Phỏng vấn (2)
← Ch.19 | Ch.21 → |
Edit: Pé Heo
Beta: Nguyệt Dao
"Tôi đã đến Phong Khiêm rồi, em ở chỗ nào?"
"Đang ghi hình, anh đừng tới đây."
Kỳ Liên trầm ngâm một lát, "Tôi ở phòng tiếp khách dưới lầu chờ em."
"Được rồi." Sau đó ngắt điện thoại, bấm phím tắt, đem điện thoại bỏ vào túi xách cẩn thận, cảm thấy tất cả đều thu xếp ổn thỏa, Bạch Thù mới trở lại trên sô pha ngồi.
Hai người đàn ông kia phỏng chừng là nhiếp ảnh gia và phụ trách kỹ thuật ánh sáng, khi họ đến đã bắt đầu thu xếp máy móc chuẩn bị ghi hình.
Bạch Thù nhìn thoáng qua, ngẩn đầu lên lại nhìn thấy Lí Tô Mặc ngồi bên kia mắt như có như không híp lại một chút, tao nhã giống như một con báo.
Sau đó Lí Tô Mặc mắt hơi mở một chút, mở miệng nói "Nói xong?"
Bạch Thù gật đầu, "Sớm đã nói xong rồi."
Lí Tô Mặc lắc đầu, con ngươi trong trẻo dưới ánh sáng ấm áp của ngọn đèn toát vẻ đẹp mê người, "Kỳ Liên."
Bạch Thù tiếp tục gật đầu.
Lí Tô Mặc tỏ vẻ đã hiểu, lấy một quả chuối đưa cho Bạch Thù "Cô ăn trước một chút đi" (Heo: tại sao là chuối nhỉ...)
Bạch Thù nhận lấy, "Cám ơn."
Sau khi ăn xong, Bạch Thù hỏi, "Có thể bắt đầu được chưa?"
"Yên tâm, đủ một giờ, không thiếu cô một giây." Lí Tô Mặc một bàn tay khoát lên trên sô pha, một tay nhẹ đặt ở huyệt thái dương day day, thoạt nhìn vô cùng gợi cảm.
Bạch Thù ha ha cười, "Tôi biết anh là giám đốc tốt, tôi muốn bắt đầu nhanh một chút."
Lí Tô Mặc gật gật đầu.
Bên kia nhiếp ảnh gia đã chuẩn bị tốt, lập tức nói "ok", thiếu nữ thanh tú Bạch Thù liền bắt đầu.
Đầu tiên là tự giới thiệu, tiếp theo đó là giới thiệu Lí Tô Mặc, hết thảy tiến hành thực thuận lợi. Sau đó Bạch Thù rõ ràng phát hiện, tổng cộng có ba nhiếp ảnh gia phụ trách quay hình chụp ảnh, cô có chút mơ màng, không phải nói không có quay hình cô sao.
Nhưng do có tố chất cường đại nên trong lòng Bạch Thù lập tức bình tĩnh lại, cái đó chính là kinh nghiệm mà cô làm MC nhiều năm có được.
"Lí tiên sinh, thật vui khi anh tham gia chương trình phỏng vấn danh nhân 《 xí nghiệp gia vĩ đại 》 của chúng tôi kỳ này."
Lí Tô Mặc gật gật đầu.
Lí tiên sinh, anh không thể nói nhiều lời một chút sao?
Bởi vì cả buổi trưa Bạch Thù đều ngồi đọc bản thảo đó, dù sao đây cũng là làm MC lên truyền hình, nhìn chung cũng không thể cầm bản thảo mà đọc đi đọc lại, Bạch Thù đã đem nó nhào nặn thật kỹ và nhét đầy vào đầu, bây giờ mới thấy cô thật sáng suốt đi.
"Chúng ta đều biết, tập đoàn Phong Khiêm tập đoàn là xí nghiệp lớn, bên trong bao gồm các ngành bất động sản, ô tô, năng nguyên, điện tử thương phẩm cùng với các loại dịch vụ cuộc sống, tôi muốn hỏi, Lí tiên sinh tuổi còn trẻ như vậy, quản lý một tập đoàn lớn như vậy anh có cảm thấy áp lực quá lớn không?"
Lí Tô Mặc quét Bạch Thù liếc mắt một cái, hơi hơi nhếch đôi mắt hoa đào mang theo một tia trêu tức, "Vì sao phải có áp lực?"
Bạch Thù xấu hổ, quả nhiên là đứa nhỏ không chịu phối hợp trả lời.
"Chẳng lẽ Lí tiên sinh không sợ bởi vì một quyết sách sai lầm của mình làm cho mấy ngàn hoặc là trên vạn công nhân thất nghiệp sao?"
Lí Tô Mặc đầu hơi hơi giương lên, "Tôi làm sao có thể làm ra quyết định sai lầm."
Dựa vào! Này nha, rất tự kỷ!
"Ha ha, Lí tiên sinh quả nhiên là người có năng lực." Bạch Thù không muốn cùng hắn ở một vấn đề thảo luận rối rắm, một khi tạo ra rối rắm phỏng chừng một giờ đều bị tiêu hao bởi cái vấn đề này, vì thế lập tức tung cái vấn đề thứ hai, "Lí tiên sinh, anh cũng là người kinh doanh bất động sản, nhớ lúc trước tập đoàn Phong Khiêm bước vào ngành bất động sản này cũng rất sớm, lại nói tiếp cũng là đứng đầu trong giới bất động sản. Anh xem hiện nay cũng có nhiều công ty đầu tư vào lĩnh vực này, mà giá cả nhà đất thì như nước không ngừng dâng lên, đối mặt với hiện tượng như thế, anh thấy thế nào?
