Truyện:Thịnh Sủng - Chương 37

Thịnh Sủng
Trọn bộ 68 chương
Chương 37
0.00
(0 votes)


Chương (1-68)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Chung bà vú ngẫm nghĩ hồi lâu mới nói:" Năm đó, lúc tiểu thư mới ra đời, bà đỡ muốn cắt cuống rốn nên ta vội vàng đi tìm đồ lót sơ sinh, lúc đầu ta thấy rõ ràng trên đầu của nàng có tóc nhung mao, quay đi quay lại, đến khi ta cầm đồ lót đến chuẩn bị mặc vào cho nàng lại phát hiện không có đám tóc nhung đó.

Nhưng lúc đó mọi người đều bận rộn, bởi vậy ta nghĩ là mình hoa mắt hoặc là tại lúc đó trời còn tối nên có thể do bóng của cái gì đó chiếu lên đầu tiểu thư, khiến ta nhầm tưởng đó là tóc mao không biết chừng.

Bởi vậy mặc dù nghi ngờ ta cũng không dám nói lung tung."

Vi Thanh Mi nghe được, nhíu mày, hỏi:" Ngươi thấy vậy sao ngay từ đầu đã không nhắc tới?"

Chung bà vú xấu hổ nói:" Ta không nghĩ quá nhiều, lại sợ nói lung tung chọc ra họa lớn mới mới không nói ra.

Nếu là Ẩn bà bà vẫn còn, chúng ta có thể hỏi lại nàng nhưng nàng lại qua đời rồi." Nàng vừa nói, vừa an ủi Vi Thanh Mi:" Du nương thân thể mặc dù không tốt, nhưng thông minh lanh lợi, lại có mấy phần giống người Vương gia, có lẽ đúng là do bà vú ta hoa mắt!"

Chung bà vú nói ra nghi ngờ trong lòng nhiều năm, nên cũng thở phào nhẹ nhõm, liền nói nhất định là mình hoa mắt rồi.

Vi Thanh Mi thất kinh, nghĩ năm đó mình sinh ở ngôi miếu đổ nát, theo Tiểu Ngọc Lan nói lúc ấy nàng cũng đang trốn ở bên trong miếu, chẳng lẽ nàng ta đã nhân cơ hội ra ngoài đổi hai đứa trẻ với nhau? Không, sẽ không, Hạ Trọng Phương rõ ràng giống người Giản gia, Du nương lại có nét của người Vương gia, có lẽ không phải bị đổi.

Và lại Tiểu Ngọc Lan sao có thể nhẫn tâm không nhận nữ nhi ruột thịt lại muốn nhận con người khác làm nữ nhi đây? Chuyện này rất vô lý.

Vương Du đứng sau cửa sổ, ngơ ngác xuất thần, nếu bà vú không phải là hoa mắt thì mình không phải là thân sinh nữ nhi của phụ mẫu, mà là con riêng, vậy, vậy không bằng lấy cái chết để định đoạt! Không, không, mình không thể nào là con riêng.

Tất cả đều là lỗi của Hạ Trọng Phương, nàng ta đã đoạt đi phi vị, hiện nay lại muốn đoạt phụ mẫu của mình, mình tuyệt không thể để cho nàng được như ý!

Vương Du cân nhắc suy nghĩ rất lâu, hung tợn nghĩ: Hạ Trọng Phương muốn đoạt phụ mẫu của ta, ta liền đoạt vị hôn phu của nàng.

Dù sao mình đã mười chín tuổi, sao có thể tìm được quý tế đây? Làm trắc phi của Vương gia cũng không tệ.

Nàng quyết định xong liền cầm đèn lồng nhẹ nhàng bước xuống bậc, không hề gây ra bất cứ tiếng động nào, quay về phòng.

Vào tháng trước thiếp của Quý Minh Xuân đã sinh con, là một nữ nhi mà không phải là nhi tử.

Vì chuyện này, nàng bị Quý phụ Quý mẫu mắng mấy ngày mới bỏ qua.

Rốt cuộc cũng là hài tử đầu tiên, Quý Minh Xuân vẫn cho người hầu hạ Thang di nương để nàng chăm sóc tốt nữ nhi, không suy nghĩ nhiều.

Mặc dù như vậy nhưng mặt hắn lúc nào trông cũng như đưa đám.

Hắn nghĩ vì một nữ nhi mà bị đuổi ra khỏi Vương Phủ đáng giá sao?

Cứ suy nghĩ như vậy, Quý Minh Xuân sớm chìm vào giấc ngủ, trong giấc mơ hắn thấy mình cùng một nữ tử triền miên, đến khi nhìn kỹ mặt nữ tử đó mới phát hiện đó là Hạ Trọng Phương.

