Truyện:Thịnh Sủng - Chương 38

Thịnh Sủng
Trọn bộ 68 chương
Chương 38
0.00
(0 votes)


Chương (1-68)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Vương Du nói dứt lời, trái tim đập thình thịch một tiếng, chỉ sợ phút cuối Trầm Tử Trai vẫn không chấp nhận nàng.

Trong lòng Thẩm Tử Trai vẫn do dự, mặc dù hắn không nghĩ sẽ phụ Hạ Trọng Phương nhưng lời Vương Du nói không phải không có đạo lý.

Nếu chỉ có một mình Hạ Trọng Phương, đến lúc đó sợ rằng Tề vương phủ sẽ phải diệt vong.

Hắn suy nghĩ rồi mở miệng hỏi: " Du nương, lần trước nàng nói với Phương nương rằng không muốn làm trắc phi.

Nếu phải trở thành trắc phi thì tình nguyện tự sát.

Sao đến hôm nay lại thay đổi chủ ý?"

" Trước khác nay khác" Vương Du thấy vẻ mặt Thẩm Tử Trai dãn ra, cũng hi vọng hắn sớm hạ quyết tâm, che dấu sự do dự, liền nói:" Khi đó ta tự nhận mọi mặt không thể so sánh với Phương nương và Diệp nương, cùng các nàng trở thành trắc phi, tất nhiên là không muốn.

Nhưng một năm trôi qua ta lại tăng thêm một tuổi, đã là mười chín tuổi, khó chọn ra một vị hôn phu vừa ý.

Phụ mẫu lại nóng nảy muốn tìm cho ta một người.

Vì thế ta nghĩ, dù sao cũng phải gả, còn không bằng trở thành trắc phi của vương gia.

Ít nhất vương gia là người ta ngưỡng mộ. Lần đầu tiên nhìn thấy Vương gia.

Ta đã..." Khi nàng nói hai câu sau hạ âm thanh xuống cực thấp nhưng cũng đủ để Thẩm Tử Trai nghe rõ ràng

Một cô nương tài mạo song toàn thổ lộ ngay trước nặt, Thẩm Tử Trai cũng không phải người bằng sắt đá, làm sao không động lòng? Vả lại hắn nghĩ Hạ Trọng Phương vẫn là chính phi, mình lại cố gắng đối tốt với nàng nhiều hơn nữa, tuy là nạp trắc phi, cũng không thể tính là có lỗi với Hạ Trọng Phương.

" Vương gia suy nghĩ kỹ một chút, ta xin cáo từ." Vương Du đứng lên hành lễ rồi rời khỏi cửa, bỗng nhiên ngoái đầu nhìn lại cười một tiếng:" Vương gia không thể để cho ta chờ đợi quá lâu được, nếu không, chỉ sợ phụ mẫu sẽ hứa hôn cho ta với người khác."

Dưới ánh nến, nụ cười cùng đôi mắt sáng lưu chuyển hết sức thanh lệ của Vương Du khiến tim người ta đập nhanh.

Thẩm Tử Trai nhìn nàng rời đi, im lặng hồi lâu, điều chỉnh lại tâm tình của mình, cũng đi về phía trước.

Sau khi gia yến tan, Thẩm Tử Trai triệu kiến Kiều Thiệu Nguyên và La Quân Dụng nói lại lời Vương Du.

Kiều Thiệu Nguyên cùng La Quân Dụng vốn có phê bình kín đáo đối với việc Thẩm Tử Trai bỏ Vương Du và Tô Ngọc Diệp, lấy Hạ Trọng Phương, nay nghe được lời nói của Thẩm Tử Trai, tất nhiên nói: " Lời của Vương Du cô nương là đúng.

Nếu nàng đã nguyện ý làm trắc phi, Vương gia nên cầu hoàng thượng tứ hôn lần nữa, nhanh chóng cho nàng vào phủ."

La Quân Dụng cũng nói:" Hiện nay mặc dù Thái tử ở mặt ngoài là cùng Vương gia giao hảo, ai biết bên trong hắn chứa tâm tư gì? Không chừng khi Tứ Vương Gia sụp đổ, hắn lại quay sang đối phó Vương gia.

Vương gia muốn tự bảo vệ mình, cũng chỉ có thể quyết tâm ngoan độc, cố gắng khi hoàng thượng vẫn còn tại thế được phong làm Hoàng thái tôn.

