Thủ Đoạn (4)
← Ch.075 | Ch.077 → |
Đang lái xe trên đường bỗng nhiên như nhớ ra điều gì đó Tiểu Mễ dừng xe lại rồi tấp vào vỉa hè gần đó
Lôi chiếc điện thoại ra rồi vào số máy của Lãm
Tút tút tút.... .
"" alo "" _ Lãm
"" anh à, xảy ra chuyện rồi "" _ Tiểu Mễ
"" có chuyện gì vậy? " "
"" em không thấy Xuân đâu cả, hình như cô ấy mất tích rồi ""
"" được rồi, em cứ bình tĩnh, hiện giờ anh đang ở nhà Long. Em đến đây đi ""
"" vâng ""________________________
Biệt thự của hắn
"" này "" _ Lãm
"" chuyện gì? "" _hắn
"" tao vừa nhận được điện thoại của Tiểu Mễ, cô ấy nói hình như Xuân... mất tích rồi "" "" rồi sao, tao không quan tâm. ""
Mặc dù rất là lo lắng khi nghe đến tin này nhưng hắn cũng chẳng tỏ ra vẻ gì là vội vã mà vẫn chỉ là cái tôi và cái bình thản đến khó chịu đó.
"" mày nói gì vậy, cô ấy là người mày yêu mà ""
"" mày vẫn chưa thể quên được Xuân đúng không? ""
Câu nói hắn thốt ra khiến cho Lãm thấy tức giận.
Tại sao? Lãm đã từ bỏ nó và nhường nó cho hắn vì vậy mà đáng lẽ ra hắn phải bảo vệ và mang đến cho nó hạnh phúc mà đằng này hắn lại gạt bỏ nó và không thèm để tâm cho dù là nó đang xảy ra chuyện.
"" uk, TAO VẪN CHƯA THỂ QUÊN ĐƯỢC CÔ ẤY ĐẤY, TAO VẪN CÒN RẤT YÊU CÔ ẤY ""
Câu nói ấy thốt ra trong khoảnh khắc
1 cảm giác đau nhói xuất hiện trong tim Tiểu Mễ
Nãy giờ cô ấy đã đứng ngoài và nghe được hết tất cả mọi chuyện
Lãm chưa thể quên được Xuân sao? Vậy là trong bao lâu qua tình cảm của Lãm dành cho Tiểu Mễ chỉ là 1 sự giả dối, 1 sự lừa gạt Bưng miệng ngăn không cho tiếng khóc của mình phát ra.
Tiểu Mễ ngậm ngùi cay đắng bước ra khỏi căn biệt thự.
"" vậy tao nhường cô ta cho mày đó, đi đi "" BỐP
Lãm kích động, dơ tay đấm vào mặt Long 1 cái rồi giận giữ
"" MÀY CÓ CÒN LÀ NGƯỜI KHÔNG, XUÂN ĐÃ YÊU MÀY NHƯ THẾ NÀO HẢ? CÔ ẤY ĐÃ HI SINH CHO MÀY BAO NHIÊU HẢ? MÀY ĐIÊN RỒI LONG Ạ ""
Nói rồi cũng bước đi thật nhanh
Bây giờ trong căn biệt thự to lớn lại chỉ trống rỗng mình hắn
Ngồi gục xuống sofa hắn ôm đầu không biết nên làm gì bây giờ.
Bóng tối bao trùm lấy con người hắn.
nó như thế nào? hắn thật sự rất muốn biết. Thật sự rất muốn biết.
← Ch. 075 | Ch. 077 → |