Vay nóng Homecredit

Truyện:Thay Đổi Vận Mệnh - Chương 56

Thay Đổi Vận Mệnh
Trọn bộ 60 chương
Chương 56
Tình địch đối thoại
0.00
(0 votes)


Chương (1-60)

Siêu sale Lazada


Hết tháng giêng, tôi không trở về thành phố N mà bị Thái Hậu cưỡng bức ở lại thành phố F. Thái Hậu hiên ngang lẫm liệt tuyên bố: Phao gia khí mẫu trái nghịch luân thường (bỏ bê gia đình, bỏ bê cha mẹ là làm trái với đạo lý luân thường)

Nghịch cái quỷ, thương nhớ tôi thì cứ nói thẳng đi

Tôi đem tiệm cà phê giao hẳn cho Tôn Sa Sa quản lý, sau đó mặc một bộ đồ công sở đến tham quan công ty của gia đình

Tôi cùng Thái Hậu đi dạo một vòng quanh công ty, không khỏi níu lưỡi. Thế này mới cảm thấy hóa ra nhà tôi cũng được liệt vào tầng lớp thượng lưu thượng thừa, giai cấp tư sản chân chính. Năm đó Thái Hậu nhúng tay vào lĩnh vực bất động sản khuấy đảo vài năm đã khuếch trương thành một công ty hoành tráng thế này. Dải đá cẩm thạch lát sàn cửa ra vào khiến tôi không nhịn được chớp chớp mắt mấy cái cho khỏi lóa mắt, sàn nhà lấp lánh, trần nhà lấp lánh, các văn phòng lấp lánh...

Thật sự là...quá phô trương mà

"Thái Hậu, mẹ có cảm thấy thế này có hơi...phô trương quá không?"

Thái Hậu nghiêm mặt giáo huấn "Cái này gọi là khí phái!"

"Vâng.... cao kiến cao kiến!"

Tôi luôn cảm thấy phụ nữ là sinh vật rất dễ bị những vật lấp lánh mê hoặc, mà Thái Hậu nhà tôi đã triệt để đem thiên tính này phát huy đến mức cao nhất. Bất luận là châu báu, trang sức hay dao kéo dụng cụ nhà bếp tất cả đều sáng loáng, đến cả công ty này cũng trang hoàng lấp lánh đến vậy.....

Hôm đó tôi tạm thời được phân vào làm ở phòng xây dựng cơ bản, bắt đầu bước đầu tiên trên con đường trở thành người phụ nữ trí thức. Đồng sự xung quanh biết được tôi là con gái của Thái Hậu liền chia thành hai phe. Một phe cả ngày nịnh bợ bên tai tôi nhưng sau lưng oán thầm Nhâm Kim Sanh tôi là lính nhảy dù (ý là lính mới tò te chẳng có chuyên môn kinh nghiệm gì lại ở đâu tòi ra) còn một phe chọn cách bo bo giữ mình, tận lực giữ khoảng cách với tôi để tránh thị phi. Cuối cùng tôi cũng hiểu được cảm giác của Trình Giảo Kim năm đó

Dựa vào núi núi đổ, dựa vào người người chạy

Chỉ còn cách tự cứu mình thôi

Tôi học tập Trần Hi trưng ra bộ mặt lạnh như tiền, dùng khí thế cùng ánh mắt giết chết bọn họ. Sự thật đã chứng minh kinh nghiệm của người đi trước luôn đúng, thế giới quanh tôi lập tức trở nên thật thanh tịnh.

Cứ cách vài ngày Trần Hi lại đến công ty tôi lúc tan tầm, đón tôi đi ăn tối, tôi từng hỏi hắn "Cậu không cần về thành phố N làm việc sao?"

Hắn thản nhiên nói "Năm nay tớ chuyển công tác về tổng công ty ở thành phố F rồi"

Các nhân viên nữ trong công ty tràn ngập tò mò với tần suất xuất hiện của mỹ nam Trần Hi, tôi canh phòng nghiêm ngặt không cho phép tiếp cận, thà chết không khai báo.

Mấy việc này không làm quyết liệt chỉ tiện nghi cho đám háo sắc các người

Một hôm, lúc tan tầm, tôi nhận được một cú điện thoại xa lạ, một giọng nữ ngọt ngào trong điện thoại xin tôi một cuộc hẹn.

Tôi về nhà thay một chiếc váy lông trắng muốt xinh đẹp, tỉ mỉ trang điểm sửa soạn đến khi diễm quang bắn ra bốn phía mới thong thả xuất môn.

Đến nhà hàng, một cô gái bộ dạng nhu mì ngọt ngào đứng dậy đón tôi "Xin chào, Nhâm Kim Sanh"

Tôi cũng uyển chuyển đáp lời "Xin chào"

Tiên lễ hậu binh, đạo lý này tôi biết. Nhưng tôi không ngờ câu đầu tiên cô ta nói lại là:

"Cô biết tôi là ai sao?"

Cô ta tưởng mình là diễn viên hollywood chắc?

Tôi cố gắng duy trì gương mặt tươi cười

Cô ta thức thời tự động công bố « Tôi tên là Midiya, có lẽ cô cũng biết tôi »

Tôi lập tức lịch sự nói « Nghe danh đã lâu »

Hóa ra gặp gỡ chính chủ. Nghe La Lỵ nói cô ta trông khá giống tôi, tôi lặng lẽ đánh giá cô ta. Có cái gì giống chứ? Làn da cô ta không trắng bằng tôi, phong thái không cao quý bằng tôi, chỉ số thông minh kém xa tôi..... v.. v...

