Ý niệm tà ác nhỏ trong đầu
← Ch.077 | Ch.079 → |
Edit: hoacodat
Hạ Viên khép hờ mắt dán lên, chỉ cảm thấy môi Tưởng Hoa An thật dày mềm, hơi nong nóng, phần nóng bỏng kia trong nháy mắt len qua môi chính mình, tràn qua hai bên má, thẳng lên đỉnh đầu, chỉ cảm thấy đầu "đùng" một tiếng, một mảnh trống rỗng thật lâu. Đợi tri giác trở về một chút, thế này mới phát hiện Tưởng Hoa An đã ngừng thở, thân mình căng thẳng, cổ cứng gắng gượng, tư thế cổ quái, dường như đang nghĩ có nên đẩy mình ra hay không.
Ô, An ca ca đáng thương quá, xem ra thật sự đây là lần đầu tiên tiếp xúc nữ hài tử! Một lang quân tuấn tú hai mươi mốt tuổi, anh minh thần võ, tướng mạo đường đường, mày kiếm mắt sáng như vậy, mà ngay cả hôn nữ hài tử cũng chưa từng hôn qua, thật sự là một phu quân quá thuần khiết rồi! Hạ Viên tiếp xúc với môi Tưởng Hoa An, muốn rút về lập tức, bỗng cảm thán, đây chính là nụ hôn đầu tiên của An ca ca, tự mình chủ động hôn, lại làm qua loa bỏ dở nửa chừng như vậy, có thể sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho An ca ca không? Có thể làm cho hắn đối với chuyện nụ hôn đầu tiên này sinh là ấn tượng không tốt không?
Ừm, nếu hôn cũng đã hôn rồi, dù sao cũng phải chịu trách nhiệm, chuồn chuồn lướt nước như vậy, có vẻ hơi thiếu đạo đức quá. Hạ Viên có chút lưu luyến không muốn rời khỏi đôi môi mềm mại đàn hồi vô cùng tốt của Tưởng Hoa An, đành lấy cớ thuyết phục mình, cả gan đánh bạo, hơi hơi di chuyển cánh môi, dụi nhẹ vào cánh môi Tưởng Hoa An, đi xuống ngậm phía dưới, ngậm môi dưới Tưởng Hoa An, nhẹ nhàng mút xuống.
Thân mình Tưởng Hoa An vốn cương cứng ngắc, bị Hạ Viên mút như vậy, cả người hơi run rẩy, hô hấp không ổn định, thở gấp lên khí thô, hơi thở nong nóng phả lên trên má Hạ Viên, lúc này duỗi tay ra, ôm Hạ Viên lên đầu gối mình. Kéo thân hình nho nhỏ mềm mại ngọt ngào thơm tho vào người, rốt cuộc cũng không khống chế nổi, môi vừa động, đầu lưỡi nóng bỏng quét ngang qua cánh môi Hạ Viên, quấn lấy toàn bộ cái môi nhỏ nhắn của Hạ Viên, muốn tiến quân thần tốc, bỗng dưng ngừng lại, để Hạ Viên xuống giường, vọt xuống, giọng nói buồn bực bảo: "Ta đi rửa mặt!" Nói xong, cửa cũng vang lên, đã sớm không thấy.
Hạ Viên giật mình ngẩn ra, vuốt môi của mình, ** một lúc sau, bỗng nhiên gục đầu chôn lên gối đầu cười vang.
