Nhạc công tuyệt thế
← Ch.057 | Ch.059 → |
Mấy ngày sau, dướicầu, đám tiên sinh kể chuyện mặt mày tươi cười, vui vẻ nói: "Nói cho mọi người một chuyện lớn, đây chính là thiên đại đại sự."
"Mọi người có biết không? Kim Ngu Đường và Bách Hoa Đường phải đồng diễn, bát tiên quá hải các hiển thần thông*..."
(*)Bát tiên quá hải, các hiển thần thông: Mỗi người một sắc thái khác nhau.
"Tất cả mọi người đều biết, Đinh đại gia ngày xưa của Kim Ngu Đường bây giờđã qua Bách Hoa Đường, bởi vì người hướng về chỗ cao, nước chảy về chỗthấp, Bách Hoa Đường vẫn có thực lực hơn."
"Mấy ngày nay, Đinhđại gia thu bốn mỹ nhân dị quốc phong tình về làm đồ đệ, cả bốn đều xinh đẹp, có thể nói là khuynh quốc khuynh thành..."
"Đặc biệt nhất là, Đinh đại gia đã tự mình vạch trần bộ mặt thật của Kim Ngu Đường, Đinhđại gia nói, tiết mục hai nam nhân đánh nhau trên nóc nhà cầu hôn một nữ nhân ngày hôm trước chẳng qua chỉ là một đoạn hí khúc thôi, vừa nhìn đã biết diễn trò, lúc trước Nhiễm công tử cũng mời không ít người tạothanh thế cho các nàng. Đinh đại gia còn nói, một nữ nhân dù có đẹp mắtđến thế nào, thì cũng không có nghĩa thực lực nàng ta cao như thế ấy, đến lúc đó nhất định nàng sẽ cho đối phương biết thực lực là gì..."
"Chư vị, Bách Hoa Đường lần này đã mời tới đoàn hát nhạc khúc sân khấu tốtnhất Tề quốc, tất cả mười sáu nhạc công đều là mỹ nhân, đều có rất thành tựu ở phương diện nhạc khúc này, mấy ngày nữa sẽ diễn tấu vũ khúc 'Nghê Thường Vũ Y'. Nghe nói khúc này đã thất truyền trăm năm, nhưng mười sáu nhạc sĩ mỹ nhân đã dốc hết thực lực ba năm để viết lại. Khúc này chỉ có ở trên trời, nhân gian khó mà nghe được mấy hồi, mọi người đi ngangngàn vạn lần không được bỏ qua."
"Bí mật kinh thiên, Bách HoaĐường phát hiện Yêu Cơ kia cũng chỉ là hoa khôi tạm thời mời tới, tuyhiểu chút vũ đạo, nhưng trình diễn chỉ là tay ngang."
"Chư vị nghe cho kỹ, lần này nếu Kim Ngu Đường thua thì sẽ phải rửa tay chậu vàng..." (*giải nghệ)
Trong gian phòng trang nhã của tửu lâu đối diện, nam tử mang mũ che mặt nghemột lát, sờ sờ cằm cười nói: "Không ngờ Bách Hoa Đường này lại để đámtiên sinh kể chuyện tạo thế thay bọn họ, đúng là không thể khinh thường. Khó trách Vô Song Thành chọn hợp tác cùng Bách Hoa Đường, loại đối thủnày vô cùng thông minh, Nhiễm công tử nhất định sẽ rất thích, Hạ Phongta cũng thấy khâm phục, đánh bại nhân vật như vậy mới không mất mặt."
"Ngươi nói không sai, Nhiễm công tử chưa bao giờ thích khiêu chiến đối thủ có độ khó quá thấp."
Chu tiên sinh cũng mang mũ che mặt, nhàn nhạt nói: "Lúc trước đối phương vì mấy màn diễn mà vẫn khiêu chiến với Kim Ngu Đường, thậm chí sau khi Kim Ngu Đường diễn xong, bọn họ còn lập tức diễn thêm một màn, mặc dù làbắt chước nhưng thực lực nhân thủ của đối phương không yếu, làm người ta không để ý đến mấy chỗ bắt chước đó. Bọn chúng cũng thêm vào nhiều nộidung mới lạ, giá vé vô cùng hời, lại đào được mấy đào kép của Kim NguĐường đi theo bọn họ, diễn xong thì bán một vài nữ đào xinh đẹp cho quýtộc làm thiếp, mánh khoé khá nhiều."