"

Năm đó, Cảnh Tông hoàng đế vô cùng sủng ái Tam vương gia, nhiều lần muốn lập Tam vương gia làm thái tử, nhưng các đại thần khuyên can nói mặc dù Tam vương gia là nhân tài xuất chúng nhưng ốm yếu lại không phải trưởng tử nếu lập Tam vương gia làm thái tử, các đảng phái trong triều tất nhiên sẽ tranh chấp, chỉ sợ sẽ loạn.

Cảnh Tông hoàng đế suy nghĩ mãi, cuối cùng lập con trai trưởng làm thái tử, nhưng vẫn sủng ái con thứ ba.

Tới khi Tam vương gia chết thì càng đau lòng cho tôn nhi Thẩm Tử Trai này.

Sau lại có lời đồn nói Cảnh Tông hoàng đế muốn truất ngôi thái tử, phong Thẩm Tử Trai làm Hoàng thái tôn.

Thái tử tuy biết lời đồn do Tứ Vương Gia tung ra, nhưng vẫn sợ "tam nhân thành hổ" lời đồn nhiều trở thành thật, sợ Cảnh Tông hoàng đế váng đầu, truất ngôi của hắn, phong Thẩm Tử trai làm Hoàng thái tôn.

Cũng bởi vì vậy, thái tử hết sức kiêng kỵ Thẩm Tử Trai.

Ngoài mặt luôn cùng Thẩm Tử Trai giao hảo nhưng nếu có cơ hội tất nhiên sẽ không để Thẩm Tử Trai còn sống.

Thẩm Tử Trai cũng biết hiện nay Cảnh Tông hoàng đế càng sủng ái hắn, tương lai thái tử càng không thể tha cho hắn.

Nhưng nếu bây giờ Cảnh Tông hoàng đế không sủng ái hắn, thái tử nhất định sẽ trừng trị hắn.

Mặc kệ là loại tình huống nào, hắn đều phải có biện pháp để tự bảo vệ mình.

Mà tự bảo vệ mình, trừ bỏ xây dựng quân đội, chờ đợi thời cơ thì không còn gì khác.

Nạp Vương du làm trắc phi từ đó cùng Vi Thanh Nhĩ liên thủ chính là biện pháp tốt nhất để hắn đạt được mục đích.

Hạ Trọng Phương ở trong phòng chờ hồi lâu mới thấy Trầm Tử Trai trở lại, liền đưa khăn cho Trầm Tử Trai lau mặt, cười nói:" Ta đã chuẩn bị canh giải rượu chàng nên uống một chút?"

Trầm Tử Trai cầm tay Hạ Trọng Phương nói:" Tối nay ta bất quá chỉ là uống hai chén, không có say, không cần uống canh giải rượu đâu." Vừa nói vừa ôm Hạ Trọng Phương vào ngực.

Hạ Trọng Phương đỡ bụng nói:" Bụng đã có chút lớn, tối nay di nương sờ, nói so với bình thường thì thai khá lớn, có khả năng là song thai.

Bởi vậy ta cũng không tiện nói cho nàng biết thật ra là ta đã mang thai một tháng."

Trầm Tử Trai khẽ vuốt ve bụng Hạ Trọng Phương, một hồi sau lại hỏi:" Phương nương, nàng luôn sầu lo về tương lai của chúng ta phải không?"

Hạ Trọng Phương ngẩn ra nhìn Trầm Tử Trai, nói:" Sao Vương gia lại hỏi vậy? Không phải chúng ta thành thân rồi sinh hạ hài tử, tiếp tục sống tốt đẹp qua ngày sao? Chúng ta cũng không phải nhà nghèo, cuộc sống tốt đẹp, ta không phải lo đến củi gạo, dầu muối, tương, dấm, trà.

Còn về chuyện không có tiền nuôi quân thì ta muốn lo cũng không thể sầu lo được."

Trầm Tử Trai không nói tiếp nữa, sờ sờ tóc Hạ Trọng Phương, thấp giọng nói:" An giấc thôi!"

Hạ Trọng Phương thấy tâm tình Trầm Tử Trai xuống thấp, liền hỏi:" Vương gia, đã xảy ra chuyện gì sao?"

