← Ch.256 | Ch.258 → |
“Vâng, em về rồi…”
Ngô Thẩm Văn thấy thế vội buông chén trà nhìn về phía Ngô Lục Lục, tưởng rằng ông ấy bị mất hồn.
“Em trai, em bị sao thế?”
Ông ấy vừa nói vừa giơ tay muốn bắt mạch cho Ngô Lục Lục.
Ngay lúc Ngô Thẩm Văn quay đầu chuẩn bị bảo quản gia Ngô gọi điện cho Nghiêm Thanh để mời ông ấy tới đây một chuyến.
Ngô Lục Lục mới hoàn hồn lắc đầu bảo: “Em không sao đâu anh cả, chỉ là... ”
Ông ấy dừng một chút rồi nhìn Ngô Thẩm Văn và nói: “Chỉ là hơi sốc quá mà thôi. ”
Lời này của Ngô Lục Lục lập tức làm Ngô Thẩm Văn yên lòng lại, ông ấy “xời” một tiếng, sau đó ghét bỏ buông tay của Ngô Lục Lục ra.
Ngô Thẩm Văn và quản gia nhìn nhau nở nụ cười, sau đó ông ấy lại bưng chén trà lên, vừa gạt bã trà vừa ra vẻ “người từng trải” nói: “Bấy nhiêu có là gì, sau này em gặp nhiều thì sẽ quen thôi. ”
Ông ấy dừng một chút, sau đó có hơi đắc ý khoe khoang: “Em nhìn anh cả của em nè, thấy em đi ra ngoài 𝒸●♓●ï●ế●𝐧 đấ●𝖚 trong hoàn cảnh thực tế mà anh vẫn bình tĩnh thong dong đó thôi. ”
“... ” Thế cơ à?
Quản gia Ngô đứng nghiêm ở một bên hơi ngẩng đầu nhìn sang.
Đáng tiếc viện trưởng Ngô đang bận khoác lác với em trai nhà mình cho nên không thấy cảnh này.
Ông ấy tiếp tục ba hoa chích chòe với Ngô Lục Lục: “Em bỏ nhà đi lâu rồi nên không biết đó thôi, mười năm trước bọn anh cũng từng đụng phải một mối nguy lớn, khi ấy Huyền Học Viện phải cử hơn phân nửa số người đi để thu phục một con lệ 🍳·⛎·ỷ đó!”
“Anh nói em nghe, con lệ 🍳u.ỷ đó ghê gớm lắm, chỉ tiếc cuối cùng bọn anh chỉ có thể đánh lui nó thôi chứ không tiêu diệt được… Ôi, tình hình lúc đó thật sự rất nguy hiểm đấy. ”
“Anh cả à. ” Ngô Lục Lục chầm chậm mở miệng.
“Yên nào, anh còn chưa kể xong. ”
Ngô Thẩm Văn mặt mày hớn hở tiếp tục nói: “Tuy em không có cơ hội được thấy lại cảnh tượng như vậy, nhưng anh có thể kể lại chi tiết cho em nghe... ”
“Anh cả, em đã ký khế ước với một con lệ 𝐪*ⓤ*ỷ. Hơn nữa còn “mua một tặng một” thêm một đứa bé ⓠυ_ỷ nữa. Anh và Tiểu Hạo có ai cần không?” Ngô Lục Lục quyết định nói thẳng luôn.
“... ”
Biểu cảm hớn hở đọng lại trên gương mặt của viện trưởng Ngô, nội dung câu chuyện mà ông ấy đang ba hoa cũng ngừng lại tại đây.
Phải một lúc lâu sau ông ấy mới quay đầu nhìn về phía Ngô Lục Lục, ngập ngừng hỏi: “Em trai… Em vừa nói gì thế?”
“À, em ra ngoài xong tiện tay ký khế ước với một con lệ ⓠц*ỷ, còn được tặng kèm một đứa bé 𝐪-υ-ỷ nữa. ”
Ngô Lục Lục nói một cách bâng quơ, ra vẻ như thể “chỉ là chút việc cỏn con thôi mà”.