Tưởng Hoa An từ nhỏ đã say mê võ học, bởi vì muốn sách lược, đối với kinh thư sách sử cũng rất dụng tâm khổ học, học đến mặt trời lặn mới rảnh rang, cho nên đối với chuyện nữ sắc, cũng không có để tâm. Vừa đến mười lăm tuổi, trong phủ Tưởng lão phu nhân và Thượng Tiệp đã vội vàng làm yến hội mời nữ quyến Mạc phủ đến đây tụ hội, kỳ thật cũng là dẫn lối bắt cầu cho hắn, có điều vừa thấy đứa con rể là hắn, toàn bộ đều là vẻ gượng ép, làm cho lòng hắn sinh ra chán ghét. Mặc dù Hạ Viên cũng thường xuyên đi theo đám người Hạ phu nhân qua phủ Tướng quân, vì nàng là tiểu hài tử, Tưởng Hoa An không kiêng kị, thường hay chơi đùa cùng nàng. Lòng lại luôn nghĩ Thượng Tiệp muốn nói Hạ Viên cho Tưởng Hoa Cái, trong lòng sớm đối đãi Hạ Viên như đệ tức (em dâu) mình, càng chiếu cố nàng hơn chút. Khi ở tại Bắc Thành, hắn mới phát hiện Thượng Tiệp là muốn nói Hạ Viên cho hắn, lại nhân việc Đường Chí Lễ xen vào, rồi sợ Hạ Viên bị lấy chồng xa, thế này mới quyết định đưa Hạ Viên vào phủ Tướng quân. Mặc dù thành thân cùng Hạ Viên, nhưng hắn là một nam tử trưởng thành, mặc dù yêu thích Hạ Viên, cũng chỉ là yêu thích theo kiểu thích tiểu hài tử đáng yêu mà thôi, lại dựa vào tâm lý bảo vệ trẻ nhỏ, trên tình yêu nam nữ, cũng không suy nghĩ sâu xa. Mấy ngày nay cùng Hạ Viên ngủ chung trên một chiếc giường lớn, bất quá cũng quan tâm nàng như một tiểu hài tử. Đêm nay bị Hạ Viên mút như vậy, chỉ cảm thấy ngực như đang dấy lên một lò lửa nóng hôi hổi, thấy thật khó nhịn. Hắn ra cửa phòng, nhấc lấy một thùng nước lạnh của gã sai vặt đi tắm, vẫn cảm thấy không kiềm chế được, nên tự mình đến hầm băng lấy băng, rót một ly trà đá, hóng gió trước cửa viện, thế này mới cảm thấy đỡ nhiều.
Hạ Viên đợi một lúc, không thấy Tưởng Hoa An trở về, lại thấy sợ. An ca ca vốn đang tốt, lại bị mình trêu chọc như vậy, ngược lại có thể sinh ra tâm tư khác hay không? Không lẽ lúc này kiềm chế không nổi, đã đi tìm nữ nhân rồi? Nàng càng nghĩ càng cảm thấy có thể, vọt dậy, nhảy xuống muốn đi ra ngoài tìm. Lại nghe tiếng cửa vang lên, Tưởng Hoa An lắc mình đi vào, không khỏi vui vẻ nói: "An ca ca, muội còn tưởng huynh không trở lại nữa chứ!" Edit by
Tưởng Hoa An không đáp, đi qua cầm ly trà nguội trên bàn uống hết, thấy Hạ Viên cười bò trên giường, ánh nến soi tới, lại giật mình ngẩn ra, tiểu nha đầu này khi cười rộ lên sao lại làm lòng người ngứa ngáy như vậy? Lần trước khi nàng từ Hạ phủ trở về, mỗi ngày lại vui vẻ tốt lên. Tưởng Hoa An đang trầm tư, lại uống một chén trà, thế này mới dập tắt nến đi qua, đến bên cạnh giường nằm xuống, giọng nói buồn bực nói: "Ngủ!"
Hạ Viên vụng trộm mở mắt ra, đợi ánh mắt thích ứng với bóng tối, thấy Tưởng Hoa An nằm, cánh tay đặt đặt ngang người, nắm tay không, một lát lại lật người, lưng quay về phía mình, cánh tay giật giật, tay phải, tay phải dường như đưa tới phía đùi.
Muốn chết, muốn chết, An ca ca đây là.... ? Kiếp trước mặc dù Hạ Viên chưa từng yêu, kiến thức cơ bản trên TV điện ảnh thật sự cũng không ít, đầu óc lúc này hỗn loạn rối mù, âm thầm nức nở, ôi, An ca ca một thanh niên tốt như vậy, lại phải vận dụng năm ngón tay cô nương sao?
Hạ Viên âm thầm than thở, lặng lẽ giơ lên bàn tay nhỏ bé của mình xem, thật sâu thấy năm ngón tay cô nương của mình trắng nõn nhỏ hơn nhiều so với Tưởng Hoa An, nhưng tuổi mình còn nhỏ, tự nhiên ngón tay cũng nhỏ thôi, đối với chuyện người lớn này, thực sự chưa đủ tuổi nhúng tay!
