Vay nóng Homecredit

Truyện:Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương - Chương 029

Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương
Trọn bộ 132 chương
Chương 029
Bắt Cóc
0.00
(0 votes)


Chương (1-132)

Siêu sale Shopee


Cuối cùng qua 2 ngày đợi chờ mòn mỏi để được đi chơi thì hôm nay cả 4 đứa chúng nó đã được toại nguyện. Điểm hẹn là nhà thờ JanNi trong thành phố.

Hắn được phân công đi đón Tiểu Thư Trường Xuân, còn Lãm thì đi đón bà cô "" Tiểu Tám "".

_________________Nhà thờ Janni

Hôm nay ai cũng ăn mặc rất giản dị nhưng cuốn hút. Hắn đơn giản chỉ là chiếc áo phông trắng và chiếc sơ mi sọc ca rô cùng chiếc quần jean đen nhìn rất là phong cách.

Nó nhà ta là 1 chiếc áo pull lệch vai sọc kẻ đen, kết hợp cùng là 1 chiếc quần short bò. Tóc buộc cao thêm chiếc bờm không quá dườm già thì nhìn nó hết sức dễ thương trong biển người đông đúc của Hà Thành.

Tiểu Mễ chỉ mặc 1 chiếc váy làm = vải cao cấp nhưng nhìn quá khá bình thường, khiến cho người ta dễ dàng tin đó không phải hàng hiệu thêm 1 đôi giày búp bê, mái tóc xõa ra 1 cách kute. Nhìn thì đúng là không giống"" Mễ chằn tinh "" nhà mình chuýt nào cả.

Lãm vẫn là cái kiểu áo ăn mặc mọt sách khi ra ngoài. Cái kiểu ăn mặc giống thư sinh nên chắc các mem đọc cũng tự hiểu được phải không, thế nên không cần tae nhiều.

"" ra phố đúng là có cảm giác thoải mái mà "" Nó vươn vai đi trước cả đám mà hưởng thụ 1 mình, tiếng nói trẻ con vang lên trong bầu trời xanh thẳm khiến cho người ta nhìn nó bằng 1 ánh mắt rất chăm chú.

"" này, làm vậy nhiều quá cẩn thận vượt fan anh Long đó ""

Tiểu Mễ cảnh báo với giọng nói đùa cợt rồi quay ra phía hắn và Lãm hỏi 1 câu:

"" có phải không 2 anh? ""

"" hì, chắc em nói đúng. "" Lãm chỉ cười cười mà không giám phản đối ý kiến của bạn gái.

"" tôi thì chẳng quan tâm, vượt cũng chẳng sao?. ""

"" NÀY ""

Đột nhiên nó quát to khiến Tiểu Mễ và Lãm giật mình

"" Chuyện gì? "" Cả 2 cùng hỏi

"" ra phố để chơi hay để nói chuyện? ""

"" Cả 2 / chơi "" Lãm và Tiểu Mễ mỗi người 1 ý kiến

"" còn anh?""

Nó quay ra phía hắn

"" em chơi cũng không sao, nói chuyện cũng chẳng sao, anh chiều hết nên không có ý kiến miễn là đừng có gây chuyện ""

Hắn đứng dựa người vào bức tường bên ngoài nhà thờ, 2 tay khoanh trước ngực.

"" xí, anh làm như em hay gây chuyện lắm vậy ""

"" Vậy chứ thứ 6 ai là người vào phòng làm việc của cô dạy văn phá hoại bản giáo án và các dụng cụ làm đẹp mà bà ta mới mua mất hon 8 triệu? ""

"" à thì, tại mụ ta gây thù với em đó chứ. ""

"" thôi nào 2 cái người này đi thôi ""

Lãm kéo long, Tiểu Mễ kéo nó. Cả 4 người cùng nhau đi dạo khắp thành phố = xe ô tô, xem có thứ gì không thì mua.

______________Đi qua chợ LaHen đột nhiên nó bảo hắn dừng xe nói là vào đây có rất nhiều thứ đẹp để mua. Mọi người nghĩ là nó đã từng vào đây rồi nên mới biết chứ thực ra nó không nói nên mọi người cũng không thể biết rằng là địa điểm ở đây là do Thanh Thanh cố tình nói với nó. Cô ta bảo tuy không đi cùng nhưng cũng có thể giới thiệu cho nó vào chỗ rất đẹp, tuy ở đó đông người nhưng mà nhiều đồ đẹp.

Tạt xe vào bãi đỗ xe rồi hắn cùng 3 người kia đi vào trong chợ.

"" wa, Xuân cậu nói chuẩn thật, ở đây tuy đông người nhưng rất nhiều đồ đẹp, lại đây xem ở đây có mấy cái kẹp tóc rất đáng yêu nè ""

Tiểu Mễ tuy phải chen chúc trong dòng người đông đúc nhưng vẫn phải cố mà nói với nó những điều này.

