Chúng ta đều là sói đội lốt cừu!
← Ch.201 | Ch.203 → |
Kim Ti và hai mươi bốn thành viên nòng cốt ở trong một khi mua bán xe máy lớn chờ Thường Nhạc xuất hiện, nhìn thời gian, 11 giờ 59 phút, trên đường cái căn bản không có bóng dáng chiếc xe nào.
- Chị cả, chị nói tên nhóc kia rốt cuộc là có đến hay không? Một thiếu nữ ăn mặc cực kỳ thời thượng không kiên nhẫn kêu la đầu tiên.
- Đúng vậy, hắn không phải là kẻ nhát gan đấy chứ!
Một thiếu nữ trên lỗ mũi có một viên kim cương màu lam, khuôn mặt cực kỳ đáng yêu chu cái miệng anh đào nhỏ nhắn cười hì hì nói.
- Không, anh ta nhất định sẽ đến đúng giờ.
Tuy vẫn chưa nhìn thấy người, nhưng trong lòng Kim Ti không có chút nghi ngờ, chính trong lúc nói chuyện, một đường sáng màu trắng như tia chớp hiện ra trong tầm mắt cô.
- Oa, nhanh quá!
Thiếu nữ đầu tiên không kìm nổi kêu la lên, trong khoảng thời gian chỉ bằng cái nháy mắt, chiếc xe lăng không lao tới, vững vàng đỗ trước mặt các cô.
Dưới chiếu rọi của mặt trời, thân xe tản ra ánh hào quang chói mắt, ngay sau đó cửa xe mở ra, đập vào tầm mắt các cô đầu tiên chính là gương mặt anh tuấn đẹp trai và phong độ, khí chất cao quý và tao nhã, trong ánh mắt thản nhiên có cảm giác tang thương gần như kích thích trái tim mỗi một thiếu nữ ở đó.
Huyết Hổ theo sát phía sau xuất hiện.
Thân thể cường tráng đã nói cho mọi người một cách rõ ràng, trong cơ thể gã tràn đần lực bộc phát, bất cứ lúc nào cũng có thể xé nát kẻ địch trước mắt.
Tổ hợp cương nhu, quả thực trở thành một đôi hoa mắt nhất.
- Nhóc, cậu là lão đại của chúng tôi sao?
Thiếu nữ trên mũi khảm ngọc xanh cẩn thận đưa mắt đánh giá Thường Nhạc, rất cảnh hỏi han.
Kỳ thật cùng thời gian đối phương đánh giá chính mình, Thường Nhạc cũng đang quan sát nhóm thành viên Phi Kỵ này, và dùng thời gian ngắn nhất để định nghĩa các cô. Một đám này hoàn toàn là do các thiếu nữ phản nghịch tạo thành đội ngũ, thứ các cô có là dã tính và tiền vàng.
Loại trò chơi này căn bản không phải thứ mà gia đình bình thường có khả năng thừa nhận, cũng chính bởi vì như vậy, toàn bộ thành viên Phi Kỵ thật sự mới có hai mươi bốn người, mỗi người đều có thứ đặc sắc riêng của mình.
- Tôi chính là lão đại hiện tại và tương lai của các cô, các cô nhất định phải nhớ kỹ tên tôi - Thường Nhạc! Thường Nhạc mang theo vẻ tà mị và nụ cười thản nhiên trên mặt, nhưng trong giọng nói lại hàm chứa hàm súc không cho phép từ chối.
- Thường Nhạc? Nhớ kỹ cậu thì có thể, nhưng cậu nhất định phải chinh phục chúng tôi!
Một thiếu nữ nhuộm tóc màu tím phồng miệng nói.
- Không thành vấn đề, các cô muốn tôi chứng minh như nào. Trong đầu Thường Nhạc không tự chủ xuất hiện lên một bức tranh... Thật sự rất kích thích, hai mươi bốn người đều cởi sạch quần áo xông lên, bản thân không bại cũng khó nha!