Em trai thân ái của anh, mau nói rõ cho anh cả của em nghe xem nào!
Ba ngày sau đúng vào cuối tuần.
Tập mới nhất của Huyền Linh Sư cũng giống như mọi khi, cứ vào cuối tuần là bắt đầu phát sóng, bão bình luận cũng giống như ngày thường, *****ên là mỉa mai: [Càng ngày càng khó coi], rồi tới [Không có ý nghĩa gì] các kiểu.
Có điều, ngoại trừ những bình luận này, thì còn có một số bình luận như [Vì Tataro mà đến], hoặc [Tataro cố lên!] nhanh chóng lướt qua trên màn hình.
Tổ chương trình vốn đang ngồi trong phòng họp, căn bản không quan tâm tới đống bình luận làm nhụt chí kia, cũng bắt đầu lưu ý tới cái tên “Tataro” được nhắc tới trên màn hình.
“Tataro cũng tới dự thi sao?” Chị Hà quay qua nhìn nhân viên phụ trách bên cạnh, hỏi thăm.
Trước khi tổ chương trình tìm Phương Hiểu Tuyết làm khách mời thường xuyên cũng đã cân nhắc tới “Tataro” nhưng lại bị đối phương uyển chuyển từ chối.
Ban đầu việc này là do chị Hà phụ trách, cho nên bây giờ khi nhìn thấy trên bão bình luận đề cập tới cái tên này, chị ấy biết ngay người mà cư dân mạng nói tới là ai.
“Vâng, cô ấy cũng tới tham gia. ”
Nhân viên phụ trách gật đầu, dừng lại một chút rồi bổ sung thêm: “Hơn nữa biểu hiện còn rất tốt, có thể được xem là ngựa đen trong số tất cả những người dự thi.
Chúng ta đã chuẩn bị kỹ các hot search quan trọng, tính lát nữa sẽ sử dụng tên tuổi cô ấy để dâng lên một đợt sóng trên mạng. ”
Quan trọng nhất là, bản thân Tataro đã có nền tảng người hâm mộ nhất định, chỉ cần là người yêu thích huyền học, không ít thì nhiều đều có nghe qua tên cô ta.
Xem như là một người có độ ảnh hưởng của riêng mình.
“Có thể. ” Chị Hà tiếp nhận tài liệu mà nhân viên phụ trách đưa qua, nhanh chóng nhìn lướt qua rồi gật đầu.
Dừng lại một chút, chị ấy bổ sung thêm: “Có điều trọng điểm của hot search ngày hôm nay vẫn là phần trailer. ”
“Chúng tôi hiểu rõ. ”
Nhân viên phụ trách gật đầu, khó nén được kích động mà nói thêm một câu: “Nói thật là chúng tôi đều không chờ được nữa rồi. ”
Chị Hà và đạo diễn La nghe thế thì bật cười, không phải bọn họ cũng thế sao?
Cho nên lúc nãy, khi bọn họ nhìn thấy những bình luận làm nản lòng kia, tâm tình của bọn họ cũng thoải mái hơn bình thường rất nhiều, thậm chí còn có chút cười lạnh, chẳng thèm quan tâm tới bọn chúng.
Càng ngày càng kém hấp dẫn sao?
Không có ý nghĩa à?
Chờ một lát đi, đợi lát nữa khi trailer được tung ra, để xem mấy người còn nói là không hấp dẫn với không có ý nghĩa nữa không, có thì coi như tổ chương trình bọn họ thua!
Cho nên mặc dù bây giờ chương trình vừa mới phát sóng, nhưng những người ngồi trong phòng họp cũng đã ngừng thở, tâm tình kích động, chân 𝓇𝖚.𝓃 𝓇.ẩ.𝐲 chờ tới lúc đoạn trailer được chiếu lên vào cuối tập hôm nay.
