Chơi mật huyệt khít khao của nàng
← Ch.065 | Ch.067 → |
Editor: Mứt Chanh
Động của nàng rất nhỏ, cắn thật sự chặt, Bùi Dực thọc vào г*ú*ⓣ 𝖗*𝒶 không được trơn tru cho lắm. Hắn nhún phần hông dùng sức đẩy vào trong, phụt một tiếng, cậu bé thô to đẩy ra thớ thịt mềm khít khao rồi thọc vào chỗ sâu bên trong.
"Ư... Thật căng..." Thẩm Diên nhíu đôi mày lá liễu lại, ánh mắt mê ly nhìn người đàn ông đang ra vào trong cơ thể mình, 𝒸ắ-𝖓 Ⓜ️-ô-ï dưới khẽ nức nở.
Ánh mắt sâu thẳm của Bùi Dực nhìn nàng một cái, cũng không nói lời nào. Hắn rút lạp xưởng ra rồi lại lần nữa dùng sức đ.ú.ⓣ vào kêu òm ọp òm ọp, theo động tác đẩy đưa của hắn mà vang lên tiếng nước dính nhớp.
Vật nam tính thô to ra ra vào vào ở mật huyệt giữa hai chân nàng, khe thịt nho nhỏ bị cây hàng thô to của hắn kéo căng lớn mấy lần. Thịt mềm nơi cửa động căng chặt đến trắng bệch, bám chặt lấy thân chuôi sung sức.
Bùi Dực được bao bọc một cách sảng khoái trong đóa hoa khít khao, 𝖓·ó·ⓝ·ɢ 𝐛ỏ·ⓝ·🌀 và ẩm ướt của người phụ nữ. Hắn vặn hai chân nàng ra rộng hơn, đẩy phần hông nhanh chóng đưa đẩy.
Chuôi kiếm thô cứng cực nhanh c-ọ ⓧ-á-𝐭 ở vách trong non mềm, gân xanh nhô lên vét qua tầng tầng thịt mềm, Thẩm Diên có thể rõ ràng cảm nhận được quy đầu hình cái mũ lần lượt 𝖈ắ_ⓜ ✅_à_🅾️ chỗ sâu bên trong, để ở tử cung mẫn cảm.
"A... Ư ư... Tướng gia, đừng cắm sâu như vậy..."
Mỗi lần hắn cắ-Ⓜ️ 𝖛à-ο chỗ vô cùng sâu, đoá hoa của Thẩm Diên đều sẽ bị củ khoai thô to của hắn lấp đầy, căng đến mức phía dưới của nàng khó chịu cực kỳ, tựa như có một cây gậy sắt vừa cứng vừa nóng thọc vào trong cơ thể của nàng, ngay cả hít thở cũng hơi không thông.
Bùi Dực bận tâm đến đứa bé trong bụng, tuy không dùng quá nhiều sức nhưng hắn đặc biệt thích cắm cả nguyên cây hàng vào cái miệng nhỏ vừa ướt vừa chặt của nàng, cảm giác bị nàng kẹp cắn chặt.
Cái loại mùi vị này quá mức tuyệt vời khiến trong xương tuỷ mới biết l1.ế.ⓜ nó cũng ngon, thậm chí đã nghiện.
Hắn càng đâ·〽️ càng nhanh, Thẩm Diên nhỏ xinh chịu không nổi 𝓇⛎*𝖓 rẩ*🍸 lên, hai bé thỏ phồng lên trước 𝓃*ɢự*↪️ bị đ●â●ⓜ cho lắc qua lắc lại, dập dờn ra từng vòng sóng sữa hấp dẫn.
Vật nam tính màu đỏ tím nhanh chóng ra vào ở mật huyệt ướt dầm dề của nàng, gây ra từng luồng nước sốt dính nhớp, một mớ hỗn độn dính ở cửa động.
Bạch bạch bạch, hai quả trứng nặng trĩu không ngừng vỗ đánh lên cặp đùi trắng nõn của nàng.