"" uk, mình đã nói rồi mà, Long anh thấy được chứ? ""

"" anh chỉ thấy ngột ngạt thôi. ""

Hắn có vẻ không được hòa đồng cho lắm ở những nơi như vậy. Cũng phải thôi bảo hắn hòa đồng thì cũng là 1 việc khó khắn đấy. Ở tông 1 căn biệt thự to khủng bố mà ở có 1 mình, bây giờ đột nhiên lại đi chui vào cái ổ nhiều chuột này hắn chịu thế nào nổi, may mà là vì nó chứ không thì chắc.... hắn có chết cũng chẳng bao giờ đến đây.

"" tồi tới vậy? ""

Vẻ mặt nó hơi ủ rũ, như nhận ra được 1 thứ không vui thể hiện ở nó hắn dịu giọng.

"" nhưng anh vẫn chịu được, bởi ít nhất những thứ đó vì em ""

Nắm chặt lấy bàn tay của nó hắn cũng đỡ cảm giác ngột ngạt khi trong đầu chỉ còn sự thoải mái.

""....... "" Nó không nói cũng không cười nói chung là không biểu cảm chỉ lẳng lặng siết chặt lại bàn tay hắn, thay cho lời nói "" hãy nắm chặt tay em thêm 1 chút "".

Đột nhiên hắn nhớ ra là để quên 1 thứ cần tặng nó trên xe nên vội kéo nó ra chỗ Tiểu Mễ và Lãm.

"" Này, trông chừng cô ấy dùm tao. ""

"" HẢ "" > NÓ

"" ờ, được rồi mà mày đi đâu ""

"" bận chút chuyện phải giải quyết ở xe ""

"" này, bao giờ anh về ""

"" 10" ""

"" ờm ""

Gửi "" trẻ nhỏ " xong hắn chạy thật nhanh ra bãi đỗ xe lấy chiếc vòng tay rồi chạy về phía chợ nhưng khổ ngay ở cái chỗ là bỗng nhiên có 1 chiếc xe của đoàn gánh xiếc nào đó đi qua nên khiến cho sự tắc nghẽn giao thông đã tắc giờ còn tắc hơn, vì vậy hắn đành trú tạmvaoaof 1 chỗ vắng người để chờ cho tới khi vãn bớt người rồi chạy về chắc vẫn chưa muộn.

Trong khi đó ở chỗ Lãm nó có vẻ không được quan tâm chú ý lắm. Bỗng nhiên lúc đó Tiểu Mễ chạy đến kéo tay Lãm.

"" Lãm, ở kia có đôi giày đẹp lắm, đi với em ra mua chúng đi ""

Nghe Tiểu Mễ nói thế thì thực ra Lãm cũng không thể cãi nhưng trong tình thế này thì sao hắn giám làm trái lệnh Long mà bỏ nó chứ.

Như nhận ra sự e ngại khi Lãm nhìn nó thì nó cười tươi.

"" không sao đâu, 2 người đi đi, em đứng đây chờ ""

"" hay cậu đi luôn với bọn mình đi ""

"" thôi khỏi, mình đứng đây được rồi ""

"" umk, vậy thì em đứng đây anh là Tiểu Mễ ra kia mua giày xong sẽ quay lại ""

"" umk ""

__________Nhìn theo bóng dáng của Tiểu Mễ và Lãm bỗng nó nhận được 1 tin nhắn. Nhìn vào màn hình thì nhận ra đó là tin nhắn được gửi đến từ số máy của Thanh Thanh.

- em ra chỗ ngã tư đường số 3 của chợ đi, chị đang đứng đó chờ em, có cái này rất hay cho em đây.

"" ngã tư đường số 3 sao? hình như là nó ở đằng sau thì phải? ""

Nó tự nói với mình rồi không nhận ra rằng mình đang bắt đầu đi mà chưa hề nói gì với Lãm và Tiểu Mễ.

___________________Ngã tư đường số 3

Đi đến đây rồi nó mới thấy nơi này chỉ là 1 bãi đất trống không có 1 bóng người. nó không biết nhiều về nơi này nên cũng không hiểu lý do vì sao nó lại vắng vẻ đến vậy.

"" em đến rồi à? ""

Nghe thấy Thanh Thanh ở đằng sau mà cứ như nghe thấy tiếng người khác nhưng rồi nó cũng nhanh chóng quay ra.

"" vâng ""

"" em đến sớm hơn chị tưởng đấy ""

"" hi.... cũng không có gì đâu chị ""

2 người im lặng không nói. Và ở 1 nơi nào đó trong người nó cảm thấy có thứ gì đó rất khác ở Thanh Thanh. Nhưng là khác về cái gì? nó vẫn không thể hiểu thì bỗng từ đằng sau có 1 cánh tay luồn qua đầu nó bịt lấy mồm nó rồi mọi thứ xảy ra thế nào thì................... ĐỐI VỚI NÓ GIỜ CHỈ CÒN LẠI 1 SỰ ĐEN TỐI, nó chỉ có thể nhìn thấy thứ cuối cùng mà nó thấy trước khi đôi mắt kia nhắm lại là 1 nụ cười đểu giả của Thanh Thanh kèm theo câu nói.

"" CÁI KẾT CHO MÀY LÀ ĐÂY ""


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-132)