← Ch.09 | Ch.11 → |
"Haha, thật ngượng quá, mình đã ngắm nó trước rồi"- Cuốn sách trong tay bị nữ sinh tóc dài lạ mặt đoạt lấy, Mỹ Mỹ có chút tức giận nhưng miễn cưỡng chính mình, mỉm cười xoay đi về phía sách pháp luật. Từ khi nào đám nữ sinh tại NhãTư Á lại ham đọc sách kinh tế tài chính thế này?
"A thực xin lỗi, mình đang tìm cái này"- Mỹ Mỹ đang tính cầm lấy cuốn "pháp luật hợp đồng" thì lại bị một nữ sinh bước nhanh tới cầm lấy.
"Ngày mai có buổi thảo luận dùng cái này là hợp nhất"- Mỹ Mỹ tính chuyển mình cầm lấy cuốn sách giống như thế ở kệ khác thì bị một nữ sinh mập mạp lấy mất.
. Nàng nhíu mày nhìn lén đám nữ sinh xung quanh, xem ra hôm nay chắc nàng không thể mượn sách rồi chỉ có thể đứng trong thư viện mà đọc.
Vừa ngẩng đầu lên Mỹ Mỹ liền cảm thấy choáng váng vì đói, nàng tự trách mình tham ngủ mà bỏ bữa sáng. Vừa đi vào phòng học, Mỹ Mỹ liền đi tới nhà ăn, đúng là có thực mới vực được đạo!! Nàng đói đến mức có thể ăn ngay cả một đầu trâu
Nhìn nhà ăn đông nghịt người, Mỹ Mỹ liền cảm thấy bất lực, nàng chọn lấy một hàng còn ít người lặng lẽ chờ ở cuối.
"Không phải chứ, cậu nói người mà Tề Lãng coi trọng... chính là cô ta sao?"
"Cậu không lầm chứ!!! Dạng người thế này có... cho mình cũng không cần"
"Thật hay giả? Là cô ta?? Cậu có phải vẫn chưa tỉnh ngủ mà nói mê không"
Nghe được tiếng xì xào bàn tán, Mỹ Mỹ cười khổ, nàng bây giờ mới biết "Phụ nữ đúng là nơi bắt nguồn của tinh đồn", từ khi nào bọn họ bắt đầu chú ý nàng chứ? Nàng cùng Tễ Lãng ở cùng nhau thì liên quan gì đến họ?
"Nhường một chút cho chúng tôi lên.. !"
Nhìn mấy nữ sinh cao ngạo chen ngang, Mỹ Mỹ cũng không thèm tranh cãi, nàng biết các nàng vì chuyện của nàng mà gây sự. Tiến vào Nhã Tự hai năm nay, trước giờ nàng chưa từng bị như vậy, bị nhiều người chú ý trở thành tâm điểm như thế này họa tất cả đều do Tề Lãng gây ra. Mỹ Mỹ nghĩ chỉ có hồng nhan họa thủy mới gây họa không ngờ "Lam nhan họa thủy càng tốt hơn chứ không kém.
"Này cô không thấy chỗ này có để sách sao? CHỗ ngồi nay chúng tôi đã chiếm từ đầu"
Mỹ Mỹ nhìn nữ nhân xinh đẹp như chua ngoa, nàng chỉ bưng khuông ăn lên, không tranh cãi, xoay người đi ra cửa. ở đây bị người khác xem thường như thế chẳng bằng quay về ký túc xá một mình hưởng thụ. Nàng cuối cùng muốn làm rõ các nàng tại sao phải như thế? Tin đồn giữa nàng cùng Tề Lãng chưa biết là thực hay giả đã gây khó dễ cho nàng, khi dễ nàng?
Thật sự là những kẻ điên, các nàng làm như vậy để làm gì, căn bản là chỉ phản tác dụng. Ngay cả nàng cũng không biết mình và Tề Lãng có đi đến cuối cùng không, ngay cả bản thân cũng không dám cam đoan sẽ ở bên cạnh tề Lãng, chưa gì đã vội coi nàng là tội nhân? Thấy thấy ai ngu như vậy.
