Pn47
← Ch.492 | Ch.494 → |
Thẩm Minh Dữu: "..."
Khi Thẩm Minh Dữu đang im lặng, có một bàn tay từ bên cạnh vươn ra, cầm lấy điện thoại trên bàn trước mặt cô.
"Tôi chính là chồng của Thẩm Minh Dữu." Giang Trầm nhìn chằm chằm điện thoại, nói giọng âm trầm: "Những lời vừa rồi anh bôi nhọ tôi, tôi nghe được rồi."
Cảnh Phong bôi nhọ người khác bên kia điện thoại: "..."
"..." Lúc Thẩm Minh Dữu nói chuyện điện thoại có bật loa ngoài, cô cũng không biết Giang Trầm về nhà khi nào, càng không biết anh lặng lẽ vào phòng ngủ khi nào.
m thanh của Cảnh Phong truyền tới từ điện thoại: "Cái đó, những lời vừa rồi tôi nói cũng không tính là bôi nhọ."
Chẳng qua là kể lại sự thật mà thôi.
Giang Trầm nhìn Thẩm Minh Dữu: "Anh yên tâm, nếu vợ tôi muốn đi làm, bất cứ lúc nào tôi cũng ủng hộ cô ấy."
Cảnh Phong khẽ hỏi: "Xin hỏi anh tính ủng hộ cô ấy như thế nào?"
Mặc dù biết hỏi lời này không thích hợp lắm, nhưng nghe giọng tự tin của đối phương, Cảnh Phong vẫn không nhịn được hỏi ra.
"Việc này không phiền anh nhọc lòng." Trước khi Giang Trầm cúp điện thoại, thuận tiện nói thêm một câu: "À, đúng rồi, tôi chính là Giang Trầm của Lăng Vũ Tư Túc, cũng chính là chỗ dựa mới của anh, nếu có chuyện gì, anh có thể liên lạc với thư ký của tôi bất cứ lúc nào."
Cảnh Phong: "... ?!"
Giang Trầm nói xong cũng không đợi đối phương kịp phản ứng, liền cúp điện thoại.
Anh tiến lên sờ nhẹ bụng của Thẩm Minh Dữu, hỏi: "Hôm nay Niệm Niệm có ngoan ngoãn nghe lời không?"
Thẩm Minh Dữu: "Niệm Niệm vẫn luôn rất ngoan, em nghĩ không ngoan là người khác."
"..." Giang Trầm cảm thấy bản thân rất oan uổng: "Anh không ngoan chỗ nào?"
Thẩm Minh Dữu hỏi: "Anh là vì em mới đầu tư vào Công ty Giải Trí Tinh Thần sao?"
Giang Trầm gật đầu, nếu không phải vì Thẩm Minh Dữu, anh khẳng định sẽ không quan tâm đ ến Tinh Thần gì đó.
"Bên phía đạo diễn Tần Tùng giúp bác bỏ tin đồn, là anh tìm ông ấy đúng không?" Khi Thẩm Minh Dữu quay phim trong đoàn làm phim của đạo diễn Tần Tùng, quan hệ với đạo diễn không tính là tốt, lại thêm chuyện bỏ diễn, đạo diễn càng thất vọng hơn về cô, theo lý mà nói, hẳn là sẽ không đứng ra giúp đỡ cô mới đúng.
Giang Trầm tiếp tục gật đầu, chuyện tìm Tần Tùng giúp đỡ bác bỏ tin đồn, đúng là anh làm.
Thẩm Minh Dữu suy nghĩ, nghĩ tới một loại khả năng khác, cô vội vàng hỏi: "Chuyện của Trương Dương, không phải cũng là anh làm đó chứ?"
Vì sao chuyện Trương Dương vi phạm pháp luật và kỷ luật sớm không lộ muộn không lộ, hết lần này đến lần khác bây giờ mới lộ ra, hơn nữa chứng cứ đầy đủ như vậy, vừa nhìn đã biết là được lên kế hoạch từ lâu.
Vốn Thẩm Minh Dữu cũng không nghĩ tới Giang Trầm trong chuyện này, chỉ cho rằng bình thường Trương Dương đắc tội với nhiều người, làm chuyện rác rưởi sớm muộn cũng có một ngày lộ ra ánh sáng, nhưng liên kết với những chuyện vừa rồi, Thẩm Minh Dữu không nhịn được bắt đầu suy đoán, chắc không phải Giang Trầm cũng làm chuyện này đó chứ.