Trầm Tử Trai đáp:" Không có gì, chỉ lànghĩ đến việc Quý Minh Xuân phục quan mà ta không thể làm gì được hắn nên có chút buồn bực thôi."

Hạ Trọng Phương hiểu được nhưng cũng không biết phải khuyên hắn thế nào, đành kêu a hoàn vào trải giường chiếu để hai người nghỉ ngơi.

Về phía Tiểu Ngọc Lan, sau khi về nhà, chỉ ngồi một mình ở trong phòng, hồi lâu mới gọi Chương bà vú vào nói đến chuyện của Vương Du.

" Du nương tài mạo song toàn, so với ta tốt hơn nhiều, tương lai sẽ có tiền đồ. Tiểu Ngọc Lan thấp giọng nói:" Những lời nàng nói với Vương gia, không phải muốn học là học được.

Phải là người đầy bụng thi thư mới có thể nói được như vậy."

Chương bà vú lại gần Tiểu Ngọc Lan nhỏ giọng khuyên:" Nhưng di nương cũng đừng quá quan tâm đến nàng, tránh bị người khác nghi ngờ."

Tiểu Ngọc Lan cười một tiếng nói:" Tướng mạo Hạ Trọng Phương quá giống Phó phu nhân, Du nương lại giống người Vương gia, sẽ không có ai hoài nghi đâu.

Nhiều nhất là vì lời đồn mà sinh ra tò mò về Du nương mà thôi."

Chương bà vú nhìn Tiểu Ngọc Lan hồi lâu mới hỏi:" Di nương định giấu chuyện này cả đời không nhận lại Du nương sao?"

Tiểu Ngọc Lan thở dài nói:" Dù sao bây giờ chúng ta nhất định phải giấu diếm thật kỹ chuyện này, không thể để lộ ra ngoài." Vừa nói vừa dặn Chương bà vú:" Bà vú nhất định phải kín như bưng, vạn lần không thể nói ra chuyện này."

Chương bà vú liên tục bảo đảm:" Cũng đã giữ bí mật này mười mấy năm, lần trước ở Giản phủ bị người ép hỏi ta cũng có thể bảo vệ bí mật này, sau này tất nhiên sẽ càng cẩn thận hơn."

Lòng người khó dò, hiện nay Hạ Trọng Phương đã là Vương Phi, nếu hoài nghi mà lấy tiền bạc mua chuộc bà vú, Chương bà vú thật có thể không bị hấp dẫn sao? Trong lòng Tiểu Ngọc Lan có vướng mắc, liền nói:" Cũng đã muộn, ngươi đi xuống đi!"

Chương bà vú đáp một tiếng, trải giường xong cho Tiểu Ngọc Lan mới đi xuống.

Tiểu Ngọc Lan nằm dài trên giường, vẫn không buồn ngủ, tự Vuốt bụng.

Nhớ lại, lúc ấy gả cho Phương đại hộ làm thiếp cũng có hoài thai đáng tiếc là không giữ được.

Nếu không bây giờ bên cạnh mình còn có nhi tử, tự nhiên sẽ một lòng vì hắn, suy nghĩ cho hắn.

Nhưng hiện nay không có nhi tử lại chỉ có một thân nữ nhi đang gặp khó khăn, mình không thể liên lụy đén nàng càng không thể kéo nàng xuống.

Đêm nay, Tiểu Ngọc Lan ngủ không ngon giấc.

Ngày hôm sau, trời sáng rõ nàng mới dậy, gọi a hoàn vào hầu hạ rửa mặt, hỏi:" Chương bà vú đâu, sao không thấy ở đây?"

A hoàn cười nói:" Bởi vì phu nhân muốn đến miếu dâng hương nên muốn tạo một kiểu tóc đơn giản đẹp mắt liền kêu Chương bà vú sang chải đầu giúp, lại mang theo Chương bà vú cùng đi dâng hương!"

Tiểu Ngọc Lan gần đây ở Phương gia rất được coi trọng, hầu hạ bên người ngoài Chương bà vú còn có hai a hoàn, rất có thể diện.

Sài thị nể mặt Tiểu Ngọc Lan, tự nhiên cũng cất nhắc Chương bà vú, thỉnh thoảng gọi sang nhờ chút việc vặt lại ban thưởng chút đồ.

