Vay nóng Tinvay

Truyện:Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt - Chương 119

Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt
Hiện có 483 chương (chưa hoàn)
Chương 119
Một đêm cưng chiều
0.00
(0 votes)


Chương (1-483 )

Siêu sale Shopee


Sau khi nghe thấy nghi vấn của Dao Dao, đáy mắt Ngự Ngạo Thiên xẹt qua một tia lạnh thấu xương: "Về sau em sẽ biết!" Đúng vậy, về sau...

Ngay khi hắn quay lại, hắn đi tới bên cạnh bồn tắm cười tà nói: "Bảo bối, tắm xong rồi sao? Khi nào tắm xong hãy ra bên ngoài."

Ngự Ngạo Thiên đang né tránh đề tài này sao? Nhưng...

Câu nói trên có ý gì? Hắn nói về sau mình sẽ biết là sao? Nhưng tại sao cô lại cảm thấy lời nói này có ẩn ý gì đó vậy?

"Tắm xong rồi thì em đi ra ngoài đi."

"Tới đây, để anh ôm em một cái."

"Đừng..." Không đợi Dao Dao cự tuyệt, Ngự Ngạo Thiên đã lôi cô ra khỏi bồn tắm.

Cô ngượng ngùng lấy tay che thân thể mình. Ngự Ngạo Thiên dùng một chiếc khăn lớn bao lấy cô như là ôm em bé trong lòng rồi bế cô vào một phòng ngủ.

Nằm trần chuồng trên giường, cô có chút khẩn trương liếc mắt nhìn Ngự Ngạo Thiên đang cởi quần áo.

"Tại sao anh lại cởi quần áo vậy?"

"Ngủ đương nhiên là phải cởi quần áo rồi."

"Nhưng anh không nhất thiết phải cởi sạch như vậy chứ." Quay đầu qua chỗ khác, cô cố gắng không nhìn tới thân thể Ngự Ngạo Thiên.

"Bảo bối, lẽ nào em không thích cái đó sao?"

"Ai cần chứ..." Nếu không phải là hắn không cho cô mặc quần áo thì sao cô lại phải nằm ở chỗ này chứ.

Cô cảm giác được chăn đắp mở ra sau đó có một cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy cô.

Trái tim cô không rõ vì sao lại rung động, cô nằm cứng ngắc ở nơi đó không dám di chuyển, cô rất sợ sẽ đụng trúng nơi đó.

Khoảng chừng nửa giờ sau...

Chuyện đó cuối cùng cũng không xảy ra, rốt cuộc Dao Dao đã không còn cảnh giác nữa. Xem ra tối hôm nay hắn sẽ không làm chuyện xấu gì...

Cô thở phào nhẹ nhõm nhưng đột nhiên một dòng nước nóng từ thân dưới của cô tuôn ra. Không thể nào...

"Ngự... Ngự Ngạo Thiên! Ngự Ngạo Thiên! Ngự Ngạo Thiên!"

"Làm sao?" Phải biết rằng hắn đã rất kiềm chế để ngủ.

"Đến buổi tối rồi mà vẫn còn muốn nói chuyện phiếm sao?"

"Không phải, không phải. Xin lỗi, xin lỗi, em đánh thức anh sao? Em... em... em muốn hỏi anh là thiên thần đang ngủ à?"

"Bảo bối, em có bị bệnh không? Anh làm sao biết được bọn họ ngủ chưa?"

"Vậy anh có biết các cô ấy để băng vệ sinh ở chỗ nào không?"

"..." Hắn cũng đâu biến thái đến mức để ý người phụ nữ khác giấu băng vệ sinh ở đâu chứ?

"Bảo bối, chẳng lẽ em..." Hắn chợt lấy lại tinh thần rồi nhíu nhíu mày sau mở đèn ngủ nhấc chăn lên...

"Chết tiệt!" Chỉ thấy ga giường trắng như tuyết xuất hiện một vệt máu đỏ thẫm.

"Xin lỗi, em đến ngày sớm hơn nữa không có..." Cô che má mình như một chú cừu non bất lực.

Hắn bất đắc dĩ lắc đầu: "Vậy phải làm sao bây giờ?"

"Em... hiện tại em không thể cử động... Anh giúp em tìm các thiên thần mượn một chút có được không?"

Mượn sao? Ngự Ngạo Thiên hắn phải đi tìm phụ nữ mượn băng vệ sinh sao? Vậy hắn sẽ xấu hổ đến mức độ nào chứ?

"Em chờ anh một chút anh sẽ đi mua cho em." Nói xong, hắn bất đắc dĩ mặc quần áo lái xe chạy thẳng tới cửa hàng tiện lợi...

"Tiên sinh, tổng cộng 59 tệ." Người bán hàng trong cửa hàng tiện lợi nhiệt tình cười nói.

Hắn sờ sờ túi áo nhưng lại không thấy ví tiền đâu. Hắn chợt nhớ tới ví đang ở trong một bộ quần áo khác. Chết tiệt, có vẻ như hắn đã quên mất nó.

