Phải Chịu
← Ch.20 | Ch.22 → |
Được kiều thê đáp ứng, Lãnh Phong không hề do dự, tiến lên một bước, ấn cô trên cây cột to, dùng sức 𝖍ô●ⓝ lấy miệng thơm của cô, đẩy quần lót hơi mỏng sang, một ngón tay men theo kẽ hở bí mật đâ*m thẳng vào.
"Ưm aaa..."
Kiều Hạm hơi run lên, ngón tay kia linh hoạt khuấy đảo nơi riêng tư của cô, cào nhẹ vách động trong tiểu huyện non nớt.
Miệng bị phủ kín, lại bị đè trên cây cột, cô chỉ có thể bị động thừa nhận tình cảm mãnh liệt Lãnh Phong mang đến.
Đêm nay anh vô cùng kịch liệt...
Ngón cái xoa nắn viên trân châu giấu giữa hai cánh môi, ngón giữa lại ở trong tiểu huyệt của cô chơi đùa điểm mẫn cảm, được một lúc đã khiến chân cô mềm nhũn, vặn vẹo 〽️_ôn_g dựa vào cây cột than nhẹ.
Kéo yếm mỏng xuống, Lãnh Phong lại cởi tiếp bộ sườn xám, làm ⓣ𝒽-â-п ✝️𝐡-ể kiều mỹ của cô hoàn toàn phơi bày trong bóng đêm.
Lãnh Phong há to miệng, một ngụm gần như ngậm lấy toàn bộ một bên tiểu nhũ bao, hơi thở nặng nề l●ⓘế●ɱ ⓜ.ú.𝐭.
"A..."
Ⓚ_𝖍_𝐨á_ℹ️ 𝖈ả_Ⓜ️ ngứa ngáy từ trước ռ*ɢ*ự*𝐜 truyền đến, cô khó nhịn nhíu mày, đôi tay bám bả vai cường tráng của anh, nơi riêng tư bị anh cắm lộng cũng dần truyền ra tiếng nước.
"Ôm chặt anh."
Lãnh Phong khàn khàn nói, để đôi tay cô vòng lên cổ mình, tay nâng 𝖒ôn●𝖌 cô, trực tiếp ôm cả người cô nhấc bổng lên. Giữa lúc cô sợ hãi kêu phóng ra côn thịt cứng rắn, tìm đúng cửa huyệt ướt đẫm, đại quy đầu nháy mắt chen chúc đi vào.
"A a..."
Thật 💰ướ.ⓝ.🌀...
Lãnh Phong ⓝ-ⓗ-é-0 ⓜ-ô𝐧-🌀 thịt cô: "Đừng ⓚẹ-🅿️ ⓒ-𝒽ặ-✞ như vậy, chân vòng qua eo anh, bên trong thả lỏng chút."
Kiều Hạm làm theo lời anh, đôi chân gian nan kẹp hai bên eo anh, nhưng bên trong tiểu huyệt vẫn chặt vô cùng: "Không được..."
Tư thế này, toàn bộ hạ thân cô đều vô cùng căng thẳng, không hề được buông lỏng.
Lãnh Phong tà ác nhếch môi, đối diện với đôi mắt ánh nước của cô: "Vậy em phải chịu đựng chút."
Kiều Hạm còn chưa kịp hiểu rõ ý tứ anh nói, hoa huyệt đột nhiên trướng lên, nam nhân dùng sức ấn ɱ●ô●ⓝ●ℊ cô xuống, côn thịt thô dài như lưỡi dao sắc bén tấn công dồn dập, chọc thẳng vào thịt non đang đóng chặt, thẳng tới hoa tâm.
Cô yêu kiều kêu một tiếng ngắn ngủi, ban công trống trải đều vang lên tiếng vang, sau khi mở rộng tiểu huyệt, Lãnh Phong nâng 𝖒.ô𝐧.ⓖ cô, vừa đỡ cô vừa cắm không ngừng nghỉ, thẳng lưng đâ_〽️ lên trên.
"Ưm ưm... Ha, a a, a ——"
Côn thịt đ*â*Ⓜ️ ☑️*à*ο cực sâu, mỗi một lần đều chạm đến cửa tử cung, đè ép cửa hoa nho nhỏ, khiến cả người cô rùng mình.
Hai bầu vú trắng nõn không ngừng lên xuống, Lãnh Phong cúi đầu ngậm một viên l❗ế●Ⓜ️ láp chơi đùa, lôi kéo đầu vú nho nhỏ.
"Nhẹ chút, sắp rớt rồi! A a..." Đầu vú thêm cả quầng vú trong lúc lên xuống liên tục bị kéo dài ra, đau đớn càng ⓚíⓒ-♓ †-♓-í𝒸-h tình dục trong cô, dịch hoa róc rách chảy ra, dính ướt cả côn thịt của hắn.
Thọc vào 𝓇ú*𝖙 𝓇*🅰️ càng thêm thông thuận, vòng cung Lãnh Phong nâng m-ô-𝖓-g cô cũng càng lúc càng lớn, mỗi lần côn thịt rời khỏi chỉ còn nửa cái đầu, lại tiếp tục nguyên cây đi vào lấp đầy huyệt mềm nho nhỏ, cắm đến mức Kiều Hạm khó nhịn 𝐫ê·п 𝖗·ỉ không thôi.
Khăn lụa trên đỉnh đầu đong đưa theo gió, Lãnh Phong ngay phía dưới một loạt khăn lụa ⓒắ-𝖒 ✅-à-𝖔 toàn bộ, tư thế sâu như vậy trong cơ thể, đầu nấm đã sớm chào hỏi qua với tiểu tử cung, cắm mấy trăm cái cuối cùng cũng mạnh mẽ đâ-〽️ thủng, phân nửa quy đầu đi vào trong.
← Ch. 20 | Ch. 22 → |