- Vốn muốn tỷ thí kỹ thuật lái xe với cậu, nhưng vừa mới nhìn thấy kỹ thuật của cậu tốt như vậy thì thôi đi. CHúng tôi muốn xem kỹ thuật ròng rọc của cậu như nào, nếu cậu có thể siêu việt ở phương diện này hơn mọi người chúng tôi, chúng tôi liền nhận cậu làm lão đại. Các chị em, mọi người có đồng ý không?
- Đồng ý!
Hai mươi bốn cô gái hihi ha ha kêu lên.
- Ròng rọc?
Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười quỷ dị.
Toàn bộ quá trình ròng rọc rất đơn giản, từ một bên đến bên kia của đường cao tốc, chiều dài 100km. Trên đường nhất định phải có 10000 thứ không ngừng qua lại, trên đường cao tốc giao thông cực kỳ bận rộn, một một lần qua lại quả thực chính là chào hỏi cùng Tử thần.
Thường Nhạc sau khi khóa lại ròng rọng, nhìn lên nhóm các thiếu nữ hihi ha ha nói: - Bắt đầu đi!
- Anh cẩn thận một chút.
Mặc dù tràn đầy lòng tin với Thường Nhạc, nhưng Kim Ti vẫn không nhịn được nhắc nhở một câu.
Bốn thiếu nữ có kỹ thuật ròng rọc không qua được cửa ở bên cạnh với tác dụng giám sát, sau khi ròng rọc trước mặt thiếu nữ này bắt đầu chuyển động, Thường Nhạc vẫn lẳng lặng ở yên nơi đó.
- Mọi người đều chuyển động rồi, sao anh vẫn chưa bắt đầu! Một thiếu nữ không kìm nổi thúc giục.
Thường Nhạc thần sắc bình tĩnh nhìn bóng dáng phía trước, tà tà cười: - Tôi nhường họ mười phút.
- Cái gì?
Bảy thiếu nữ ở bên này hoàn toàn choáng váng.
Mười phút ít nhất có thể di chuyển một phần ba chặng đường. Hắn có phải là đầu óc có vấn đề không?
Thời gian trôi qua rất nhanh, ánh mắt vốn tản mạn của Thường Nhạc dần trở nên sắc bén, chính tại thời điểm này, Thường Nhạc bắt đầu chuyển động. Nhanh như thiểm điển, khoảng chừng trong nháy mắt không ngờ chỉ lưu lại một hình bóng hư ảo.
- Trời ạ, đây là người sao?
Đó là một loại cực hạn, ròng rọc di chuyển dưới chân là ròng rọc kéo cả người, nhưng nhìn kỹ lại thì lại là cả người kéo ròng rọc, trên đường cao tốc không ngừng qua lại, không có bất kỳ sự dừng lại nào.
Loại tốc độ siêu việt kia không ngừng biến ảo, trên mặt đất chảy xuôi xuống một dòng sương khói. Đó không ngờ là kết quả của ma sát sau khi di chuyển ở tốc độ cao.
Khi tốc độ xe của bảy thiếu nữ đạt đến cực hạn thì mới miễn cưỡng nhìn thấy bóng dáng của Thường Nhạc, trong đầu các cô không tự chủ được phản ứng nói: - Đây là người sao?
Khoảng chừng năm phút, Thường Nhạc đã liên tiếp đuổi theo mười thiếu nữ, cách đó một khoảng không xa, phía trên cùng chính là Kim Ti, trên khuôn mặt Thường Nhạc không tự chủ lộ ra nụ cười tà ma.
Khó trách Kim Ti có thể ngồi trên vị trí lão đại, chỉ sợ cô cũng là dựa vào thực lực mới chinh phục được những cô gái khác.
- Bảo bối, tôi đến rồi!