Từ nhỏ đến lớn, Mỹ Mỹ vốn là người cô độc, bạn học nói thật ra không ảnh hưởng nhiều đến nàng, trước kia nàng cùng bạn học ở cùng nhau là vì nàng còn có thể giúp họ. Bây giờ, bạn bè ai cũng tránh xa nàng, là vì nàng dung mạo xấu xí, chỉ có cách đó nàng mới có thể phân rõ ai mới là bạn bè thật sự. Những người đó căn bản không đáng, nàng cần gì phải khổ sở?
"Mỹ Mỹ, cậu ở đâu. Mình ở bể bơi lát nữa cậu nhớ tới, chút nữa mình cùng cậu đi ăn KFC được không?"- Từ Hiểu thở hổn hển dựa vào thành hồ, gọi điện cho bạn tốt của nàng.
"Cậu sao lại giống như con nít thế? Thức ăn nhanh không có lợi cho sức khỏe đâu"- Từ Hiểu là một trong số những hảo hữu ít ỏi của Mỹ Mỹ, Từ Hiểu rất giống nàng, đều không phải thiên kim tiểu thư. Có thể đi vào Nhã Tư Á, ngoại trừ dựa vào học vấn còn dựa vào vận may!! Từ Hiểu học bình thường, cá tính tùy tiện, giống như trẻ con, nhưng lại có năng khiếu vẽ tranh, ngay cả thầy giáo trong khoa đều khen nàng hồn nhiên chân thành.
Cũng vì đam mê hội họa, nàng cùng Từ Hiểu mới gặp nhau tại Đồ Thư Quán mà trở thành bạn tốt. Tuy cùng khoa, nhưng thời gian ở cùng nhau không nhiều. Nhưng Mỹ Mỹ thật sự quý trọng người bằng hữu này. Từ Hiểu thẳng thắn nhiệt tình, thành thật nói chuyện không vòng vo, thật là một người bằng hữu trọng tình trọng nghĩa, nàng cũng không hề ngại chuyện nàng và Tề Lãng quen nhau như đám nữ nhân kia.
"Cậu nói nhiều quá đi, rốt cuộc có qua không?"- Mỗi lần vừa muốn đi ra ngoài ăn, Từ Hiểu không phải ngại nàng ăn đồ ăn không dinh dưỡng mà ngại nàng đem đồ ăn bỏ đi, Từ Hiểu sớm đã dùng phương thức quen thuộc này mà quan tâm bạn bè, nàng tuy rằng thích KFC nhưng cũng có kiềm chế vì sợ béo.
"Được rồi, lát mình tới!! Tiểu thư đã lên tiếng mình sao dám chối từ"- Mỗi lần Từ Hiểu mở miệng nó, hai người liền giống như kẻ thù hét to ầm ĩ một lát, nhưng các nàng cũng hiểu đây là phương thức riêng của hai người. Từ hồi cùng Từ Hiểu ở một chỗ, Mỹ Mỹ cảm thấy thật nhẹ nhãng, thật tự tại.
"Này khộng được hứa lèo! Mình chờ cậu!"- Từ Hiểu vui vẻ cười, nói xong tắt điện thoại, xoay người bơi tiếp
Mỹ Mỹ nhìn di động cười cười, chạy về hướng bể bơi.
Mỹ Mỹ đi ngang qua hội quán bơi lội, nhìn thấy xuất nam xuất nữ, lại không nhìn thấy bạn mình. Nữ nhân trong hồ lại rất nhiều, Mỹ Mỹ đi dọc theo bờ hồ. tìm kiếm.
Mỹ Mỹ vừa đi, vừa chú ý nữ nhân đang bơi ở giữa, vừa nhìn thấy dáng người quen thuộc, chưa kịp la lên liền có một lực đẩy đánh tới, Mỹ Mỹ đứng không vững rơi bùm xuống nước, bọt nước bắn lên cao.
Hội quán bơi lội trở nên yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều tập trung vào một chỗ.
"Khụ khụ"- Đột nhiên bị té xuống nước, Mỹ Mỹ kịch liệt ho khan, chậm rãi đứng vững lên, dùng tay lau mắt, giương mắt nhìn người đi ngang qua.