"Đúng vậy, về sau lộ trìnhcủa đối phương dần dần giống hệt như Kim Ngu Đường. Kim Ngu Đường có cấp bậc cao, đối phương cũng không cam chịu yếu thế, nếu va chạm không thểtránh khỏi, vậy thì đường đường chính chính tỷ thí một trận đi." Hạphong tự rót tự uống, vẻ mặt tùy ý thản nhiên.
Nhưng Bách HoaĐường đàng hoàng trước mặt mọi người, sau lưng lại làm rất nhiều chuyệnlén lút, còn mượn dùng thế lực Vô Song thành để đối phó Kim Ngu Đường.
Thứ người như thế mặc dù là tiểu nhân, cũng là tiểu nhân vô cùng giỏi kinh doanh.
Mấy ngày nay bọn họ nghĩ đủ thủ đoạn đả kích Kim Ngu Đường mà đều suy tính chu đáo, có thể nói là thành thạo.
Rất nhanh, không ít người đã tranh nhau đi mua vé xem diễn của Bách HoaĐường, một vé được tặng một cái thiên lý nhãn, vì thế có vài người cònphát sinh chuyện xung đột giành vé.
Chu tiên sinh cười nhạt: "Đối phương quả nhiên tìm rất nhiều kẻ lừa gạt tạo thế cho mình, những điềunày nằm trong dự liệu của Nhiễm công tử ngay từ đầu, đương nhiên Nhiễmcông tử không lo lắng, nhưng cũng không có nghĩa không thèm để ý. Biếtngười biết ta trăm trận trăm thắng, mọi tình huống đều phải suy xét kỹcàng. Bây giờ ngươi quay về nói cho Nhiễm công tử hướng đi của Bách HoaĐường đi."
"Được." Hạ Phong gật đầu, vung sợi tóc trên trán, "Ta từ trước đến này toàn làm chân chạy."
Trong Kim Ngu Đường, Tô Mặc không biết đã nhảy múa bao nhiêu lần, dáng múakhuynh thành. Vũ phục màu trắng của nàng đã được bao một lớp áo ngoàithanh lịch, che chắn rất cẩn thận.
Hai nam tử ngồi ở cách đó không xa, nhìn như đang tùy ý đánh cờ nhưng thật ra ánh mắt lại không ngừng rơi vào người thiếu nữ.
Văn Nhân Dịch lần đầu nhìn thấy Tô Mặc múa, hắn không yên lòng, thườngxuyên ngước mắt nhìn về phía nàng, dường như muốn khắc sâu bóng dángnàng vào đầu.
"Cạch" một tiếng, nam tử áo lam hung hăng đập quânđen xuống, ăn ba quân trắng của đối phương. Tay trái hắn cầm quạt, chelại nụ cười nhạt trên môi, "Văn Nhân, vũ điệu của Yêu Cơ tuyệt đối làhoàn mỹ nhất, đây chính là bản công tử tự mình truyền thụ, ngươi nhấtđịnh chưa từng thấy qua phải không?"
Văn Nhân Dịch chỉ lạnh lùng liếc hắn, biết rõ đối phương cố ý thắng mình ván cờ này, có thù tất báo, muốn đả kích mình.
Lúc này Hạ Phong đã tung người về đến Kim Ngu Đường, kề sát vào tai Nhiễm công tử miêu tả lại thế trận của Bách Hoa Đường.
Ngu Nhiễm cười khẽ, phần lớn đều không phải là vấn đề, đến khi hắn nghemười sáu nhạc công của đối phương sẽ trình diễn khúc Nghê Thường Vũ Ythì ánh mắt mới hơi trầm xuống.
Đối phương tìm tới mười sáu nữ nhạc công hạng nhất, vũ khúc Nghê Thường Vũ Y, quả thật rất có thủ đoạn!
Hắn phất nhẹ quạt, cười nói: "Không việc gì, ta cũng biết một nhạc côngtuyệt thế, những nữ nhân đó sẽ không bao giờ bằng được một nam nhân."
← Ch. 057 | Ch. 059 → |