Cùng với khoảng cách ngày càng gần, Thường Nhạc hô lên câu nói thường xuyên của hai người khi chiến đấu kịch liệt trên giường đêm qua.
Kim Ti đang trong quá trình cố gắng tiến lên nghe thấy câu nói này, tâm thần hơi hơi hoảng hốt, ròng rọc không ngờ lại lệch tới giữa đường, thân thể và ròng rọc trong lúc đó hoàn toàn mất thăng bằng.
- Không hay!
Chỉ thấy một chiếc xe tải lớn ở đối diện lao đến, sắc mặt Thường Nhạc hơi đổi, các thiếu nữ ở phía sau cũng nhịn không được thét lên chói tai, mắt thấy xe tải và Kim Ti mất đi thăng bằng đụng vào nhau.
Nhưng ngay giữa lúc này, chân Thường Nhạc nặng nề giẫm lên mặt đất, thân hình cuốn 360 độ trên không trung, vừa đúng rơi xuống bên người Kim Ti.
- Chẳng lẽ muốn cùng chết với Kim Ti?
Khi thân hình Thường Nhạc vừa đến bên cạnh Kim Ti, xe tải liền đụng tới, đám con gái trong đầu không tự chủ được phản ứng nói.
- A!!!!
Bỗng nhiên, các thiếu nữ phát ra tiếng kêu long trời lở đất, chỉ thấy Thường Nhạc ôm Kim Ti đứng yên lặng bên cạnh đường cao tốc, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt. Dưới ánh mắt trời chiếu sáng, giống như vị thần đẹp trai và phong độ nhất thế gian.
- Tốc độ cực hạn, chẳng lẽ vừa rồi là Tốc độ cực hạn!
Kim Ti chon cái đầu nhỏ trong lồng ngực Thường Nhạc, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên nụ cười hạnh phúc.
- Tham kiến lão đại, mong lão đại vĩnh viễn tuổi xuân, mê đảo ngàn vạn đàn ông!
Hai mươi bốn cô gái gần như đồng thời kêu lên.
Mà lời này dường như là nói cho Kim Ti trước kia, Thường đại thiếu gia của chúng ta mắt váng đầu hoa: - Mê đảo ngàn vạn đàn ông?
Sau khi xem xong toàn bộ tư liệu của hai mươi bốn người, Thường Nhạc kinh ngạc phát hiện. Phía sau mỗi người các cô đều có một thế lực, có thể nói một nửa thế lực của cả thành phố Khải Đinh đều có phần của các cô hoặc ít nhiều dựa vào quan hệ của họ.
- Tài nguyên quý giá thế này nếu không cẩn thận lợi dụng, quả thật là lãng phí. Thường Nhạc không tự chủ mỉm cười.
Kim Ti động tình nhìn Thường Nhạc, người đàn ông như vậy mới là đối tượng lý tưởng trong suy nghĩ của mình, mình có nên nói cho hắn biết chuyện của gia tộc...
Vận động cực hạn vừa rồi đã khiến cả người Kim Ti đều ướt đẫm, Thường Nhạc sau khi đọc xong tư liệu của hai mươi bốn thiếu nữ quay người không ngờ phát hiện mỹ nhân bên người không ngờ không mang áo lót.
Bộ ngực ướt đẫm khiến hắn nhìn thấy rõ ràng, hai khẽ núi căng cứng ánh vào mắt Thường Nhạc, dưới tấm vải dệt thượng hạng lại nổi lên hai điểm đỏ đỏ.
Hai mắt sáng ngời có thần của Thường Nhạc bị hấp dẫn không muốn rời khỏi, hai tay hắn sờ lên cái đùi trắng mịn của thiếu nữ, cảm nhận sự kiều diễm trong đó. Mồ hôi nóng quấn lấy mùi thiếu nữ thơm ngát tràn ngập vào trong lỗ mũi, hắn cảm thấy hạ thân thẳng đứng lên.