Mọi người có tâm tình như thế này hoàn toàn là vì trailer mà Bách Trúc đã hoàn thành hai ngày trước.
Khi anh ấy gửi qua cho tổ chương trình, tất cả mọi người đều trở nên bùng nổ.
Chính xác hơn mà nói thì, đó là kiểu ռ.ổ 𝐭.𝖚.n.🌀 vì rùng mình.
Đây là trailer cho một chương trình giải trí sao? Đoạn phim này hoàn toàn có thể dùng làm trailer cho một bộ phim kinh dị đấy!
Đạo diễn Bách đúng là đạo diễn Bách, tùy tiện quay thôi đã cho ra cảm giác hoàn toàn khác.
Cho nên cái đống bình luận kia có tính là gì đâu chứ? Bọn họ ngồi đợi tới phần sau, đợi khi trên bão bình luận toàn là những tiếng kinh hô [666].
Cả đám người trong tổ chương trình khi xem xong trailer của Bách Trúc đều: Vô cùng tự tin!
Sự kích động của mọi người dường như không liên quan gì tới đạo diễn tổ B, ông ta lườm đám người chị Hà một lúc, sau đó vẻ mặt như muốn nói “Cái này có là gì đâu”, rồi dời tầm mắt đi chỗ khác, nhắc nhở mọi người: “Đừng nói chuyện khác nữa, chương trình bắt đầu rồi. ”
Tuy rằng thái độ của đạo diễn tổ B làm mọi người rất mất hứng, nhưng mọi người cũng chẳng phải mới quen biết ông ta, thế là rối rít tập trung ánh mắt về phía màn hình lớn.
Cùng lúc này, Đại Vi cũng đồng thời canh giữ trước ti vi.
Bản thân cô ấy là một người hâm mộ trung thành của chương tình Huyền Linh Sư, thậm chí đã chuẩn bị trước đủ các loại đồ ăn nhanh và nước uống, còn gọi ba phần tôm hùm đất xào cay, cổ vịt, v... v...
Rồi kéo Tô Tái Tái và Khúc Nhiên cùng nhau xem chương trình.
Đây chính là niềm vui của con gái!
Cho nên khi cô ấy nhìn thấy bão bình luận nhắc tới “Tataro”, Đại Vi nhịn không được “Hả?” một tiếng, động tác trên tay cũng dừng lại.
Sau đó cô ấy quay qua nhìn Tô Tái Tái và Khúc Nhiên: “Chẳng lẽ khách mời bí ẩn của Huyền Linh Sư lần này chính là Đồng Nhược Thiến sao? Không phải chứ, Khúc Nhiên?”
“Tataro” là tên một weibo rất có danh tiếng trong giới Huyền Học, cộng thêm việc cô ta vô tình hoặc cố ý tiết lộ tin tức ra ngoài, người hâm mộ đều biết rằng cô ta là gái nhà giàu trắng trẻo xinh đẹp.
Một cô gái có dung mạo xinh đẹp, trong nhà có tiền, lại còn có bản lĩnh, làm gì có ai không thích cơ chứ?
Thế nên, chỉ cần là người yêu thích Huyền Học, không ít thì nhiều cũng đều nghe qua cái tên “Tataro” của nữ thần bài Tarot.
Danh tiếng thậm chí còn cao hơn một vài ngôi sao cấp thấp.
Đợt trước cô ta còn đăng lên mạng một tấm hình, mặc dù chỉ chú thích thêm một câu đơn giản: “Rốt cuộc cũng tới thủ đô”, nhưng tấm hình đó lập tức bùng nổ trên weibo.
Bởi vì đó là cổng Huyền Học Viện của Đại học Đế Đô!
Mặc dù Đồng Nhược Thiến nhanh chóng đổi trạng thái bài đăng thành cá nhân, nhưng dưới sự truy hỏi và kích động của người hâm mộ.
← Ch. 256 | Ch. 258 → |