← Ch.0296 | Ch.0298 → |
Rõ ràng cô gái này quen Trần Khiêm.
Trần Khiêm nhìn thấy cô gái xinh đẹp này cũng rất ngạc nhiên.
"Giang Vi Vi?"
Vì chuyện đánh Vương Dương lần trước mà mối quan hệ giữa mình với Giang Vi Vi được xem như là hoàn toàn rạn nứt.
Người ta trước giờ vần yêu thầm Vương Dương, cho dù sau đó mình có tặng cho Giang Vi Vi một bộ quần áo nhưng trong mắt cô ta, mình hoàn toàn không so được với Vương Dương.
Hơn nữa vì mình mà suýt chút nữa Giang Vi Vi đã không được làm chủ tịch hội sinh viên nữa, cho nên mấy ngày nay chạm mặt nhau Giang Vi Vi đều lạnh lùng nhìn Trần Khiêm.
Thật không ngờ hôm nay lại chạm mặt nhau ở đây!
"Trần Khiêm, cậu đến đây làm gì?"
Giang Vi Vi lạnh mặt hỏi.
"Trần Khiêm, hai người quen nhau à?"
Lúc này Trịnh Duyệt đang đứng bên cạnh Trần Khiêm, giọng hơi mập mờ hỏi.
"Quen, tôi và cô ấy học cùng một khoal"
Trần Khiêm cười khổ.
Sau đó nhìn Giang Vi Vi: "Tôi đến gặp ba mẹ Trịnh Duyệt!" "Gặp ba mẹ, gặp ba mẹ gì chứ?"
Vẻ mặt Giang Vi Vi lại càng lạnh lùng.
Cùng lúc đó, ba người nhà họ Giang cũng nhìn về phía Trần Khiêm.
"Trần Khiêm là bạn trai tôi, cô nói xem anh ấy gặp bố mẹ ai?
Trịnh Duyệt nói thẳng ra không chút kiêng dè.
Cô ta thực sự không có chút hứng thú nào với người đàn ông tên Giang Tử Kiều này.
Thực ra sau khi quen Trần Khiêm, tiêu chuẩn lựa chọn bạn trai của Trịnh Duyệt cũng vô tình được nâng cao lên.
Trong lòng cũng càng hiểu hơn, nếu xuất hiện một người xuất sắc, thì cho dù có xuất sắc thế nào đi nữa cũng không so được với cậu Trần - Trần Khiêm.
Cho nên hiện tại Trịnh Duyệt đang ở trạng thái lựa chọn bạn trai kiểu này.
Câu nói này giống như một quả bom vậy.
Khiến cho tất cả mọi người ở đó đều sững sờ.
Đặc biệt là mấy người nhà họ Giang.
Bọn họ đến đây trong tâm trạng phấn khởi, là bởi vì nghe nói Trịnh Duyệt có quan hệ rất tốt với tập đoàn thương mại Kim Lăng, hơn nữa cũng rất xinh đẹp, gia đình có điều kiện, cũng được xem như môn đăng hộ đối.
Nói tóm lại, nếu có thể trở thành con dâu của nhà họ Giang thì thật sự rất tốt.
Nhưng không ngờ Trịnh Duyệt người ta đã có bạn trai rồi, hơn nữa giờ mình dẫn con trai đến xem mắt mới biết được?
"Lão Trịnh, thế này là sao?" Bác cả Giang Vi Vi lạnh mặt hỏi.
Còn người đàn ông tên Giang Tử Kiều cũng nhìn Trần Khiêm với ánh mắt căm thù.
Sao anh ta có thể không thích Trịnh Duyệt được chứ. Lúc này anh ta đang nhìn chăm chăm Trần Khiêm, muốn mau chóng tìm được điểm nổi bật của Trần Khiêm rồi so sánh với mình thử xem.
Ba mẹ Trịnh Duyệt vội vàng xin lỗi, nói rằng chỉ là hiểu lầm mà thôi.
Trong lòng thầm mắng cả dòng họ nhà Trần Khiêm, một đứa rẻ rách hôm nay đến gây chuyện làm loạn gì chứ!
"Ba, đừng nôn nóng, như chú Trịnh đã nói thì ở đây có thể có hiểu lầm rồi, hơn nữa người anh em này cũng là bạn học của Vi Vi mài"
Giang Tử Kiều giơ đồng hồ trong tay lên. Lúc này nhàn nhạt cười.
"Haha, bạn học? Trần Khiêm, cuối cùng tôi cũng biết tại sao dạo này cậu lại phất lên như vậy đấy, hóa ra là cậu trở thành bạn trai nhỏ của người ta. Nói thật nhé Trần Khiêm, mặc dù trước đây cậu trúng vé số trở nên giàu có làm tôi rất khó chịu, nhưng cậu tặng cho tôi một bộ quần áo, thực ra thì tôi vẫn ghét cậu thôi, nhưng lại không phải là kiểu kinh tởm cậu như trước kia!"
"Nhưng giờ thì có vẻ cậu còn khiến người ta kinh tởm hơn cả tưởng tượng của tôi!"
"Tôi nói mà, sao cậu lại nhiều tiền đến vậy được, một tờ vé số rách mà tiêu hoài tiêu mãi cũng không hết, hóa ra là cậu được người ta nuôi, hơn nữa hai người quả nhiên là có vấn đề mài"
Thực ra sau khi vào phòng bao, Giang Vi Vi không nói gì nhiều.
← Ch. 0296 | Ch. 0298 → |