← Ch.0037 | Ch.0039 → |
Lúc trước khi Trần Khiêm về ký túc xá đã từng gọi điện cho Tổng giám đốc Lý của khu sơn trang suối nước nóng nói có lẽ hôm nay anh sẽ đưa bạn bè đến sơn trang chơi một chút, để ông ấy hỗ trợ sắp xếp.
Chính là để hôm nay Dương Huy nở mặt trước mọi người!
Hơn nữa, chẳng phải Mã Hân Nhiên cũng rất muốn đến sơn trang chơi sao.
Trần Khiêm nhìn người tên Lý Hạo kia, sau khi biết Từ Hà được Dương Huy mời đi dùng bữa thì cứ căn Dương Huy như là bị điên.
Hỏi nhà Dương Huy làm nghề gì. Tóm lại một câu chính là, nhà ông anh có tiền không?
Ngay lập tức muốn đề cập chuyện đến sơn trang với nhóm người này.
Lúc này, Trang Cường chậc chậc, nói:
"Đúng rồi, hình như sau khi tôi về nước có nghe nói một sự kiện, chắc là mọi người cũng nghe nói rồi, nhà họ Ninh ở phố thương mại Kim Lăng đã bị phế rồi! Ầy, nhắc đến cảm thấy tiếc quá, vốn dĩ ba tôi còn quen ông chủ nhà họ Ninh đó! Hơn nữa, người đó còn xin ba tôi hãy mua lại nhà hàng Minh Hoàng!"
Mí mắt nhóm người Triệu Nhất Phàm giật giật.
Sự kiện của Ninh Phàm nhà họ Ninh kia, tất nhiên là các cô biết rồi.
Bởi vì lúc xảy ra chuyện, họ còn đứng bên cạnh nhìn đấy!
Chẳng qua vừa nghe nói nhà Trang Cường muốn mua lại nhà hàng Minh Hoàng, trong lòng các người đẹp đã đưa ra một quyết định, chăc chẵn phải làm quen làm thân với Trang Cường.
Lúc này Triệu Nhất Phàm gật đầu rồi nói: "Thật ra chúng tôi cũng biết người tên Ninh Phàm kia, nghe nói anh ta đắc tội với ông chủ lớn đứng phía sau nên chỉ trong một dêm, toàn bộ gia sản của gia tộc đều phá sản! Đặc biệt là nhà hàng Minh Hoàng được gia tộc bọn họ xem là sản nghiệp chính, đã bị ép buộc rời khỏi phố thương mại Kim Lăng! Thế nào? Chú Trang muốn mua lại à?"
Trang Cường thấy cả đám người đẹp đều nhìn về phía mình.
Ngay lập tức lòng hư vinh được thỏa mãn.
Gật đầu nói: "Ba tớ có ý định này, dù sao mọi người đều biết tiền ở phố thương mại Kim Lăng như nước chảy mà, không ai nghỉ ngờ giá trị thương mại của nơi đó! Huống chỉ, ba tớ thường hay đến phố thương mại Kim Lăng, cũng là khách quen của sơn trang suối nước nóng!"
"Sơn trang suối nước nóng!"
Vừa nghe đến sơn trang suối nước nóng, vẻ mặt của mọi người đều sôi nổi hẳn lên. Trang Cường gật đầu cười: "Thế nào, mọi người đã từng đến rồi hả?"
Vừa nói đến chuyện này là nhớ đến tình cảnh gượng gạo của Ninh Phàm hôm ấy.
Nhưng Triệu Nhất Phàm không hề định dối gạt Trang Cường.
Cho nên cô ta nói hết tất cả mọi chuyện của Ninh Phàm hôm ấy.
Nghe xong, Trang Cường cười nói: "Không ngờ Ninh Phàm lại nhục nhã đến thế, nhưng mà Nhất Phàm này, nếu lần trước cậu chưa được đến thì lần này để tôi đưa mọi người đi, tôi nhờ ba tôi gọi cuốc điện thoại là được!"
"Wow! Thật hả anh Trang Cường?"
Lâm Kiều quyến rũ hỏi.
"Tất nhiên là thật rồi! Đợi chút, bây giờ tôi gọi điện thoại cho ba tôi!" Trang Cường nói xong, bấm một dãy số di động.
Sau khi nói tình hình thì cúp máy.
"Chi bằng chúng ta xuất phát ngay đi? Tôi sợ buổi chiều. bên đó nhiều khách, ba tôi sẽ không sắp xếp được!"
Được đó được đói Tất nhiên các người đẹp đồng ý.
Được, vậy để Lý Hạo lái xe đi luôn, hai chiếc xe!
"Trang Cường nói, lập tức Lý Hạo vui tươi hớn hở đi lái xe.
Nhưng mà Trang Cường, nữ sinh chúng tôi và Hân Nhiên nữa, tổng cộng là bảy người, hai chiếc xe cũng đủ nhưng mà họ thì...
← Ch. 0037 | Ch. 0039 → |