"Vân Hà, cậu có bao nhìn thấy gà mái bơi chưa? Rõ ràng là vịt trời mà đòi học làm thiên nga, cậu xem có buồn cười không?"- Mỹ nữ mặc bikini màu đen gợi cảm nhìn Mỹ Mỹ chật vật dưới nước, gảy gảy móng tay dài, nhìn về phía nữ nhân mặc áo tắm màu đồng
"Đúng là rất buồn cười đó Quân Mộng. Rõ ràng chỉ là một con gà xấu xí mà đòi cải trang làm thiên nga, không phải là tự chuốc khổ vào thân sau? Nhìn bộ dạng kìa, sợ rằng biến thành con vịt cũng rất khó đó..."- Vân Hà cao ngạo vén tóc qua một bên, nhìn chậm rãi đi về phía Mỹ Mỹ, vẻ mặt khinh miệt.
"Vân Hà, cậu nói xem một nữ nhân có dáng người dọa người thế này nam nhân nào có thể thích chứ?.. không chừng cón bị dọa đến phát điên mà chạy mất!"- Nữ tử mặc bikini đen nhìn nữ sinh, vẻ mặt quỷ quỵt hiện lên sự đắc chí.
"Quân Mộng, chỉ cần nhìn nam nhân xung quanh là biết thôi, nam nhân bình thường đều thích loại mỹ nữ như chúng ta... tin ta, vương tử của chúng ta tuyệt đối không thể thích loại người quái dị thế này"
"Ha ha, Vân hà, cậu nói đúng quá... đúng là mơ mộng hão huyền"
Hai người khập khiễng đi tới gần Mỹ Mỹ, vẫn là dáng vẻ chế giễu, Mỹ Mỹ tự nhiên khi không lại gặp hai nữ sinh đáng giận này, còn làm bộ vô tội, tỏ vẻ vô ý lấy sách của nàng trong thư viện, bây giờ đẩy nàng xuống bể bơi. Nếu không thị uy các nàng còn tưởng nàng chỉ một con mèo nhỏ!
Mỹ Mỹ trừng mắt liếc hai người, đi đến cạnh hai người đang dương dương tự đắc kéo mạnh hai nàng xuống hồ, bọt nước bất ngờ văng lên tung tóe bốn phía truyền đến tiếng động thu hút mọi người.
"Bộ Mỹ Mỹ, cô..."- Hai nữ sinh không dám nghĩ Bộ Mỹ Mỹ lại lớn mật như thế, trước mặt mọi người dám kéo hai cô xuống nước, hất hất sợi tóc còn đọng nước bắt đầu gào mắng.
"Không có khả năng dám làm dám chịu thì đừng ở đây làm chuyện mất mặt xấu hổ!! Chơi trò tiểu nhân sau lưng đây mới là bản chất của hai người sao? Mỹ nhân rắn rết, một điểm cũng không giả!! Khó trách, Tề Lãng thà chịu thiệt quen kẻ phàm nhân như ta cũng chẳng thèm liếc mắt để tâm đến Mỹ nhân"- Mỹ Mỹ cắt ngang lời của Vân Hà, lời nói lưu loát khiến hai người á khẩu không đáp trả lại được, hai mắt bốc hỏa.
"Có bản lĩnh thì cứ quang minh chính đại đem Tề Lãng đoạt đi, không thì các người chỉ nhận lấy sự thất bại thôi"- Mỹ Mỹ trừng mắt nhìn hai người, sau đó đi về phía bậc lên của hồ.
Từ Hiểu nhìn chằm chằm Mỹ Mỹ từ xa, làm cho nàng thật một phát đổ mồ hôi lạnh.. thật khiến cho nàng nhìn với cặp mắt khác!! Nếu không phải nàng tận mắt nhìn thấy, nàng như thế nào cũng tin Mỹ Mỹ loại nói ra những lời như thế? Nàng ấy không phải đang khiêu chiến với hai người kia sao? Nàng đối với Tề Lãng tự tin đến như thế? Không sợ, vạn nhất, vạn nhất lúc đó... nàng không sợ chính mình lại là kẻ thua cuộc sao?
← Ch. 09 | Ch. 11 → |