"Xin lỗi cô, tôi không mang tiền, một lát nữa..."

"Ngự tổng."

Tiếng nói quen thuộc truyền đến, hắn nghiêng đầu nhìn sang: "Thần Dật."

"Thật tuyệt." Phong Thần Dật đưa đồ đến trước mặt anh và nhìn tới gói đang định thanh toán.

"Anh... Ha ha..." Hắn không khỏi lúng túng nở nụ cười.

"Vừa lúc, Thần Dật, tôi không mang tiền, anh có thể cho tôi mượn chút tiền không?"

"Không sao, Ngự tổng, tôi sẽ trả giúp anh. Anh đi trước đi."

"Vậy làm phiền anh." Nói xong, Ngự Ngạo Thiên mang theo túi đồ rồi vội vàng rời đi.

Trở lại biệt thự, hắn ném mấy thứ mới mua xuống trước mặt Dao Dao.

Cô xấu hổ..."Cái này, đây là... đây là tã. Đây không phải những thứ em muốn."

"Bảo bối, em thử một chút xem..." Hắn cũng không biết đây có phải tã lót hay không nhưng vấn đề là... cửa hàng tiện lợi nhiều người như vậy thì làm sao hắn dám cầm một đống băng vệ sinh để đi thanh toán chứ. Điều quan trọng nhất là... đây là lần đầu tiên hắn vay tiền người khác. Nếu như Phong Thần Dật thấy hắn mua một đống lớn băng vệ sinh vậy thì sau này hắn không cần cùng Phong Thần Dật bàn luận chuyện làm ăn gì rồi, tất cả mặt mũi đều mất hết.

"Trước tiên em dùng cái này đi, sau đó anh sẽ đi tìm thiên thần giúp em."

"Được rồi, được rồi... cảm ơn anh." Ấp úng nửa ngày, Dao Dao không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng dùng tã thay cho băng vệ sinh.

Giằng co hồi lâu, bọn họ đổi phòng lần thứ hai. Lần này Ngự Ngạo Thiên đã thông minh hơn, hắn bố trí cho Dao Dao một gian phòng sau đó hắn định đến phòng khác ngủ. Hắn thật sự sợ mình không khống chế được cảm xúc sẽ trực tiếp bóp chết cô...

Một mình ở trong phòng khác, Dao Dao ngơ ngác nhìn trần nhà, cô luôn cảm thấy... tối hôm nay Ngự Ngạo Thiên dường như không có gì đáng sợ.

Giặt quần áo, mua đồ cộng thêm hắn làm cơm cho cô ăn... Người đàn ông này đúng là toàn năng, hắn cùng với Ngự Ngạo Thiên trong tưởng tượng của cô quả nhiên có chút bất đồng.

Không phải! Phải nói đây là mặt khác của hắn mới đúng, chỉ là...

Không biết sự lãnh huyết, vô tình kia của hắn lúc nào mới bộc phát và sự quan tâm sẽ mất đi nhưng dù như thế nào đi chăng nữa thì cô cũng không thể lơ là cảnh giác. Nói không chừng một ngày nào đó cô sẽ chết ở trong tay hắn.

"Tiểu Lạc, bọn anh nghe thấy nó vào ngày hôm qua. Hạ Nhậm Lương đã bày tỏ với em trong nhà hàng. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Kết quả thế nào? Mọi người ở cùng một chỗ sao?"

Hạ Nhậm Lương là người giàu có trong thế hệ thứ hai. Sự tình chỉ ngắn ngủi trong vòng một ngày đã truyền tới gần phân nửa công ty. Hiện tại rất nhiều người quan tâm đến tiến triển tình cảm của bọn họ.

"Ha ha." Dao Dao cười xấu hổ, ánh mắt lóe lên một tia bồi hồi: "Chúng ta, chúng ta..."

"Alo, nhanh xem ti vi!" Bỗng nhiên có một tiếng thét kinh hãi vang lên. Mọi người nhao nhao nhìn về phía chiếc ti vi treo trên vách tường phòng làm việc. Nội dung được báo cáo trên ti vi là về Lam Độ Quốc Tế.

"Mở lớn tiếng chút, lớn tiếng chút!"

"Được biết ngay trước khi nhóm Lam Độ Quốc Tế trở thành nhà cung cấp cho các dự án bất động sản Nam Sa thuộc tập đoàn Phong Thị thì ngày hôm trước tập đoàn Phong thị đã cử các nhân viên giám định Lam Độ Quốc Tế kiểm tra cốt thép, xi-măng và các loại vật liệu khác. Tin tức này được phát ra khiến cho Lam Độ Quốc Tế vốn luôn được biết đến với chất lượng cao cấp đã rơi vào một cuộc khủng hoảng chưa từng có. Hôm nay thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch, Lam Độ Quốc Tế bị giảm 200 điểm. Nếu không có gì bất ngờ thì trong mười ngày tới Lam Độ Quốc Tế có thể sẽ phải đối mặt với việc phá sản."


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-483 )