Tưởng Hoa An uống một bụng trà nguội, vốn đã bình tĩnh, lúc này nằm yên trên giường nghe được hơi thở của Hạ Viên, lại cảm thấy có chút khó khăn, đành phải hít sâu cố gắng trấn định. Viên nhi còn nhỏ mà, đã biết muốn cái gì đâu chứ? Lại suy nghĩ nếu thật không được, đành phải phân phòng ngủ thôi.
Hạ Viên đang mở to mắt nhìn hành động của Tưởng Hoa An, lại thấy Tưởng Hoa An lật qua đây, bỗng nhiên mở to mắt nói: "Không phải nói sáng sớm ngày mai phải mang người tế bái trời sao, sao còn chưa ngủ?"
Tâm trí Hạ Viên hiện tại đang nảy sinh rất nhiều ý niệm tà ác trong đầu, nghe Tưởng Hoa An nói, lại vội vàng nhìn cánh tay phải của hắn, thấy tay hắn cũng đang đưa về chỗ kia, nhưng mà đang ở chỗ đùi gãi ngứa, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, may quá may quá, An ca ca chúng ta là thuần khiết, không thuần khiết chính là ta đây. Ý niệm nàng đang chuyển động trong đầu, thế này mới nhớ tới ngày mai còn có một nhiệm vụ lớn, vội nhắm mắt lại, mặc niệm vài tiếng "A di đà Phật". Vì thân thể nàng nho nhỏ, hôm nay lại thực sự quá mệt, nhắm mắt lại cơn buồn ngủ liền ập tới, chỉ một lúc đã ngủ mất rồi, nhưng lại để Tưởng Hoa An một đêm trằn trọc.
Ngày hôm sau còn chưa tới hừng đông, Hạnh Nhân đã đi tới gõ cửa, gọi: "Thiếu phu nhân, đã cuối giờ dần, nên dậy rồi."
Ôi ôi, cũng chỉ mới 5 giờ sáng, lại phải rời giường, thực khốn khổ mà! Hạ Viên giãy gụa đứng lên, lại không thấy Tưởng Hoa An đâu, thấy Hạnh Nhân múc nước tới cho nàng rửa mặt, hỏi: "Có thấy thiếu tướng quân đâu không?"
"Thiếu Tướng quân giờ dần hai khắc, đã múc nước rửa mặt, tới phòng luyện võ đi múa kiếm rồi. Còn ra lệnh xuống dưới, nói để thiếu phu nhân ngủ lâu hơn chút. Đợi giờ mẹo hai khắc tế bái trời, nhanh tay nhanh chân thay đổi xiêm y cho Hạ Viên, sơ đầu, trang điểm sẵn sàng, thế này mới truyền người đến sớm một chút để dùng, lại nói thầm: "Nghe tỷ tỷ bên ngoài nói, tối hôm qua huyên náo loạn lên, hôm nay Thượng ma ma không xuống giường được, Cố ma ma lại ngượng không ra gặp người, lúc này quản lý ở hậu viện nghe nói chỉ có Vương ma ma Lý thẩm tử và Vân tỷ tỷ các nàng thôi. Đây là lần đầu tiên thiếu phu nhân dẫn người đi tế bái trời, không có Cố ma ma và Thượng ma ma đi ra chú ý một chút lễ tiết, chỉ sợ xảy ra sai lầm làm người ta chê cười."
Hạ Viên nhớ rõ Quý Thư có viết trong sổ con một số lễ tiết, lúc này rất chắc chắn, cười nói: "Không có Cố ma ma Thượng ma ma, không phải vẫn còn có Vương ma ma các nàng sao?"
"Vương ma ma đã già như vậy, nói năng lại không rõ, làm sao nói được rõ ràng?" Hạnh Nhân vẫn rất lo lắng, một lát sau lại lẩm bẩm: "Dù sao còn có thiếu tướng quân đảm đương, dù ra cái sai lầm nhỏ gì cũng sẽ không có người dám chê cười."
Các nàng ở đây mới thu thập xong, đã thấy Trần Châu xoa mắt nói: "Viên nhi, nói là muốn đợi đến tế bái trời, ngươi đừng đến muộn đấy." madeby
"Lúc này mới đầu giờ mẹo, kịp mà!" Hạ Viên kéo Trần Châu đi ra cửa, đi tới tiểu thiên sảnh đằng trước, nhìn thấy một đám nha đầu và bà tử đã tụ tập trong tiểu thiên sảnh rồi, vội phân phó người mở cửa đốt pháo, ở trước cửa phủ vẩy nước sạch, sau đó mang hi quả nến án chờ mang đến cửa phủ.
