← Ch.127 | Ch.129 → |
Sáng sớm hôm nay lúc Giang Trầm hối thúc cô ra khỏi nhà, Thẩm Minh Dữu đã mơ hồ đoán được, rất có thể Giang Trầm muốn giấu cô tới tham gia chương trình 《Mẹ Là Siêu Nhân》 lúc quay kỳ thứ 2 ở làng du lịch, Giang Trầm liền nghĩ trăm phương ngàn kế muốn thể hiện sự tồn tại của mình, hiềm nỗi nhân viên của chương trình không hiểu ý anh, chỉ sợ không cẩn thận quay cả anh vào trong màn hình, mạo phạm đến ông chủ của làng du lịch này, bởi vậy trốn anh chuồn đi rất xa.
Lần này, cuối cùng cũng coi như để cho anh tìm được cơ hội, có thể danh chính ngôn thuận đến quay chương trình.
"Anh tới?" Thẩm Minh Dữu vừa tỉnh ngủ, giọng nói có chút khàn, dường như cô không có chút bất ngờ nào với sự xuất hiện của Giang Trầm, giọng nói và nét mặt đều rất bình tĩnh.
"..." Giang Trầm tới gần giường, nhỏ giọng nói: "Ừm, anh đến."
Niệm Niệm đang ngủ ngon lành, cũng không bị giọng nói của ba và mẹ đánh thức.
Thấy vợ còn buồn ngủ, Giang Trầm dối lòng nói: "Em ngủ tiếp đi."
Sau đó, Thẩm Minh Dữu liền nghe theo anh, lại lần nữa nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ trong thời gian ngắn.
Giang Trầm: "..."
Mấy ngày trước, sau khi anh nhận được lời mời của đạo diễn chương trình, Giang Trầm liền tập trung toàn bộ công việc, tranh thủ thời gian mấy ngày nay để có để trống lịch đến quay chương trình, mấy ngày nay, thời gian ngủ mỗi ngày của anh không vượt quá bốn tiếng, bận bịu đến mức xoay vòng, ngày hôm nay lúc đưa vợ và con gái đi quay chương trình, vốn dĩ anh cũng muốn theo sự sắp xếp của chương trình, cùng mấy người cha tới.
Nhưng bởi vì công ty tạm thời xảy ra chút chuyện, anh chỉ có thể đi xử lý trước, chờ xử lý xong, anh vội vàng chạy tới đây, nhưng vẫn chậm hơn những người ba khác một chút.
Vừa rồi khi chưa tiến vào máy quay, anh còn nhìn thấy những người ba khác đều được người nhà chào đón nhiệt liệt, Giang Trầm tưởng tượng, lúc bản thân xuất hiện, vợ và con gái có thể cũng sẽ giống những người khác, vui vẻ nồng nhiệt chào đón anh.
Nhưng đời không như là mơ.
Dường như Thẩm Minh Dữu không có chút bất ngờ nào với anh, cũng không có một chút ngạc nhiên vui vẻ nào, con gái lại càng ngủ không biết gì.
Giang Trầm mím môi.
Anh đứng ở bên giường một hồi, giúp vợ và con gái đắp chăn, sau đó liền đi ra ngoài.
Khán giả trong phòng trực tiếp xem tới đây, mỗi người đều trợn mắt ngoác mồm.
[Chỉ vậy thôi à, thơm đâu, ôm một cái đâu, nhấc lên cao đâu, tổng giám đốc Giang à, có phải anh không được không!]
[Anh rể Dữu à, cơ bắp mạnh mẽ kia của anh dùng làm gì vậy, mau, ôm chị Dữu từ trong chăn ra, ôm chặt vào lòng, hôn cho tôi, tôi muốn xem!]
[Ha ha ha, chị Dữu thật là lạnh nhạt quá đi, tôi cảm thấy hẳn là chị ấy sớm đã biết anh rể Dữu sẽ đến chương trình, cho nên biểu hiện mới lạnh nhạt như thế nhỉ, có điều, hình như tôi thấy trong mắt của tổng giám đốc Giang có chút tủi thân đấy. ]
[Đúng là vẻ mặt tủi thân rồi, tôi tưởng là ông lớn ở nhà đều là người nói một không hai, cho dù là vợ cùng phải anh ấy nói gì nghe nấy, nhưng hình như tổng giám đốc Giang không phải như vậy đâu, cứ cảm thấy dáng vẻ của tổng giám đốc Giang trước mặt chị Dữu hình như rất nhỏ bé, ha ha ha, vẫn là chị Dữu của chúng ta trâu bò!]
[Cục cưng bé nhỏ Niệm Niệm mau dậy đi, ba đến rồi, mau thơm ba đi, an ủi tâm hồn nhỏ bé bị tổn thương của ba bé đi ha ha ha. ]
[Tổng giám đốc Giang đừng sợ, tuy rằng vợ không bày tỏ chào đón anh đến, nhưng chúng ta vẫn còn con gái đó, cục cưng bé nhỏ Niệm Niệm sẽ yêu anh mà ~]
Khán giả vốn cho là bọn họ sẽ thấy hình ảnh gần như lặp lại với những phòng trực tiếp khác, mẹ và con cái sẽ cực kỳ chào đón ba, đặc biệt là Giang Trầm, đường đường là ông chủ lớn của tập đoàn Lăng Vũ Tư Túc, ở bên ngoài chắc chắn đều là người khác tâng bốc anh, kính trọng anh, nên ở nhà cũng là tính cách nói một không hai.
Điều ngoài ý muốn là, giữa hai vợ chồng, người chiếm địa vị chủ đạo hình như là Thẩm Minh Dữu?
Cho dù... độ tương phản rất lớn.
Nhưng dường như càng thú vị hơn.
← Ch. 127 | Ch. 129 → |