Midiya có chút cảm khái nói « Vài năm trước tôi từng gặp cô, bất quá chân chính gặp gỡ thì đây là lần đầu tiên »

« Từng gặp qua tôi? »

« Chính xác là tôi từng nhìn thấy ảnh chụp của cô, thật ra ảnh chụp so với ngoài đời có vẻ xinh đẹp hơn »

«....... »

Ta đập tẹt mỏ ngươi bây giờ! lão nương ôn nhu chẳng qua muốn cấp cho ngươi ít mặt mũi thôi

Midiya lại tiếp tục ngọt ngào nói « Cô có biết tôi và anh ấy quen nhau bao lâu rồi không? »

Tôi so với cô ta càng ngọt ngào hơn « Cô đang khoe thời gian với tôi sao? »

Cô ta u oán nói nhỏ « Tôi yêu anh ấy bảy năm rồi, tôi rất thật lòng với anh ấy »

Cái gì gọi là tiếng sét ái tình?

Cái gì gọi là vừa gặp đã yêu?

Tôi bị mấy lời kịch này đả kích nặng nề

Oh my god! cảnh tượng lâm ly trong mấy bộ phim Đài Loan cũ rích lại một lần nữa trình diễn trước mắt tôi. Cuối cùng tôi cũng biết cái gì gọi là nghệ thuật đến từ chính cuộc sống.

Tôi cố gắng đổi lời kịch, nụ cười trên mặt càng kiều diễm hơn « Thật đáng tiếc, nhưng anh ấy lại thật lòng yêu tôi »

Midiya vẫn duy trì thanh âm ngọt ngào nhưng không che dấu nổi chút ác ý « Cô biết không, những năm ở Mĩ tôi luôn luôn ở bên cạnh anh ấy »

Trời ạ, đừng khiêu chiến cực hạn của tôi chứ

Tôi nhẫn nhịn đến nổi da gà, gật đầu một cái « Tôi biết, cô chú Trần cũng vẫn luôn ở cạnh Trần Hi. A, đúng rồi, còn phải cám ơn cô mấy năm nay rất chăm chỉ làm em gái đưa cơm, đã thay tôi chăm sóc anh ấy thật tốt »

« haha, khẩu khí thật lớn »

« Quá khen! quá khen! »

« Mấy năm nay cô chú Trần đều rất thích tôi, thường xuyên bảo tôi về nhà làm khách. Vài ngày nữa còn muốn cùng ba tôi thương lượng ký kết hợp đồng làm ăn nữa »

Tôi kinh ngạc che miệng « Trời ạ, hóa ra là cô tính gả cho cô chú Trần à, hay là cô muốn bảo Trần Hi đi lấy ba cô? »

Nhân phẩm

Chẳng lẽ đây là loạn luân chi luyến trong truyền thuyết?

Cái trán cao trắng trẻo của cô ta cuối cùng cũng đen lại

« Nhâm Kim Sanh, mặc kê cô xảo ngôn thế nào, tôi cũng sẽ không buông tay đâu »

Tôi mỉm cười nhìn cô ta, không nói gì

Midiya chậm rãi lặp lại một lần « Tôi vĩnh viễn cũng không từ bỏ »

Tôi vẫn như cũ mỉm cười

« Cô đây là ý tứ gì? »

Tôi nhún vai « Cô so với Trình A Kiều thì kém hơn nhiều lắm, ít nhất tôi đối với cô ấy còn có chút coi trọng »

Còn cô thật tầm thường

« Nói thật tôi cảm thấy cô có chút đần độn. Lời này cô nên nói thẳng với anh ấy, hay là cô hy vọng tôi sẽ thay cô chuyển lời cho Trần Hi? » Tôi đứng dậy, vuốt vuốt cái váy « Cuộc nói chuyện dừng lại ở đây thôi »

Tôi về nhà phát hiện Trần Hi đã đến từ lúc nào, hắn đang trò chuyện với Thái Hậu trong phòng khách

« Về rồi sao, cảm giác như thế nào? » Thái Hậu hướng tôi nheo nheo mắt, tôi trước khi đi đã nói cho Thái Hậu biết tôi đi gặp tình địch

« Sảng khoái. Bất quá có người nhờ chuyển lời » Tôi quay sang đối diện với Trần Hi « Tiểu quỷ, người nào đó nói cô ta vĩnh viễn cũng không từ bỏ cậu đâu »

« Hả?» Trần Hi nghi hoặc nhìn tôi

« Midiya » Tôi thản nhiên trả lời

Trần Hi bình tĩnh hỏi « Sau đó? »

Tôi đương nhiên biết chẳng có gì sau đó cả. Nhưng mà cứ nghĩ đến cảnh đã có kẻ thèm nhỏ rãi sắc đẹp của hắn......

Thái Hậu khịt khịt mũi, mang theo vài phần trêu chọc « Trong nhà có mùi dấm chua »

Tôi liếc Thái Hậu một cái, nghiêng đầu tránh đi ánh mắt nóng cháy của hắn

Thanh âm Trần Hi mừng rỡ « Kim Sanh! »

Tôi khẽ gắt « Gọi cái đầu cậu ấy »

Thái Hậu ở một bên tiếp tục bình luận « Nha đầu kia đang thẹn thùng đó »


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-60)