Tiểu Ngọc Lan thấy Chương bà vú không đến bẩm với nàng một tiếng, tự ý theo Sài thị đi dâng hương, bỗng nhiên cảm thấy không hài lòng.

Bây giờ, Chương bà vú được Sài thị coi trọng nên rất hưng phấn.

Từ miếu trở về, liền vội vàng đi gặp Tiểu Ngọc Lan kể chuyện dâng hương, lại cười nói:" Ở trong miếu Phu nhân gặp Nghiêm phu nhân, kỳ lạ là Nghiêm phu nhân còn dừng lại nói chuyện phiếm với phu nhân nào là chuyện về vị hôn phu của Tâm nương quấy rầy tiểu công tử Nghiêm phủ ra sao, còn hỏi chuyện về Vương Phi, sau cùng lại nói về việc Chấp Bình thiếu gia trúng khoa cử, khen Sài phu nhân một hồi nữa đấy."

Tiểu Ngọc Lan nói:" Phương nương thành Vương Phi, mọi người đều biết ta là mẹ đẻ nàng, bởi vậy Nghiêm phủ muốn kết giao với phu nhân thì có gì lạ."

Chương bà vú bỗng do dự một lúc, sau mới ghé tai Tiểu Ngọc Lan nói:" Thật ra, Nghiêm phu nhân đã lôi kéo ta hỏi chuyện năm đó, cười nói bên ngoài đồn Phương nương và Du nương sau khi sinh đã bị tráo đổi, hỏi ta có phải là thật hay không? Ta tự nhiên là phủ nhận.

Nàng còn nói, Trạng nguyên phu nhân đã mời bà vú cũ của Du nương lên kinh từ hôm trước để hỏi lại bà vú chuyện năm đó."

Tiểu Ngọc Lan giật mình, nghĩ lại hành động của Vương Du vào tối qua, đột nhiên lo lắng, chẳng lẽ bà vú kia đã nói gì đó khiến Du nương lo sợ vội tìm cho mình một con đường khác.

Không đúng, không đúng, nếu bà vú quả thật có bằng chứng sẽ không chờ đến bây giờ mới nói, Trạng nguyên phu nhân cũng không bình thản như vậy.

Nhưng nếu những người đó tới hỏi Chương bà vú thì sao?

Tiểu Ngọc Lan đột nhiên sợ hãi, Hạ Trọng Phương trở thành Vương Phi địa vị của mình ở Phương gia mới có thể sánh ngang với chính thất.

Một khi sự thật bị lộ, không chỉ địa vị của mình ở Phương gia xuống dốc không phanh, còn có thể liên lụy đến tiền đồ, đến việc tìm quý tế của Du nương.

Không, không thể để cho Chương bà vú nói ra bất cứ điều gì.

Tháng tư, khí trời nóng bức, Chương bà vú nửa đêm đi múc nước rửa mặt, bởi vì nước giếng mát mẻ, tự đến bên cạnh giếng múc nước, bị trượt chân ngã, ngày hôm sau mới có người phát hiện.

Hạ Trọng Phương biết bà vú vẫn hầu hạ Tiểu Ngọc Lan đã mất, liền an bài người sang Phương gia an ủi nàng, lại cùng Tiền bà tử nói:" Di nương trừ ta cũng không sinh ai khác, liền đem bà vú này thành thân nhân, bây giờ Chương bà vú không còn, có lẽ nàng đang vô cùng thương tâm."

Tiền bà không cho là đúng nhưng Tiểu Ngọc Lan là mẹ đẻ Hạ Trọng Phương nên nàng cũng không tiện nói gì.

Vi Thanh Mi đang muốn tìm cơ hội để hỏi lại Chương bà vú mấy vấn đề, nghe tin Chương bà vú chết, không khỏi cả kinh, thầm nghĩ cũng thật trùng hợp.

Còn Vương Du mặc dù không tin mình là nữ nhi của Tiểu Ngọc Lan nhưng kể từ khi nghe trộm cuộc nói chuyện của Chung bà vú, luôn luôn bất an, chỉ sợ Chương bà vú này sẽ nói ra gì đó làm sự việc thêm phức tạp.

Nghe được Chương bà vú chết không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Trầm Tử Trai lúc này đã bắt tay vào an bài, tính toán nhân dịp Đoan Ngọ đưa Hạ Trọng Phương đến biệt trang dưỡng thai..

