← Ch.430 | Ch.432 → |
Cuộc sống hôn nhân với Giang Trầm so với tưởng tượng của cô chênh lệch quá lớn, chưa chuẩn bị sẵn sàng để làm mẹ, chồng thì xa cách, quan hệ không hòa thuận với gia đình, bị ép từ bỏ sự nghiệp mình yêu thích nhất... Đủ loại nguyên nhân khiến cho trong thời gian mang thai cô thường xuyên có cảm xúc không tốt.
Mãi đến khi Niệm Niệm ra đời, một đứa bé nhỏ nằm trong lòng cô, nhỏ nhắn, ngoan ngoãn như vậy, dễ thương như vậy, khi đó Thẩm Minh Dữu mới có cảm giác bản thân thực sự đã làm mẹ.
Nói theo một cách khác, sự ra đời của Niệm Niệm đã giúp cô chữ lành.
Sau khi Niệm Niệm ra đời, Thẩm Minh Dữu bận rộn học cách làm một người mẹ tốt. Cô cùng lớn lên, cùng học tập với Niệm Niệm, cô không quá để ý những chuyện vốn luôn làm phiền cô mà bắt đầu học cách buông bỏ.
Vốn mọi thứ đều đang dần tốt lên thì khi cô phát hiện Niệm Niệm không giống với đứa trẻ khác, có thể là mắc bệnh tự kỷ, lúc đó Thẩm Minh Dữu thực sự rất hoảng loạn, cô cho rằng Niệm Niệm mắc bệnh tự kỷ là bởi vì trong thời gian mang thai cô thường có cảm xúc không tốt, mới có thể dẫn đến cơ thể đứa nhỏ có chỗ thiếu hụt. Trong khoảng thời gian đó Thẩm Minh Dữu trở nên rất lo lắng, đưa đứa nhỏ đi khắp nơi khám bác sĩ và chuyên gia tâm lý.
Lúc đó Thẩm Minh Chương đang làm bác sĩ ở một tổ chức tâm lý, anh ấy nhận ra tình trạng của Thẩm Minh Dữu không ổn, sau khi làm kiểm tra cho cô, Thẩm Minh Dữu mới biết thì ra cô đã mắc bệnh trầm cảm được một khoảng thời gian rồi.
Thẩm Minh Chương nói cho cô biết, cảm xúc của mẹ sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ. Niệm Niệm tuy tuổi còn nhỏ, nhưng cô bé là một đứa trẻ vô cùng nhạy cảm, Niệm Niệm cũng cảm nhận được cảm xúc của Thẩm Minh Dữu, để Niệm Niệm khoẻ mạnh, Thẩm Minh Dữu cần phải tích cực phối hợp điều trị.
Sau khi điều trị, bệnh của cô mới từ từ tốt lên.
Từ trước tới nay hôn nhân là chuyện của hai người, hôn nhân của cô với Giang Trầm phải đi đến bước này, cũng không phải là nguyên nhân của một mình Giang Trầm, Giang Trầm có trách nhiệm, Thẩm Minh Dữu cũng có cùng trách nhiệm, hoàn cảnh trưởng thành cùng kinh nghiệm sống của cô đã hình thành nên tính cách và cách đối nhân xử thế sau này của cô, bởi vì sợ bị tổn thương, cô luôn không dám tiến một bước quan trọng về phía trước.
Giữa cô và Giang Trầm không có sự kết nối, năm năm trôi qua, cô chưa bao giờ bộc lộ hết tình cảm của mình với Giang Trầm, nếu trước kia có thể nhiều dũng khí hơn chút, có thể cho Giang Trầm nhiều sự tin tưởng hơn chút, có lẽ bọn họ sẽ không lãng phí nhiều thời gian như vậy.
Cũng may hiện tại không tính là quá muộn.. ngôn tình sủng
Cô đã cho Giang Trầm một cơ hội, mà Giang Trầm chắc chắn sẽ nắm bắt được cơ hội này, như vậy cô sẽ nhìn về phía trước, sẽ không cố chấp với quá khứ nữa.
"Là lỗi của anh." Vẻ mặt của Giang Trầm vẫn rất nghiêm trọng, rõ ràng anh cảm thấy một câu xin lỗi căn bản không bù đắp được bất cứ thứ gì.
"Được rồi mà, tất cả đều là lỗi của anh, rõ ràng anh khổ sở như vậy thì sao không ly hôn đi?" Thẩm Minh Dữu nhẹ giọng nói: "Dù sao tiền trong tay em cũng tiêu không hết, em dẫn theo Niệm Niệm cũng có thể sống rất tốt. Sau khi ly hôn, em có thể tìm bất kỳ loại đàn ông nào em muốn, ai cũng không quản được em..."
"A..." Thẩm Minh Dữu lời còn chưa nói xong đã bị Giang Trầm chặn miệng.
Giang Trầm gấp gáp hôn cô, hận không thể đem từng chữ Thẩm Minh Dữu vừa nói nuốt ngược vào trong.
"Anh không cho phép!" Giang Trầm cắn nhẹ một cái trên môi cô, lại dùng cánh môi nhẹ nhàng chà xát: "Dữu Dữu, về sau không được nhắc lại chuyện ly hôn nữa."
Hiện tại anh không sợ gì cả, chỉ sợ Thẩm Minh Dữu đòi ly hôn với anh.
"Không thể nói ly hôn, vậy muốn nói cái gì?" Thẩm Minh Dữu ôm cổ anh, thì thầm vào tai anh: "Vậy nói, em thích anh?"
← Ch. 430 | Ch. 432 → |