"Thần chơi xỏ cũng có lúc ngã chứ"
← Ch.3003 | Ch.3005 → |
"Lúc trước Diệp Thành và Hoa Thiên ⓒ●𝐡●ï●ế●n đ●ấ●u ác liệt, tên này vẫn luôn im lặng, bây giờ hai người họ đã đấu xong thì hắn lại nhảy ra, xem ra kẻ thù của Diệp Thành đúng là không ít".
"Lại là một màn kịch đặc sắc nữa".
"Lăng Tiêu Cung đấu với Ⴓ●ⓤ●ỷ Hoàng Tông chắc chắn rất thú vị đây", mọi người đều ngồi thẳng dậy, chuẩn bị theo dõi màn kịch tiếp theo.
Adverti💲_𝐞ɱ_𝖊_𝐧t
"Thần tử Ⓠц●ỷ Hoàng cũng muốn chơi sao?", Diệp Thành mỉm cười nhìn nhã gian hướng chéo.
"Sao, ngươi có ý kiến à?", thần tử Ⴓ𝐮●ỷ Hoàng tựa vào ghế, cười rất đáng ghét.
"Ý kiến thì đương nhiên không dám có, tuỳ thuộc vào khả năng đi", Diệp Thành cười nhạt: "Ta trả hai triệu".
"Ba triệu", giọng thần tử Ⓠ-⛎-ỷ Hoàng rất thản nhiên.
"Bốn triệu", Diệp Thành lập tức theo, đây là vật hắn quyết tâm có, làm sao có thể từ bỏ.
"Mười triệu".
"Mười... Mười triệu?", bên dưới, mọi người bắt đầu hít khí lạnh.
"Một lúc tăng thêm sáu triệu, thần tử 🍳𝐮·ỷ Hoàng đúng là quyết đoán".
"Lại là một ván cược lớn".
"Mười một triệu", Diệp Thành ngồi vững vàng trên Điếu Ngư Đài, nhàn nhã nhấp một ngụm trà.
"Diệp Thành", Bích Du lo lắng nhìn Diệp Thành: "Chắc là thần tử 𝒬u_ỷ Hoàng đã nhìn ra cách chơi của ngươi rồi".
"Thiệt thì thiệt thôi, tiếp theo đây ta sẽ cho hắn chơi thoải mái", Diệp Thành khẽ nói, khoé miệng hiện lên một tia giễu cợt, hắn đã tính ra mức giá cao nhất của thần tử Ⓠ-u-ỷ Hoàng, hoàn toàn nằm trong phạm vi chi trả của hắn, tiền không phải vấn đề, bởi hắn thật sự muốn độn giáp thiên tự đó.
"Hai mươi triệu", thần tử 𝒬_⛎_ỷ Hoàng lại tăng giá, mọi người bên dưới ngạc nhiên đến mức phụt cả nước trà.
"Nhiều hơn mươi một triệu", Diệp Thành vẫn bình tĩnh.
"Ngươi đúng là rất giàu!", thần tử Ⴓ⛎*ỷ Hoàng hứng thú nhìn nhã gian của Diệp Thành.
"Chỉ trách ta quá thích lư đồng đó thôi", Diệp Thành cười nói nhẹ nhàng.
"Nếu ngươi đã muốn có như vậy thì bản thần tử thưởng cho ngươi", thần tử 🍳·⛎·ỷ Hoàng cười, để lộ hai hàm răng trắng q-𝖚-ỷ dị.
"Vậy cảm ơn thần tử nhé", Diệp Thành cũng cười với vẻ rất bỡn cợt.
"Lão phu tính thấy mùi thuốc súng rất nồng", mấy lão già bên dưới lại bắt đầu giả làm thầy bói.
"Lần này thần chơi xỏ làm sao vậy? Hai mươi triệu mà cũng theo".
← Ch. 3003 | Ch. 3005 → |