*****

Tháng năm nóng nực, tâm tình Trầm Tử Trai cũng ngày càng buồn bực nhưng ở trước mặt Hạ Trọng Phương hắn vẫn che dấu rất tốt.

Tuy nhiên, Hạ Trọng Phương vẫn biết tâm tình hắn không tốt nhưng chỉ cho là Trầm Tử Trai phiền não do không đủ tiềm lực nuôi tư binh, mà không suy nghĩ gì nhiều.

Trầm Tử Trai muốn nói với Hạ Trọng Phương chuyện để nàng đến biệt trang dưỡng thai nhưng rồi lại do dự.

Nhưng nếu muốn ngày sau có thể sống tốt, hắn buộc phải tìm cách tự vệ, một khi thái tử đăng vị cả Vương phủ nhất định sẽ bị dồn đến cùng đường, lúc ấy hối hận thì đã muộn.

Đêm nay, trời quá nóng, bởi vậy Hạ Trọng Phương muốn dùng băng cho mát nhưng bà tử cùng a hoàn đều ngăn lại nói trong lúc mang thai dùng người dễ bị hàn, bị bệnh sẽ rất vất vả, ... !...

Trầm Tử Trai nghe được, nói:" Phương nương, mùa hè ở kinh thành luôn oi bức như vậy, nàng đang mang thai nếu đến tháng bảy chỉ sợ không chịu được.

Không bằng nàng chuyển đên thượng trang ở ngoài thành dưỡng thai đi! Ở đó trồng nhiều cây xanh, lại có dưa cùng trái cây.

Ngoài ra còn có hồ cá, xung quanh hồ đều có liễu rủ, không cần phải dùng băng bởi ở đó luôn có gió mát.

Đến tháng bảy nàng sinh, trong tháng đã là tháng tám, khí trời đã mát mẻ, lúc đó nàng hồi Vương Phủ chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao?"

Hiện tai, Hạ Trọng Phương đã mang thai hơn bảy tháng, cực kỳ sợ nóng, gần như đã bị lời của Trầm Tử Trai thuyết phục hỏi lại:" Vậy Vương gia có thể đi cùng ta đến thôn trang không? Nếu nghỉ hè ở đó thì ta cũng sinh ở đó luôn, phải chuẩn bị cho thỏa đáng mới được."

Trầm Tử Trai đã hạ quyết tâm, không do dự nữa, bởi vậy nói:" Ta đương nhiên đi cùng nàng nhưng ở đây ta vẫn còn một ít chuyện cần xử lý, chờ xử lý xong rồi sẽ đi qua cùng nàng sinh con, đợi nàng xong trong tháng, chúng ta cùng nhau trở lại.

Nàng sinh con là đại sự nên cũng phải mời Phương ngự y đi theo.

Có hắn ta mới có thể an tâm.

Về phần bà đỡ cùng bà vú ta sẽ nhờ muội muội tìm giúp, đén lúc nàng đi sẽ cho họ cùng đi theo."

Hạ Trọng Phương vừa nghe Phương ngự y sẽ đi theo cũng yên tâm hơn bởi nàng rất tin tưởng y thuật của Phương ngự y.

Mùng hai tháng năm, Trầm Tử Trai cho người đi thôn trang truyền lời, để người trong trang dọn dẹp sương phòng, quét dọn đình viện, lại phái Thanh Trúc và Mạc bà tử sang trước bố trí, ngay cả nữ đầu bếp cùng thô sử cũng đi trước.

Tới mùng bốn tháng năm, Trầm Tử Trai liền mang theo Hạ Trọng Phương xuất hành, bởi vì thôn trang này ở ngoài thành nên cũng không xa, ngồi xe ngựa hơn một canh giờ là tới.

Và lại, bên trong xe ngựa trải một miếng lót mỏng, Hạ Trọng Phương ngồi bên trong cũng không thấy khó chịu, chỉ vẫn thắc mắc tại sao Phương ngự y không đi theo.

Linh Chi một tay cầm quạt, quạt cho Hạ Trọng Phương, một mặt vén rèm xe ngựa ngắm nhìn đường xá bên ngoài, bỗng thấy có người ở phía sau đang giục ngựa tới, lúc này mới quay đầu nói với Hạ Trọng Phương:" Phương ngự y đang tới đây." Thấy sau lưng Phương ngự y có Tiểu Mã - một đồng tử mới mười hai mười ba tuổi, không khỏi che miệng cười nói:" Đó là thư đồng Phương ngự y mới thu nhận.