- Cục cưng, chúng ta bắt đầu đi! Kim Ti còn chưa kịp phản ứng đã bị Thường Nhạc chặn cái miệng nhỏ lại.
Kim Ti lúc này sắc mặt ửng hồng, rên rỉ thở phì phò, trong đôi mắt đẹp nổi lên vẻ động tình, đôi môi anh đào đỏ nhỏ ướt át, bộ ngực tuyệt vời và đường cong khiến người ta kích động dựng thẳng lên, làn da trắng nõn nhẵn nhụi trong suốt vì động tình mà thoa lên chút sắc hồng.
Thường Nhạc khí khăn tự kiềm chế, không thể tự kiềm chế, ngón tay ma quỷ lại thổi vào da thịt ôn nhu của cô dục vọng.
Một loại cảm giác hoàn toàn bất đồng với thô bạo, cảm giác mềm mại, động tình, ngại ngùng, âm thanh hưng phấn từ trong miệng đỏ của Kim Ti bay ra.
Tiếng rên rỉ động lòng người khiến Thường Nhạc say mê, thân thể như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ trời ban khiến thân thể Thường Nhạc không ngừng cháy lên tình cảm mãnh liệt.
Xe vẫn trong quá trình tiến lên phía trước, mà người ở trong xe cũng không ngừng tiến tới, không ngừng tiến lên, mãi cho đến khi dục vọng đạt đỉnh cao nhất.
Cũng không biết trả qua bao lâu, xe mới từ từ ngừng lại. Thường Nhạc tinh thần phấn chấn nhìn trời đêm đen kịt, tám giờ kém ba phút, thời gian quả thực vừa đúng.
- Cục cưng, anh đi đây!
Thường Nhạc dịu dàng cười với Kim Ti.
Kim Ti sớm đã xụi lơ ở trong xe vô lực gật đầu coi như đáp lại. Đều nói năng lực của đàn ông phương Đông không mạnh như đàn ông phương Tây, nhưng năng lực của hắn hoàn toàn đẩy ngã những lời lẽ sai trái trước kia, mãi đến sai khi bao phủ bản thân hoàn toàn, dục vọng của hắn vẫn y nguyên như cũ.
- Nếu người đàn ông phương Đông nào cũng mạnh như vậy, toàn bộ phụ nữ trên thế giới đều sẽ bổ nào tới mất. Kim Ti không ngờ lại sinh ra hứng thú đối với Đông Phương thần bí.
Vừa đi vào quán bar, mùi vị tanh tưởi nồng nặc từ đối diện đập vào. Máu trong người Thường Nhạc không tự chủ hưng phấn lên, nơi này tràn đầy táo bạo, đầy rẫy điên cuồng, tràn ngập máu tanh, cũng đồng dạng vô cùng kích thích.
- Chẳng trách Quang Minh chọn quán bâr này, nơi này quả thực chính là địa ngục sa đọa, ha ha, cơ mà mình thích! Thường Nhạc tiện tay cầm lấy một ly rượu nho đỏ, mặt mang nụ cười đi về phía Quang Minh.
Quang Minh cũng nhìn thấy Thường Nhạc, đồng tử mày lam hơi co lại, dưới ngọn đèn đủ màu sách rực rỡ, Thường Nhạc tao nhã đi đến giống như Vương giả giữa thế giới hắc ám, làm cho người ta có cảm giác áp lực thật lớn.
- Vì sao vừa rồi tôi lại có loại cảm giác này? Quang Minh lắc mạnh đầu, cuối cùng cũng thanh tỉnh trở lại, nhưng vẻ tàn niệm trong đầu gã vẫn tồn tại khiến gã cảm thấy nghi hoặc.
- Ai có thể ngờ được, Quang Minh kỳ thật chính là đại biểu của hắc ám nhất!
Thường Nhạc đi đến trước mặt Quang Minh, trên mặt lộ ra nụ cười cân nhắc.
← Ch. 201 | Ch. 203 → |