Kỳ liên học trưởng uống phải…
← Ch.223 | Ch.225 → |
Đúng, có lẽ trong tình yêu hẳn là như vậy, từ ngày đầu tiên nhận lời làm tình nhân của Ngự Ngạo Thiên cô đã biết mình và Ngự Ngạo Thiên không có tương lai. Nhưng... Cô không thể phản bội hắn, không thể phản bội Ngự Ngạo Thiên! "Tớ chọn Ngự Ngạo Thiên."
"Dao Dao!"
"Tiểu Mạn, đừng nói nữa. Coi như Ngự Ngạo Thiên không yêu tớ, tớ cũng không yêu anh ta, ít nhất... lựa chọn của tớ trong ba năm này vẫn là Ngự Ngạo Thiên! Trừ phi anh ta kết thúc thỏa thuận trước thời hạn."
"Dao Dao, cậu thật cố chấp!" Trong mắt Cung Tiểu Mạn, Dao Dao chính là một cô gái bảo thủ như vậy nhưng ở trong lòng Dao Dao, chỉ có lựa chọn Ngự Ngạo Thiên mới có thể khiến cô yên tâm thoải mái.
"Này, Tiểu Mạn, cậu với Dao Dao trò chuyện gì vậy? Hôm nay là sinh nhật của Dao Dao, chớ làm bầu không khí trở nên nặng nề như vậy."
"Đúng đó." Các bạn học khác cũng đứng lên thúc giục.
Không biết làm sao, cuộc nói chuyện của hai người chỉ có thể tạm thời kết thúc: "Tới đây, tới đây."
Ngồi ở trong đám người, mọi người vừa chơi trò chơi, vừa uống rượu, bầu không khí rất là vui vẻ. Nhưng rõ ràng là Dao Dao không có tâm trạng chơi đùa, đến lúc cô uống rượu, luôn uống nhiều hơn những người khác.
"Em uống ít thôi." Kỳ Liên Ngạo Vân quả thực có chút không nhìn nổi, trực tiếp giành lấy cái ly trong tay cô.
"Em... em không sao... Kỳ Liên học trưởng, hì hì." Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Dao Dao hiện lên một tầng đỏ ửng, ánh mắt long lanh giờ đây đã có chút mê ly.
"Kỳ Liên học trưởng, anh thật là thiên vị, chỉ biết chú ý đến Dao Dao, tại sao anh không... không hỏi một chút là chúng tôi có uống nhiều không?" Không biết ai nói một câu như vậy, khiến cho bầu không khí có chút lúng túng.
Kỳ Liên Ngạo Vân nhíu mày một cái, kéo tay của Dao Dao: "Chúng ta ra khiêu vũ đi." Nói xong liền dắt cô đến sàn nhảy.
Đầu óc quay cuồng, âm nhạc tạo nên cảm xúc mạnh mẽ, Dao Dao ngày thường không thích cuộc sống xa hoa chơi bời như vậy mà hôm nay lại hết sức đắm chìm trong đó hoặc là chỉ có như vậy cô mới có thể quên đi những thứ không vui kia, những điều của quá khứ nên cho vào quên lãng.
"Tiểu thư, anh cả tôi muốn mời cô một ly." Lúc này, một tên đầu trâu mặt ngựa trên tay cầm một ly rượu đưa đến trước mặt Dao Dao.
Cô dừng động tác nhảy, nhìn lướt qua: "Ha ha, cám ơn." Vừa muốn nhận lấy ly rượu kia, liền bị Kỳ Liên Ngạo Vân đoạt đi.
"Cảm ơn ý tốt của anh cả anh, có điều, bạn gái tôi uống hơi nhiều rồi, để tôi uống thay cô ấy ly này." Nói xong, Kỳ Liên Ngạo Vân uống một hơi cạn sạch.
Ở bên trong quầy rượu, khó tránh khỏi sẽ gặp phải loại người này đến gần, nếu như lai lịch đối phương không rõ ràng, cự tuyệt ý tốt của đối phương kết quả sau cùng khó tránh khỏi một trận đánh lộn.
"A ha ha."
Gã đàn ông kia nhún vai: "Dáng vẻ của bạn gái anh thật đáng yêu, chúc các người chơi vui vẻ."
"Cảm ơn." Kỳ Liên Ngạo Vân rất khôn khéo hóa giải mối nguy cơ này.
Dao Dao vẫn đắm chìm trong hơi say của rượu cồn, kéo kéo cánh tay của Kỳ Liên Ngạo Vân: "Kỳ... Kỳ Liên học trưởng, em không uống nhiều. Em... em còn có thể uống tiếp."
"Ngu ngốc! Trong rượu kia có bỏ thêm đồ!"
Nhìn khuôn mặt u ám của Kỳ Liên Ngạo Vân, cô nháy mắt một cái: "Có... có đồ? Có đồ gì? Có ngon không?"
"Đi theo anh!"
Kỳ Liên Ngạo Vân kéo cô đi tới nhà vệ sinh ở hướng nam: "Đứng ở chỗ này, không được nhúc nhích, ai cho em cái gì cũng không được phép ăn, cũng không được uống. Rõ chưa? Chờ đến khi anh quay lại."
"Tuân lệnh, Kỳ Liên học trưởng." Cô ngốc nghếch cười một tiếng, đứng thẳng người lên.
Thấy vậy, Kỳ Liên Ngạo Vân lúc này mới dám buông tay ra. Hắn nhanh chóng đi vào bên trong phòng vệ sinh không ngừng móc họng, hi vọng có thể đều phun ra ly rượu vừa uống lúc nãy.
