Vay nóng Tima

Truyện:Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương - Chương 039

Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương
Trọn bộ 132 chương
Chương 039
Câu Hỏi _Sự Lo Lắng
0.00
(0 votes)


Chương (1-132)

Siêu sale Lazada


2 tiếng ngồi ăn mà trong bàn ăn chỉ phát ra tiếng nói chuyện miên man của Lãm và Tiểu Mễ.

Nó thì im lặng vì hắn. còn hắn im lặng vì điều gì thì có hỏi nó hiện gờ thì cũng vô ích thôi, ngay cả nó cũng đang thắc mắc là không biết chuyện gì lại xảy ra với hắn. Tệ hại hơn nữa là nếu ăn xong mà hắn vẫn giữ cái bộ dạng này thì nó sẽ lo lắng chết mất. Nên vì vậy chắc phải hủy cuộc đi chơi mất.

________________________Ăn xong.

Ra khỏi nhà hàng hắn đi đường phía tay trái Lãm và Tiểu Mễ đi bên tay phải để đến quán karaoke, còn có mình nó là đang đứng giữa quan sát tình hình.

Bỗng nhiên nó chạy theo Tiểu Mễ và Lãm

"" Tiểu Mễ... cậu.... cậu và anh Lãm cứ đi đi, mình và Long có việc nên có lẽ không đi đâu.

"" Sao vậy? ""

"" à thì.... . thôi, đi đi ""

Nói rồi nó chạy thật nhanh theo hắn. Lúc đó Lãm ngoái đầu lại nhìn theo bóng lưng của hắn.

Hồi nãy trong quán ăn không phải Lãm không nhận ra sự thay đổi của hắn chỉ là anh không muốn nhắc tới nên chỉ đành vờ đi cho qua chuyện.

Lúc này anh thật sự hi vọng nó sẽ là 1 ngọn lửa thắp sáng và làm ấm cho hắn.

Cộp Cộp Cộp.

"" ANH LONG ""

Nó chạy hì hục đến chỗ hắn, mồ hôi đã bắt đầu tứa ra trên trán, tiếng thở dốc vang lên. Cuối cùng chỉ đứng cách hắn 1m thì nó dừng lại gọi to.

Hắn quay đầu ra.

"" em không đi cùng họ. ""

"" umk... tại trong quán ăn em thấy a.... ""

""VỀ ĐI ""

Hắn quát nó bằng 1 tông giọng khá to khiến nó hơi sững người. Hắn.... chưa bao giờ vì chuyện gì mà nổi cáu với nó như vậy cả. Tại sao bây giờ?

Nhận ra được là nó đã khá "" sợ "" vì câu nói của mình thì hắn nhẹ nhàng ôm nó.

"" anh xin lỗi ""

1s

2s

3s

"" Long, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy... anh nói cho em biết đi ""

"" người phụ nữ đó.... . là người đã sinh ra anh ""

Không phải mẹ mà là người đã sinh ra. Hắn không muốn gọi người phụ nữa kia là mẹ, hắn không muốn coi người phụ kia là mẹ và có lẽ hắn.... cũng chẳng hề mong... sẽ được bà ta yêu thương 1 lần nữa (điêu khiếp).

"" mẹ của... anh sao? Sao bà ấy lại ở đó ""

"" biết ngần đó là được rồi rồi đừng hỏi nữa ""

Khoác vai nó hắn kéo nó đi thật nhanh cố lảng tránh sang 1 chuyện khác như ngày hallowen chẳng hạn. Hắn hỏi nó đã chuẩn bị gì chưa nó bảo chưa thì hắn nói là ngày hallowen sẽ đến đón nó tiện thể mang đến cho nó 1 bộ đồ luôn.

"" anh nhìn vậy mà cũng biết nhiều về thời trang zữ nhỉ? ""

"" chuyện.... ""

"" chuyện gì? ""

"" thì cái gì anh chả giỏi ""

"" tự kiêu khiếp ""

"" tối nay cho anh ngủ nhà em nha ""

"" về nhà anh mà ngủ còn không thì ngủ nhà em anh chỉ còn cơ hội mà nằm ra sân phía bên ngoài thôi ""

"" vậy còn lần trước? ""

"" lần... lần trước là nhỡ ""

"" vậy lần này nhỡ luôn đi ""

"" THÔI NHA, TÔI ĐIÊN LÊN RỒI NHA, TỊT NGAY CÁI LOA RÈ LẠI ""

Nó tức giận cầm đôi dép dí trước mặt hắn khiến cho hắn tỏ vẻ sợ sệt.

2 người đuổi nhau hết đoạn đường dài. 1 viễn cảnh hạnh phúc và tràn ngập tiếng người trong con phố lạnh lẽo này.

Trong lúc đó ở quán karaoke thì....... .

BỘP

"" TRỜI ƠI, MÀY BỊ NGU À, ĐÓ HÁT SAI LỜI RỒI. kHÔNG BIẾT HÁT THÌ ĐỂ ĐẤY TAO HÁT ""

"" ở kia cũng có micro mà, đừng có giành của anh nữa. ""

"" nhưng mà cái kia nhìn nữ tính tao không thích ""

"" thế chứ em thích những thứ của đàn ông à? ""

"" mày hỏi nhiều mày đưa đây ""

"" không ""

"" đưa không ""

"" không ""

.......... .

Ôm khư khư cái micro trong lòng Lãm đấu đá với Tiểu Mễ. 2 bên lúc nào cũng vậy, theo lời nó không biết 2 người này có chia tay nhau không nữa.

haizzzz


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-132)