Được Phương ngự y dẫn dắt, hắn càng ngày càng giống một tiểu đại nhân.

Nhưng có lẽ là lần đầu ngồi trên lưng ngựa, giờ khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn trắng bệch rồi!"

Hạ Trọng Phương nghe Phương ngự y đã tới, lúc này mới yên lòng, cười nói:" Vương gia bị bệnh nghiêm trọng như vậy còn phải nhờ vào Phương ngự y mới có thể khỏi hẳn.

Mặc dù Phương ngự y không chuyên về sản phụ nhưng hắn đi theo ta mới có thể yên tâm."

Linh Chi nói:" Trừ Phương ngự y, Vương gia còn mời hai bà đỡ có kinh nghiệm đi theo, Vương Phi yên tâm đi!"

Hạ Trọng Phương đáp ứng đến biệt trang để sinh thật ra còn có một nguyên nhân, chính là vì nàng mang thai trước nên nếu sinh bảo bảo ở kinh thành, nhiều người phức tạp, lỡ trong đám bà tử có kinh nghiệm, có người nhìn ra nàng mang thai đủ tháng, sau có lời đồn nào truyền ra, sẽ trở thành điều vô cùng bất lợi cho bảo bảo.

Nếu đến biệt trang sinh, bà tử và a hoàn đều là người của mình, những người khác tự nhiên không thể đến gần mình.

Vạn nhất có bà tử nhìn ra cái gì thì bởi vì là người của mình cũng sẽ không nói lung tung.

Còn có, ở biệt trang bị kinh động bởi vậy sinh non hơn một tháng, bên ngoài nghe cũng sẽ không nghi ngờ gì nhiều.

Nếu ở vương phủ sinh non hơn một tháng, không nói Giản phủ cùng Tiểu Ngọc Lan sẽ tìm hiểu, mà chỉ sợ trong cung cũng phái người điều tra, vạn nhất làm ầm ĩ ra cái gì đó thì sẽ rất phức tạp.

Trầm Tử Trai cũng sợ Hạ Trọng Phương bị xóc nảy, nên để cho xe ngựa đi chậm một chút, thỉnh thoảng lại hỏi:" Phương nương, nàng có khó chịu không? Nếu khó chịu thì nói với ta để ta cho bọn họ dừng lại nghỉ ngơi một chút."

Hạ Trọng Phương cười nói:" Đi chậm như vậy nên ta cũng không thấy khó chịu."

Trầm Tử Trai mới yên lòng để xe ngựa từ từ đi.

Linh Chi thấy Thẩm Tử Trai ân cần tiễn Hạ Trọng Phương nói:" Vương gia là lo lắng cho Vương Phi.

Lúc trước, khi Vương Phi chưa xuất giá, lão phu nhân còn sầu lo sợ Vương gia không thật lòng với Vương Phi.

Hôm nay, nếu thấy Vương gia chăm sóc Vương Phi như vậy, chắc chắn sẽ yên lòng."

Hạ Trọng Phương sợ nóng nên bảo Linh Chi nhấc màn xe lên, nàng dựa vào xe ngựa, nhìn Trầm Tử Trai, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

Khi đó bị Quý Minh Xuân hưu, nàng cho rằng mình là người không có chút giá trị nào, không nghĩ tới có một ngày mình sẽ trở thành Vương Phi được Vương gia sủng ái.

Đợi đến khi sinh hạ hài tử, một nhà tốt đẹp, đời này coi như cũng đáng.

Trầm Tử Trai thấy Hạ Trọng Phương nhìn hắn, liền hỏi:" Phương nương, nàng khát sao?"

Hạ Trọng Phương xì cười:" Vương gia không cần chớ khẩn trương, ta nhìn chàng một chút mà thôi."

Trầm Tử Trai cũng cười, không để ý Linh Chi cũng ở bên trong xe ngựa, nói:" Đợi đến thôn trang, ta cho nàng ngắm đủ, bây giờ nên an ổn ngồi, không cần nghiêng đầu nhìn ta, cẩn thận sái cổ."