"Tập đoàn Phong Khiêm chúng tôi cũng không phải là đầu sỏ của giới bất động sản, hơn nữa tôi cho rằng các nghề làm ra tiền, ai cũng đều có thể làm?"
Đáp án này chợt nghe như không liên quan, nhưng cẩn thận nghĩ lại, người này trả lời xác thực là rất đúng thực tế.
Bạn nghĩ thử xem, hắn nói các ngành các nghề kiếm ra tiền ai cũng đều có thể làm, nói cách khác, tiền từ ngành bất động sản ai cũng có thể kiếm, nhưng mà, muốn xem các người có kiếm được hay không, người ta đem giá phòng đẩy lên cao hắn cũng không xen vào, dù sao thì cũng không có ai bắt buộc bạn phải mua a.
Chậc chậc, này quả nhiên là hồ ly ngàn năm!
Thời gian bất tri bất giác đi qua, cuối cùng những gì cần hỏi đều đã hỏi xong. Nghĩ tiếp theo nên phỏng vấn một chút vấn đề cá nhân, Bạch Thù có chút đau đầu, sau này khi phỏng vấn xong, sợ là có vô số người mắng cô là háo sắc đi. Một đời thanh danh của cô, chẳng lẽ bị hủy trong ngày hôm nay sao?
"Lí tiên sinh, người trẻ tuổi như anh vậy, nhưng lại quản lý một tập đoàn khổng lồ, công việc khẳng định rất bề bộn, như vậy còn có thời gian cho việc thư giản thoải mái không?"
Lí Tô Mặc nhìn Bạch Thù liếc mắt một cái, "Cái này thì khẳng định phải có."
Bạch Thù giữa trán rụng đầy hắc tuyến, trong lòng khinh bỉ cực điểm đối với người viết ra bản thảo này, ai mà lại không dành thời gian rảnh để nghỉ ngơi nha, người đần độn mới hỏi ra loại vấn đề này.
"Tôi tin tưởng những người ngồi xem trước TV nhất định rất hiếu kỳ, người diện mạo xuất chúng giống như Lý tiên sinh vậy, đối với nửa kia trong tương lai có yêu cầu gì?" Lúc Bạch Thù nói ra "Diện mạo xuất chúng", không khỏi cả người run lên, người này bên ngoài xuất chúng cô là khẳng định tán thành, ai bảo cô còn có đôi khi đều đứng không giữ nổi lập trường đi háo sắc hắn đâu, về phần nhân phẩm, thì phải là nhân giả kiến nhân.
Nhưng mà Bạch Thù cũng tin tưởng, vấn đề này mới là vấn đề mà đại đa số quần chúng trước TV quan tâm nhất. ╮(╯▽╰)╭
"Yêu cầu?" Lí Tô Mặc thay đổi tư thế ngồi một chút, "Tôi thích là tốt rồi."
Bạch Thù trong lúc nhất thời ngây người, không thể tưởng được hắn cư nhiên có thể trả lời như vậy. Nhưng mà đáp án này đem lừa mấy cô gái háo sắc cũng được, riêng Bạch Thù cô thì không tin. Dù sao bối cảnh gia đình bọn họ thật sự là rất xuất chúng, không nói đến môn đăng hộ đối là không có khả năng.
"Lí tiên sinh thật làm cho người khác mở mang tầm mắt." Bạch Thù hơi bĩu môi, cúi đầu xem bản thảo phỏng vấn, "Lí tiên sinh hiện nay đã có bạn gái hay chưa?"
Lí Tô Mặc chậm rãi nói, "Đây là vấn đề cá nhân, xin lỗi tôi không thể tả lời."
"Aho~aho~" Ba ngàn quạ đen ở trên trời theo đông tây bay đến.
Bạch Thù cảm thấy chính mình rất trâu, tất cả đều bị cô đoán trúng.
Vì thế, Bạch Thù lại vội vàng hỏi xong vấn đề râu ria khác, hai người một hỏi một đáp, cũng không tạo ra sai lầm gì, cho nên ngay cả cơ hội để nhiếp ảnh gia kêu "Cắt" một tiếng đều không có, cứ như vậy dùng hết 50 phút thời gian đã quay xong tiết mục.
"Cảm ơn anh, Lí tiên sinh." Cô hướng hắn gật gật đầu.
Lí Tô Mặc lại là một bộ mặt than chết cảm xúc "Không khách khí."
"Băng ghi hình?"
"Tôi sẽ bảo thư ký đưa qua cho cô." Nói xong, hắn gọi điện thoại dặn dò một chút, liền hướng ra ngoài mà đi.
Bạch Thù giơ tay vung quyền về phía cái bóng của Lí Tô Mặc hung hăn đấm hai cái, nắm tay còn chưa kịp hạ xuống chỗ cũ, Lí Tô Mặc liền xoay người.
Sau đó, Lí Tô Mặc khóe miệng hơi hơi nhếch lên, có vẻ tâm tình tốt lắm, nhưng lời nói như trước vô cùng đáng đánh đòn, "Bạch tiểu thư, cô không cần dùng biện pháp ngây thơ như vậy hấp dẫn tôi a, tôi đối với người như cô không có hứng thú."
(‵′) Khỉ!
"Anh rất tự kỷ!" Bạch Thù hướng theo bóng dáng Lí Tô Mặc hét lớn một tiếng.
Lí Tô Mặc sờ sờ mặt mình, "Có người nói hời hợt của tôi có thể kiếm được tiền nuôi sống bản thân" Nói xong, Lí Tô Mặc bước nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng chụp ảnh.
Bạch Thù nhìn theo bóng dáng Lí Tô Mặc dần dần biến mất, rất muốn cắn một cái.
← Ch. 19 | Ch. 21 → |