т𝖍·ở ⓗổ·ⓝ ⓗ·ể·𝓃 thật sâu, hắn ép xuống đau đớn dưới thân, đột nhiên xoay người đèThẩm Diên xuống dưới thân rồi nói với giọng tức giận: "Lấy cớ! Người phụ nữ như nàng thật không biết trời cao đất dày, dám mạo phạm ta!"

Sau khi cơn đau ở người dưới dần dần lắng xuống, Bùi Dực giang rộng hai chân Thẩm Diên ra, hắn nhìn cửa động ướ-✝️ á-† đỏ bừng của nàng thì nhún hông về phía trước, cây hàng dày cộm xuyên thủng lớp thịt non mềm, nguyên cây đều chen vào.

Quả trứng nặng trĩu đánh vào bắp đùi Thẩm Diên, phần hông hai người chặt chẽ dán sát không để lại một khe hở, lông đen rậm rạp của người đàn ông đâ●ⓜ xuyên vào hoa huy*t trắng mềm của Thẩm Diên.

"A ư... hu hu... Đau... Sắp hỏng rồi..." Thẩm Diên bị hắn đâ●𝐦 muốn nghẹt thở, dương v*t thô to căng dưới người nàng tới cực hạn. Nàng cắn răng т♓·ở ⓖ·ấ·🅿️, người dưới co rút lại, xoắn chặt dương v*t của hắn.

"Đau còn cắn chặt như vậy? Tiểu Bùi của gia đều sắp bị nàng bấm gãy rồi đấy." Bùi Dực nói với giọng khàn khàn, hoa huy*t của người phụ nữ này thật xứng đôi với hắn. gậy th*t của hắn thô dài như thế nhưng nàng đều có thể nuốt vào nguyên cây.

Hơn nữa cắn thật sự chặt, từng lớp thịt Ⓜ️_ề_𝖒 𝐦ạ_ℹ️ hút vào những sợi gân xanh căng phồng trên thân gậy, sảng khoái đến mức xương cụt của hắn đều tê dại.

"Gia muốn trừng phạt nàng, hãy chịu đi." Bùi Dực kéo vòng eo nhỏ của Thẩm Diên, rút dương v*t đang chôn sâu trong cơ thể nàng, tiếp theo đột nhiên dùng sức đẩy về phía trước.

"Ưm... Nhẹ chút... Dù sao..." Bàn tay nhỏ bé của Thẩm Diên túm chăn đệm phía dưới thật chặt, cảm giác được quả chuối thô to kia lấp đầy mình, lại nhanh chóng 𝓇·ú·✝️ 𝓇·🔼 ngoài.

Cây hàng ngon nghẻ kia lần lượt ↪️ắ-𝐦 𝐯à-ⓞ bên trong hoa huy*t ư_ớ_✝️ á_† đỏ bừng chặt chẽ của nàng, quy đầu cực lớn lần lượt va chạm vào cửa mình nhỏ hẹp của nàng.

Thẩm Diên nhíu mày 𝖗ê·n 𝖗·ỉ, vẻ mặt vừa có vẻ đau khổ vừa sung 💲ư.ớ.𝐧.ℊ, ngón chân co quắp không tự chủ được, toàn thân khẽ r.𝖚.𝐧 r.ẩ.🍸.

Tốc độ va chạm của người đàn ông ngày càng nhanh, gậy th*t tím đỏ ra vào nhanh chóng giữa hai chân trắng nõn của người phụ nữ, ọc ọc ọc ọc, tiếng nước nhờn chảy ra không dứt bên tai.

Chương (1-140)