Κ𝒽οá●ı 𝒸ả●ɱ dưới thân càng ngày càng mãnh liệt, Bùi Dực hít thở càng thêm dồn dập, đôi mắt đỏ rực của hắn nhìn chằm chằm bầu 𝓃·ɢ·ự·🌜 trắng nõn phồng lên của nàng rồi nhịn không được mà cúi người xuống ngậm lấy một con thỏ 🦵ℹ️.ế.Ⓜ️ mú●ⓣ lên.
"Ưm..." N●𝖌●ự●𝐜 truyền ra một luồng khí, người Thẩm Diên cứng đờ, ngẩn ngơ nhìn hắn vùi đầu ở trên п*🌀*ự*𝐜.
Bùi Dực chưa bao giờ h·ô·п nàng cũng sẽ không 𝖍_ô_𝓃 một bộ phận tuỳ ý nào trên người nàng.
Khi hắn ở trên giường, ngoại trừ sẽ nhẹ nhàng thăm hỏi vài câu về đứa bé trong bụng ra thì lúc khác vẫn duy trì im lặng.
Vú nàng thơm ngào ngạt mùi sữa, cổ họng của Bùi Dực khát khô, cắn núm vú của nàng rồi hút nhiều thêm mấy cái, vang lên tiếng nước miếng chẹp chẹp.
Khuôn mặt nhỏ của Thẩm Diên đỏ như gấc, nàng cảm thấy bản thân như là đang cho b_ vậy.
Bùi Dực b● một hồi lâu, khiến bầu ⓝɢự●🌜 trắng nõn của nàng hằn lên một vệt đỏ. Hắn thỏa mãn ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ thẹn thùng của nàng thì đột nhiên hơi xấu hổ.
Vừa rồi trong 𝐭𝒽â_ⓝ tⓗ_ể không hiểu sao lại trào ra một luồng 𝐤-í-𝖈-♓ t♓í↪️-♓ muốn b● vú nàng, hắn nghĩ như vậy cũng làm như vậy.
Bây giờ khôi phục lại chút thần trí, hắn hơi hối hận.
Bùi Dực không muốn để Thẩm Diên nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của bản thân nên hắn ôm Thẩm Diên xoay người, để nàng ngồi quỳ ở trên giường, chơi nàng từ phía sau.
"Nếu bụng không thoải mái thì nói cho ta."
Bùi Dực dặn dò xong thì nâng cái Ⓜ️·ô·ⓝ·𝖌 vểnh trắng nõn của nàng lên, cong eo dùng sức ưỡn về trước kêu òm ọp một tiếng, hàng họ to tướng theo dòng d*m thủy trượt vào.
"Hừ..." Bùi Dực thoải mái hừ nhẹ một tiếng, người phụ nữ này lại sinh ra bảo vật, huyệt vừa ướt vừa chặt, tầng tầng thịt mềm bọc gậy th*t của hắn vừa hút vừa cắn, sảng khoái đến mức da đầu hắn tê dại.
Hắn cong eo tiếp tục đẩy vào trong, con rồng thô to càng cắm càng sâu.
"A a..." Thẩm Diên nhíu mày liễu lại, cố hết sức nuốt cây gậy thô to của hắn.
Rõ ràng tướng mạo của hắn là kiểu trăng thanh gió mát nhưng vật dưới đáy quần của hắn cùng với khuôn mặt đẹp trai của hắn lại không tương xứng chút nào.
Thô to như vậy làm cho người ta sợ hãi, phía trên còn nổi đầy gân xanh, thật đúng là chẳng đẹp chút nào.
Hơn nữa, mỗi lần hắn chỉ quan tâm đứa bé trong bụng thoải mái hay không, cũng không suy xét một chút xem nàng nhỏ như vậy có thể ăn được cây gậy bự phía dưới của hắn hay không.
Mỗi lần hắn nhét cả cây hàng thô to vào, nàng đều cảm thấy phía dưới của mình căng đến mức như muốn vỡ ra.
← Ch. 065 | Ch. 067 → |