Đợi mọi người chuyển đồ vật này nọ ra hết, dọn xong án đài, đặt hi quả xuống, đốt hương nến, thu thập sẵn sàng, mấy huynh đệ Tưởng Hoa An Tưởng Hoa Khoan cũng tới, lúc này Hạ Viên mới dẫn mọi người sắp xếp ấn theo bối phận, thắp nến hương, quỳ gối trên bồ đoàn, theo lệ thường quỳ lạy ba cái với trời đất làm lễ.
Quỳ lại xong, lại phải cắm hương nến lên hương đồng. Vì hương đồng đặt phía trên cửa đại môn, đã có bà tử di chuyển cây thang đi ra tựa lên khung cửa. Hạ Viên biết chuyện sáp hương nến này, luôn là để cho cô nương chưa lập gia đình leo lên cây thang cắm nến. Vì phủ Tướng quân không có cô nương, nghe nói trước kia chính là Thượng Tiệp cho đại nha đầu trong phòng đi lên cắm, Tuệ Hương cũng đã làm chuyện xui xẻo này mấy lần, có điều lúc này bụng Tuệ Hương còn chưa khỏe, nhìn tới nhìn lui, chuyện cắm nến này, đành phải giao cho Mã Vân.
Mã Vân được Thượng ma ma dặn dò, biết hôm nay có khả năng mình đi lên thắp hương nến, sáng sớm ở trong phòng mặc quần cưỡi ngựa, bên ngoài mặc váy đỏ quả lựu, vẽ lông mày sắc mặt biến đổi, trang điểm duyên dáng đi ra, lúc này cúi đầu rũ mắt làm dáng như kính cẩn nghe theo, nghe Hạ Viên gọi mình, vội di chuyển từ phía sau đến phía trước, phúc lễ nói: "Thiếu phu nhân có gì phân phó?"
"Tuệ Hương không ở đây, lúc này chuyện sáp nến này sẽ giao cho ngươi, giờ ngươi lên cây thang đi!" Hạ Viên đợi Mã Vân đứng lại, lần lượt đưa hương nến vào trong tay nàng ta, có người đi tới vịn bên cạnh cây thang, để Mã Vân leo lên.
Khung cửa cửa lớn phủ Tướng quân cũng được tạo thành từ cột đá, theo Hạ Viên nhìn thấy, cửa lớn cũng cao bốn thước hơn.
Lúc này Mã Vân bò lên cây thang, cũng rất cẩn thận, đợi bò chỗ treo hương đồng, cắm hương lên, thế này mới rút tay về vịn bên cạnh cây thang. Nhìn xuống phía dưới, thấy Tưởng Hoa An và Hạ Viên đang đứng đầu trước gần cây thang nói chuyện, nàng ta cắn chặt răng, theo nấc thang bò xuống cách một khoảng, ở chân cây thang cố ý trượt, hai tay buông lỏng, "A" lên một tiếng rồi ngã hướng về chỗ đứng bên kia của Tưởng Hoa An. truyện của diễn đàn Lê "Quý Đôn". không sao chép dưới mọi hình thức.
Thiếu tướng quân, chỉ cần ngươi tiếp ta trước mặt mọi người, có da thịt chi thân, không sợ về sau ngươi không động tâm. Mặc dù Mã Vân thét chói tai, trong lòng cũng rất chắc chắn, mình vì phủ được bình an mới cắm hương nến, lúc này từu trên chỗ cao rơi xuống, thân là chủ nhân Tưởng Hoa An nhất định sẽ không mặc kệ ngồi xem. Huống hồ hắn là người học võ, tiếp lấy một nha đầu rơi từ trên cao xuống, cũng chỉ là một chuyện quá dễ dàng.
Hạ Viên nghe thấy tiếng thét chói tai, ngẩng đầu nhìn lên, thấy Mã Vân rơi xuống cùng cây thang theo hướng Tưởng Hoa An đang đứng, trong lòng tính toán cực nhanh, cũng hiểu được lúc này, úi, yêu thiêu thân ra chiêu rồi sao?
← Ch. 077 | Ch. 079 → |