← Ch.074 | Ch.076 → |
Editor: Mứt Chanh
Thẩm Diên cương cứng người, đường đi bên dưới cũng vì khẩn trương mà theo đó chặt lại, cắn chặt vật nam tính thô to.
Bùi Dực bị nàng kẹp vừa đau vừa ⓢư-ớ-ⓝ-🌀, hắn t_♓_ở 𝐠_ấ_𝖕, cố sức rút gậy th*t bị xoắn chặt lấy ra. Phần thịt mềm bám chặt trên thân bị kéo túm đến cửa động, kéo theo một luồng 𝒹●â●𝐦 thuỷ dính nhớp trong suốt.
Trong lòng Thẩm Diên kháng cự, nhưng không biết vì sao, cơ thể của nàng lại không chán ghét vật nam tính của hắn. Sau khi bị hắn thọc vào ⓡú*t 𝐫*@ vài cái, mật huyệt tự động tiết ra d*m thủy ư*ớ*т á*т.
Bùi Dực theo d*m thủy bôi trơn ⓚí*𝐜*𝒽 𝖙*𝖍*í𝐜*♓ phần hông, dùng sức c-ắ-𝐦 ⓥ-à-𝑜 trong, phụt một tiếng, quả chuối thô dài tiến quân thần tốc đẩy ra tầng tầng trở ngại, cắm thật sâu tới đáy.
"A... Ưm ưm..." Thẩm Diên nhíu mày гê·𝓃 г·ỉ, quá sâu, mật huyệt bị gậy th*t lớn nhét đầy, vừa nóng vừa căng, nàng cảm giác bản thân sắp bị xuyên hỏng rồi.
Bùi Dực rút củ khoai to ra, nhanh chóng nhún nhảy đưa đẩy. Từ góc độ này của hắn có thể rõ ràng nhìn thấy củ khoai màu đỏ tím ra ra vào vào ở đoá hoa của nàng.
Hai hòn bi nặng trĩu không ngừng va chạm ở bắp đùi trắng nõn của nàng, vang lên tiếng đánh bạch bạch bạch.
Cửa động nho nhỏ của nàng bị hàng họ thô to căng lớn mấy lần, Thẩm Diên nhíu mày, cố hết sức nuốt vật nam tính của hắn.
"Ưm... A a... Đừng mà..."
gậy th*t cấp tốc ↪️●ọ x●á●𝐭 vách trong mẫn cảm, gân xanh nổi lên c_ọ ✖️á_✞ vào nếp gấp nơi huyệt thịt, dưới thân gây ra 🎋𝐡⭕*á*i 🌜ả*𝖒 kịch liệt, Thẩm Diên rùng mình chịu không nổi.
Sau khi nàng mang thai thì cơ thể mẫn cảm, cũng càng dễ dàng cao trào hơn.
Bùi Dực không giảm tốc độ, nhanh chóng thọc vào ⓡ.ú.🌴 г.𝒶 như cũ, khoai thô to lần lượt đưa vô trong, không biết mệt mỏi nện lên mật huyệt chật chội, vang lên tiếng nước òm ọp òm ọp.
"A a..." Thẩm Diên giống như co rút phía bên dưới, cắn chặt lấy gậy th*t thô to sung huyết của hắn.
"Hừ... Thật chặt..." Bùi Dực sảng khoái rên một tiếng, hắn rút hàng họ bị cắn chặt ra, lại dùng lực cắm đến cùng.
Đầu nấm cực lớn nhẹ nhàng đâ-m thọc ở cửa động nhỏ hẹp, chỗ thịt mềm ở cái miệng nhỏ thường xuyên quấn lấy mã mắt khẽ nhếch, 𝐤-𝐡-🔴-á-ï ⓒả-Ⓜ️ dày đặc và kịch liệt từ dưới bụng dâng lên, sảng khoái đến mức da đầu Bùi Dực tê dại.
Hắn ngủ say một khoảng thời gian, lâu lắm rồi cũng chưa hưởng qua hương vị tuyệt vời này, hiện tại dính vào đã muốn ngừng mà ngừng không được.
Bùi Dực ấn cái 〽️ôⓝ·𝐠 vểnh của Thẩm Diên, vui ⓢ.ư.ớn.ℊ đưa đẩy lên kêu òm ọp òm ọp, gậy th*t thô to nhiều lần đều cắm tới đáy, từng cái đâ*Ⓜ️ thọc cái miệng nhỏ kia.
Gương mặt nhỏ của Thẩm Diên ửng đỏ, mồ hôi chảy đầm đìa. Nàng ⓒắ-𝖓 ⓜ-ô-ı dưới, mắng hắn một trận, thì ra là tên khốn Bùi Dực kia.
Vừa rồi nàng nghe thấy giọng nói quen thuộc của hắn.
Bùi Dực nhún hông dùng sức cắm xuống phía trước, gậy th*t thô to đẩy ra tầng tầng thịt mềm căng chặt, thọc tới chỗ sâu bên trong.
"Bang" một tiếng, hai hòn bi nặng trĩu dùng sức đánh lên 𝖒ôⓝ-ɢ của Thẩm Diên.
"A... Không... Ưm ưm..." Thẩm Diên lắc đầu, cơ thể 𝓇ⓤ_𝓃 𝐫_ẩ_𝐲, mười ngón chân trắng phau cuộn tròn lên, cao trào lại lần nữa thổi quét qua cơ thể của nàng.
Kiếp này kinh nghiệm ⅼ*à*𝖒 ⓣì*n*𝒽 của Bùi Dực không nhiều lắm, cũng không biết tiết chế, còn như vậy nữa, Thẩm Diên sợ làm đứa bé trong bụng bị thương.
"Hu hu..." Nàng kịch liệt giãy giụa vặn vẹo, không ngừng khóc nức nở, cố hết sức bò về trước.
Bang một tiếng, gậy th*t cứng rắn và ướt dầm dề của hắn đột nhiên 𝐜_ắ_𝖒 và_🅾️, đ_â_ɱ thẳng vào â●m ♓●ộ của Thẩm Diên.
Bùi Dực đang cao hứng, bị nàng ầm ĩ như vậy khiến cho khuôn mặt tuấn tú lập tức trầm xuống. Hắn xoay Thẩm Diên lại đây, liếc nàng rồi nói với vẻ giận dữ: "Làm càn! Nàng muốn ta đánh 〽️-ôռ-𝐠 nàng tới nở hoa không?"
Nàng rời nhà trốn đi hắn còn chưa tính sổ với nàng đấy, hiện tại lại không nghe lời. (ノへ ̄, )
← Ch. 074 | Ch. 076 → |