Quả thật chuyện này cũng là do Giang Trầm làm, vốn hai năm nữa Trương Dương mới thân bại danh liệt, nhưng Giang Trầm chờ không nổi, từ hai tháng trước, anh đã thu thập một loạt chứng cứ liên quan, sau khi đầy đủ chứng cứ, liền tìm người tung hết lên mạng trong một lần.
Thấy Giang Trầm không nói, Thẩm Minh Dữu biết cô đã đoán đúng rồi.
Thẩm Minh Dữu cau mày: "Anh nói đi, anh lén lút làm những gì sau lưng em? Nói hết một lần cho xong."
"Không có." Giang Trầm lo lắng cô tức giận, ôm cô chủ động nhận lỗi, nói: "Xin lỗi em, sau này có chuyện gì anh sẽ bàn bạc trước với em."
Thấy anh nhanh chóng nhận lỗi, Thẩm Minh Dữu cau mày, thật ra cô cũng không phải tức giận, ngược lại Giang Trầm đã làm nhiều việc cho cô như vậy, cô rất cảm động, chỉ là cô mong Giang Trầm làm chuyện gì thì có thể bàn bạc với cô trước. Bây giờ những chuyện này cũng không sao, nhưng nếu sau này có chuyện lớn hơn, Giang Trầm cũng sẽ không nói cho cô biết đúng không.
Như vậy sẽ làm Thẩm Minh Dữu có cảm giác thất bại, giống như cô với anh là vợ chồng nhưng anh luôn âm thầm cho đi mà cô lại không giúp gì được cho Giang Trầm.
"Khoảng thời gian trước vì em thai nghén, cơ thể không thoải mái, anh không muốn để em phiền lòng những chuyện này." Giang Trầm sờ bụng của cô: "Dữu Dữu, xin lỗi em, nhưng chỉ cần là việc liên quan tới cơ thể em, anh khó tránh khỏi cảm giác lo lắng."
Thẩm Minh Dữu sờ mặt anh, thời gian này anh thật sự đã gầy lắm rồi, đặc biệt là thời gian cô thai nghén, cô ăn không ngon ngủ không yên, Giang Trầm cũng vì vậy mà ăn không ngon ngủ không yên. Cô biết anh rất quan tâm đ ến sức khỏe của cô, quan tâm cô nhiều bao nhiêu.
"Ừm, em biết mà." Thẩm Minh Dữu hôn khóe môi anh, cười nói: "Giang Trầm, tại sao anh lại tốt như vậy chứ."
Giang Trầm hỏi lại: "Anh tốt sao?"
Thẩm Minh Dữu gật đầu khẳng định: "Ừm, anh là người tốt nhất trên thế giới."
Giang Trầm được gắn mác người tốt nhìn Thẩm Minh Dữu, trên mặt mang theo ý cười dịu dàng nói: "Anh chỉ tốt với em."
Sau khi nói lời yêu thương với vợ, Giang Trầm đột nhiên cảm nhận được chuyển động từ trong bụng Thẩm Minh Dữu, Thẩm Minh Dữu cũng cảm nhận được, cô mở to hai mắt nhìn Giang Trầm, lại nhìn bụng mình: "Hình như vừa nãy Niệm Niệm vừa mới di chuyển."
Cô đặt tay lên bụng, ngay sau đó, quả nhiên bụng lại cử động một chút.
"Là thai nhi đang cử động." Giang Trầm cũng rất ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên Thẩm Minh Dữu bị động thai.
Niệm Niệm trong bụng kiên nhẫn đá mẹ vài cái, Giang Trầm cẩn thận sờ bụng Thẩm Minh Dữu, kiên trì dỗ dành: "Niệm Niệm, ba vừa nãy nói sai rồi, ba ngoài tốt với mẹ con ra, còn tốt với Niệm Niệm nữa."
Thẩm Minh Dữu cười nói: "Anh ngốc à, làm sao Niệm Niệm có thể nghe hiểu được chứ."
Nhưng thần kỳ là sau khi nghe lời ba nói, thật sự Niệm Niệm trở nên yên tĩnh, không tiếp tục đá vào bụng mẹ nữa để thể hiện cảm giác tồn tại của mình.
Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm nhìn nhau cười, xem ra sau này Niệm Niệm chắc chắn sẽ là một đứa trẻ rất tinh ranh.
Sau thời gian ốm nghén, cuộc sống của Thẩm Minh Dữu đã trở lại bình thường, có thể ăn được ngủ được.
Thẩm Minh Dữu ở nhà thấy chán, thỉnh thoảng cũng sẽ ra ngoài đi dạo, tiện thể chuẩn bị một số đồ sơ sinh cho Niệm Niệm, lúc đó Giang Trầm thường đi cùng cô, không dám để cô đi ra ngoài một mình.
Thẩm Minh Dữu dù sao cũng biết bản thân tốt xấu gì cũng là một nghệ sĩ, nếu bị người ở bên ngoài nhận ra thì sẽ có rất nhiều người xem náo nhiệt, lúc đông người thì dễ bị bắt gặp được nên khi ở một mình để cho an toàn, cô sẽ không đi ra ngoài.
Cho dù có Giang Trầm đi cùng, hai người cũng thường đi đến những nơi ít người.
Ngày hôm nay, Giang Trầm chợt nảy ra ý nghĩ, dự định dẫn Thẩm Minh Dữu đi ra ngoài ăn cơm, Thẩm Minh Dữu liền bắt đầu trang bị đầy đủ, đội mũ, đeo khẩu trang, mặc bộ quần áo rộng rãi, cùng Giang Trầm đi ra ngoài.
Đi ra tới bên ngoài, Thẩm Minh Dữu vừa mới mở cửa xe để ngồi vào, Giang Trầm liền ôm một bó hoa tươi tặng cô.
Vừa nhìn liền biết, Giang Trầm đặc biệt cố ý dẫn cô đi hẹn hò.
Hoa lan hồ điệp hồng đang nở rộ kiều diễm, trong xe tràn ngập hương hoa, Thẩm Minh Dữu cầm bó hoa, liếc mắt nhìn Giang Trầm đang lái xe bên cạnh. Đây không phải lần đầu tiên cô nhận được hoa từ Giang Trầm. Giang Trầm kỳ thực là một người rất lãng mạn, có khi buổi sáng thức dậy cô vô tình quay đầu lại thì nhìn thấy một bó hoa đặt ở bên cạnh hay là khi Giang Trầm đi làm về vào buổi tối. Rõ ràng không phải ngày lễ hay cũng không phải ngày gì đặc biệt, nhưng thỉnh thoảng anh vẫn tặng cô một bó hoa để làm cô vui.
Thẩm Minh Dữu nhận được hoa thật sự rất vui vẻ, có ai mà không thích hoa đẹp, nhất là mỗi lần Giang Trầm tặng hoa đều làm cho trái tim cô rung động. Có nhiều lúc Thẩm Minh Dữu nghĩ Giang Trầm sẽ lại tặng hoa để làm cho cô vui, còn nói những lời yêu thương để làm cho cô hạnh phúc và thỉnh thoảng tạo cho cô những điều bất ngờ, lãng mạn nho nhỏ. Cũng không biết anh đã học được những mánh tình yêu nho nhỏ này ở đâu, liệu đó có phải là kỹ năng tự học của đàn ông hay bởi vì anh là một tay lão luyện có kinh nghiệm phong phú nên mới có thể thành thạo như vậy?
"Đang suy nghĩ cái gì?" Nhìn cô im lặng như vậy, Giang Trầm liền mở miệng hỏi.
Thẩm Minh Dữu hắng giọng, đem những nghi vấn trong lòng thành thật hỏi: "Em đang thắc mắc, ngài Giang học được ở đâu mà có thể lãng mạn như vậy, có phải vì trước đây anh có nhiều bạn gái, dỗ dành bạn gái nhiều nên dần dần học được không?"
Bây giờ ở trước mặt Giang Trầm, Thẩm Minh Dữu đã không còn giỏi che giấu suy nghĩ thật của mình nữa, khi cô có nghi vấn sẽ hỏi, mỗi lần như vậy Giang Trầm đều sẽ nghiêm túc giúp cô giải đáp những nghi ngờ đó.
← Ch. 492 | Ch. 494 → |