Từ nhỏ hắn rất rõ ràng cuộc sống ăn chơi xa đọa, đối với ma túy và các loại thuốc cấm cũng đặc biệt nhạy cảm, thời điểm uống ly rượu kia vào hắn mơ hồ nếm được ly rượu kia có bỏ thuốc.
"Kỳ... Kỳ Liên học trưởng. Anh xong chưa?"
Cửa phòng vệ sinh đột nhiên mở ra, Kỳ Liên Ngạo Vân chợt ngẩng đầu lên, nhìn qua gương thấy Dao Dao đang lảo đảo đi vào trong phòng vệ sinh nam.
Chết tiệt!
"Ồ, Kỳ Liên học trưởng, anh bị ói sao? Anh say rồi đúng không? Ha ha."
"Em!" Hắn vừa muốn nổi giận nhưng thấy dáng vẻ vừa ngốc nghếch lại vừa đáng yêu của Dao Dao ai có thể nổi giận nữa? Cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Được rồi, chúng ta đi ra ngoài đi." Hắn lau miệng, tiếp tục đưa Dao Dao trở lại bên trong sàn nhảy.
Tiếng nhạc sập sình thay nhau vang lên, Dao Dao theo âm nhạc điên cuồng lắc lư thân thể.
Kỳ Liên Ngạo Vân một mực bảo vệ bên người cô, vừa mới bắt đầu còn có chút không tự nhiên, cũng từ từ buông lỏng, thân thể chuyển động theo âm nhạc.
"Oa! Anh chàng đẹp trai kia nhảy đẹp quá."
Các nữ sinh xung quanh đến gần bên người Kỳ Liên Ngạo Vân: "Anh chàng đẹp trai, có một mình thôi sao? Có muốn tới bàn kia uống vài ly không?"
"Ha ha, Kỳ Liên học trưởng, có người đẹp bắt chuyện cùng anh kìa." Bước chân Dao Dao không yên kéo cánh tay Kỳ Liên Ngạo Vân lại, cười lên giống như là xem kịch vui.
Kỳ Liên Ngạo Vân nhíu mày một cái: "Cút!"
Một tiếng gầm lớn, không chỉ mấy nữ sinh kia bị dọa sợ, ngay cả Dao Dao cũng giật mình.
"Hừ, không uống thì thôi, hung dữ như vậy làm gì?" Mấy nữ sinh bị từ chối xấu hổ bỏ đi.
Vẻ mặt của Kỳ Liên Ngạo Vân khẽ thay đổi, hai tay ôm lấy eo nhỏ của Dao Dao, nở nụ cười mê người: "Nào, chúng ta tiếp tục khiêu vũ." Hắn đổi khách thành chủ, dẫn dắt Dao Dao nhiệt tình khiêu vũ.
"Kỳ... Kỳ Liên học trưởng?" Thấy Kỳ Liên học trưởng trở nên không đứng đắn như vậy, hơi men trong người cô cũng tản đi không ít.
"Dao Dao."
Bàn tay dần dần phủ lên gò má trắng nõn của cô đầy chiếm hữu, Kỳ Liên Ngạo Vân cực kỳ quyến rũ chậm rãi nhích tới gần cô: "Anh thật muốn hôn em, Dao Dao... Dao Dao..."
Hơi thở dồn dập phả xuống gò má cô. Dao Dao bất an nghiêng đầu: "Kỳ Liên học trưởng, anh... anh không sao chứ?"
"Dao Dao... Dao Dao..."
"Kỳ Liên học trưởng, anh bình tĩnh một chút!"
Là ly rượu kia có vấn đề sao? Rốt cuộc trong ly rượu kia bỏ thêm thứ gì?
Dao Dao vốn bị men rượu làm cho mơ hồ nhưng bị Kỳ Liên Ngạo Vân hù dọa như vậy, cả người nhất thời tỉnh táo lại, cô khẩn trương nhìn chăm chú khuôn mặt của Kỳ Liên Ngạo Vân.
Làn da trắng như tuyết của hắn hiện giờ trở nên ửng đỏ, ánh mắt ưu buồn mà mê người cũng ngập tràn ham muốn. Chẳng lẽ trong ly rượu kia cho thêm... ?
"Dao Dao, em thật là đẹp."
"Đừng, Kỳ Liên học trưởng!" Hai tay cô để lên lồng ngực phập phồng của hắn cố gắng giãy giụa.
Đột nhiên...
"Cảnh sát chuẩn bị kiểm tra, tất cả mọi người lấy thẻ căn cước ra." Tiếng nhạc biến mất, quầy rượu mờ tối bị ánh đèn chói mắt chiếu sáng.
Kỳ Liên Ngạo Vân quét mắt khinh thường cảnh sát đang đi tới chỗ mình, hai tay vẫn ôm Dao Dao thật chặt không buông.
Nguy rồi, còn không biết Kỳ Liên Ngạo Vân uống phải thứ gì trong ly rượu kia, nếu như là thuốc kích dục thì vẫn còn may, nếu như là những thứ vi phạm lệnh cấm khác thì rất phiền toái.
"Kỳ Liên học trưởng, mau lên! Đi thôi!" Vừa nói, cô vừa dùng sức tránh thoát khỏi lồng ngực của Kỳ Liên Ngạo Vân, kéo tay hắn bỏ chạy.
← Ch. 223 | Ch. 225 → |