Mọi người cười nói, rất nhanh xe ngựa đã ra khỏi thành, đến thôn trang.

Đám người Trang quản sự đã ra đón Trầm Tử Trai và Hạ Trọng Phương từ sớm.

Thanh Trúc và bà tử tới trước hai ngày, đã cho người bố trí thỏa đáng, biết Hạ Trọng Phương tới, nhanh chóng đỡ nàng vào phòng, lại cho người múc nước rửa mặt, rửa tay, chuẩn bị nước ô mai choTrầm Tử Trai và Hạ Trọng Phương, ầm ĩ một hồi, cơm trưa mới được mang lên.

Sau khi ăn xong, Hạ Trọng Phương cũng mệt mỏi, liền đi nghỉ trưa.

Đợi tỉnh ngủ, nàng mới có tinh thần đi xem phong cảnh bên trong trang, thấy quả nhiên giống lời miêu tả của Trầm Tử Trai.

Phong cảnh như vẽ, không khí mát mẻ, nàng vô cùng hài lòng.

Tiền bà tử đỡ Hạ Trọng Phương tản bộ, nhẹ nhàng nói:" Vương Phi tới thôn trang này chờ sanh cũng tốt."

Hạ Trọng Phương biết Tiền bà tử cũng lo lắng người khác nhìn ra nàng đã mang thai hơn bảy tháng, bởi vậy khẽ mỉm cười nói:" Cho nên ta mới đồng ý với Vương gia đến đây dưỡng thai.

Nếu không cũng sẽ cố chịu nóng mà không rời khỏi kinh thành! Ở kinh thành dù thế nào đi nữa cũng dễ dàng hơn nhiều.

Đến nơi này, vạn nhất gặp chuyện gì, cho người đến kinh thành tìm người cũng đã muộn."

Tiền bà tử vội nói:" Vương Phi mau phun nước miếng, nói như vậy rất không may mắn, sau này cũng không thể nói như vậy nữa."

Hạ Trọng Phương không thể làm gì khác hơn là phun nước miếng, còn cười nói:" Để người khác nhìn thấy, lại nói ta thô tục."

Tiền bà tử cười nói:" Đây là thôn trang, ít người, sẽ không ai nhìn thấy đâu."

Hai người đi dạo tiếp, sau thấy một đám a hoàn theo tới, đành phải trở về phòng.

Trầm Tử Trai thấy Hạ Trọng Phương trở lại, liền cùng nàng đánh cờ, nói chuyện phiếm, cực kỳ ân cần, cẩn thận.

Hạ Trọng Phương cũng có chút nghi ngờ, hỏi đùa:" Người ta nói Vô sự lấy lòng, không phải là gian tức đạo (ý là: không có việc gì mà lấy lòng người khác thì thường là có việc khó nói hoặc có ý định xấu), Vương gia có chuyện gì gạt ta sao?"

Trầm Tử Trai giật mình, cười nói:" Nào có chuyện gì để ta lừa gạt nàng? Nàng đang mang thai nên nghi ngờ linh tinh thôi."

Hạ Trọng Phương cười cười, mắt thấy Trẩm Tử Trai không yên lòng, liền nói:" Vương gia nếu vẫn ưu tâm, lo lắng chuyện sau khi thái tử đăng vị gây bất lợi cho chúng ta, không bằng nhân cơ hội này cầu xin hoàng thượng, sau khi ta sinh con, chúng ta liền đi khỏi kinh thành, tìm một chỗ yên lặng mà sống được không?"

Trầm Tử Trai lắc đầu nói:" Không được, đi càng xa, càng tiện hạ thủ, chết càng không có người biết.

Chỉ có ở trong kinh thành, thái tử vì lo ngại danh tiếng mới có thể cho chúng ta đường sống."

Hạ Trọng Phương nói:" Nếu không, chúng ta đến đất phong sống?"

Trầm Tử Trai cười khổ nói:" Đất phong cũng cách kinh thành quá xa, trên đường đi dễ bị người hạ thủ.

Cho dù chúng ta có bình an đến đất phong, một khi thái tử đăng vị, muốn thu hồi đất phong cũng là chuyện chỉ cần một câu nói.

Khi đó chúng ta không mảnh đất cắm dùi.

Hậu thế cũng sẽ bị người ta khi dễ."

Hạ Trọng Phương thấy như thế nào cũng không tốt, chẳng lẽ chỉ có ngồi chờ chết?

Trẩm Tử Trai thấy nàng như thế, bận rộn trấn an:" Hết thảy có Bổn vương lo liệu, nàng chỉ cần an tâm dưỡng thai, không cần phải suy nghĩ nhiều."

Đúng lúc ấy, Thanh Trúc đi vào hỏi hai người muốn dùng cơm ở đâu, bọn họ liền không nói nữa,

Ở thôn trang mười ngày, Hạ Trọng Phương cũng thật lòng thích nơi này, nơi này không có Trầm Ngọc Tiên cũng không có Tất Nguyệt Nhan và Mai Đồng, bên người còn có Tiền bà tử và Linh Chi đều đáng tin cậy, nói chuyện hay làm việc đều thoải mái.

Qua mấy ngày nữa, Hạ Trọng Phương cho người tới đón Hà ma ma tới đây, bởi nàng muốn tiếp tục học, không thể xao nhãng bài vở.

Trầm Tử Trai thấy nàng nghiêm túc, không khỏi cười nói:" Ai không biết còn tưởng rằng nàng muốn học tập gian khổ để tham gia khoa thi đấy!"

Hạ Trọng Phương đáp:" Học thức của ta không sâu nên cần phải tự học nhiều một chút.

Sau này mới có thể có khí thế của một Vương Phi."

Trầm Tử Trai nhất thời cảm thán, Phương nương thông minh lại hiếu học, nếu không phải lớn lên ở Hạ gia, thì bây giờ kiến thức của nàng cũng có thể sánh với Vương Du, đáng tiếc.

Thấy Hạ Trọng Phương đã thích ứng với cuộc sống ở đây, mỗi ngày, buổi sáng thì cùng Hà ma ma học, buổi trưa nghỉ ngơi, buổi chiều tản bộ, chạng vạng lại đọc sách hoặc cùng Thanh Trúc đánh cờ, rảnh rỗi cũng làm xiêm áo cho bảo bảo, cuộc sống rất phong phú, vui sướng, Trầm Tử Trai cũng yên tâm.

Buổi sáng hôm nay, Kiều Thiệu Nguyên cho người tới xin Trầm Tử Trai trở về Vương Phủ, nói Vương Phủ có chuyện quan trọng cần xử lý.

Trầm Tử Trai liền nói với Hạ Trọng Phương phải đi về mười ngày, mười ngày sau sẽ quay trở lại.

Hạ Trọng Phương mặc dù không muốn, nhưng nghĩ mười ngày cũng không phải là dài, liền đáp ứng, lại nói:" Xong việc chàng phải nhanh chóng tới đây, chàng không thể bỏ lại ta đơn độc ở chỗ này chờ sinh."

Trầm Tử Trai tính toán lần này trở về trước hết phải xin ý chỉ chỉ hôn, đợi ý chỉ ban xuống thì cùng Vương gia thương nghị.

Như vậy chỉ cần mười ngày là đủ.

Đến lúc đó lại đến đây bồi Hạ Trọng Phương nửa tháng, chờ trong cung chọn ra ngày lành, hắn sẽ trở về nâng Vương Du thành sườn phi.

Nâng xong, phụng bồi Vương Du mấy ngày lại đến biệt trang cùng Hạ Trọng Phương.

Như vậy cả hai bên đều tốt đẹp.

Rất nhanh, Trầm Tử Trai thu xếp xong để trở về Vương Phủ.

Kiều Thiệu Nguyên đã sớm chuẩn bị sổ con xin phong Vương Du làm trắc phi cho Trầm Tử Trai.

Bởi vậy, ngày đầu tiên, Trầm Tử Trai trở về hắn liền đưa sổ con cho Trầm Tử Trai, Trầm Tử Trai nhận lấy, liền nhanh chóng vào cung.

Vương Du nghe được Hạ Trọng Phương đã đến thôn trang dưỡng thai, biết được Trầm Tử Trai đã có hành động, liền suy nghĩ phải giải thích, thuyết phục phụ mẫu mình như thế nào để họ đáp ứng mối hôn sự này, đồng ý cho nàng gả đến Vương Phủ làm trắc phi..

Crypto.com Exchange

Chương (1-68)