" Phương nương!" Quý Minh Xuân kêu lên một tiếng, từ trong mộng tỉnh lại, phía dưới đã ướt một mảnh, nhất thời suy nghĩ xuất thần, thật lâu sau lẩm bẩm nói:" Phải sớm đem Phương nương quay trở lại bên mình mới được."

Hạ Trọng Phương vào lúc này cũng không ngủ được nguyên nhân chính là vì Trầm Tử Trai.

Lúc này hắn vẫn đang gục mặt vào nơi đẫy đà của nàng còn hàm hồ nói:" Phương nương, Bổn vương uống sữa thành nghiện rồi, chỉ muốn uống mãi thôi."

Cả người Hạ Trọng Phương đã mềm thành nước, ngâm nói:" Hiện nay ta không uống thuốc nhưng bị Vương gia hút có chút cảm giác muốn xuống sữa, thật là khó chịu."

Trầm Tử Trai buông nơi đẫy đà của nàng ra, ghé tai nàng nói:" Nàng uống dược thúc sữa nửa năm, dược tính đã vào máu, mà trong dược có Thôi Tình Tố, tự nhiên không cần Bổn vương phải như vậy..." Nói xong còn ghé tai nói đôi câu buồn nôn với Hạ Trọng Phương.

Hạ Trọng Phương bị trêu đùa, không khỏi tự động dâng môi thơm để chặn lại miệng Trầm Tử Trai, cái lưỡi thơm tho cùng hắn dây dưa một chỗ.

Bàn tay Trầm Tử Trai dò đến đào nguyên của Hạ Trọng Phương, thấy đã ướt một mảnh, liền động thân đi vào, gương mặt tuấn tú đỏ ngầu, nói:" Như thế nào, Bổn vương lợi hại chứ?"

Hạ Trọng Phương sợ đè ép thai nhi, đẩy Trầm Tử Trai, yêu kiều hô:" Vương gia nhẹ chút, nhẹ chút!"

Trầm Tử Trai không dám dùng sức, đành rút ra, phải ngồi dậy, ôm lấy Hạ Trọng Phương từ phía sau, hai tay dừng ở nơi đẫy đà của nàng chà xát, phía dưới lại chậm rãi đi vào, khàn giọng hỏi:" Như vậy được sao?"

Hạ Trọng Phương nhẹ kêu lên, hai tay chống lên, phối hợp với Trầm Tử Trai, tiêu hồn thực cốt, khó kìm lòng nổi.

Trầm Tử Trai sợ thân thể nàng không chịu được, cũng sợ đè ép thai nhi, bởi vậy vòng tay ôm nàng để nàng không cần phải tốn sức.

Chiều nay hai người giằng co hơn nửa canh giờ, có lẽ vì thế thai nhi trong bụng bất mãn hung hăng đạp Hạ Trọng Phương một cước.

Hạ Trọng Phương giật mình, lúc này mới xin Trầm Tử Trai tốc chiến tốc thắng.

Hôm sau, Hạ Trọng Phương lại không dậy nổi, cũng may mọi người đều thông cảm cho rằng nàng cần dưỡng thai nên không có ai nói gì.

Tới giờ ngọ, Trầm Ngọc Tiên tới thương nghị cùng Hạ Trọng Phương về gia yến:" Tẩu tử, chúng ta chỉ mời nữ quyến mấy nhà quen biết, cũng không có người ngoài.

Bởi vậy tửu tịch sẽ sắp xếp ở vườn, vừa ăn uống vừa thưởng hoa, như vậy được không?"

Hạ Trọng Phương cười nói:" Quận chúa an bài tốt là được rồi."

Trầm Ngọc Tiên gật đầu một cái, hỏi Hạ Trọng Phương:" Chất nhi của ta dạo này có ngoan không, còn đạp tẩu không?"

Hạ Trọng Phương ai oán nói:" Hắn rất nghịch ngợm đấy, như muốn lộn nhào ở bên trong ấy!" Nói xong trên mặt cũng là hiện lên ý cười.

Trầm Ngọc Tiên có chút ngượng ngùng, nhìn chung quanh, bảo a hoàn đi xuống, mới nói:" Tẩu tử ta nghe một chút động tĩnh của bảo bảo được không?"

Hạ Trọng Phương che miệng cười nói:" Quận chúa cũng thật là." Vừa nói vừa xoa bụng thủ thỉ:" Quận chúa cô cô tớ xem ngươi đang làm gì này bởi vậy phải ngoan nhé."

Trầm Ngọc Tiên thấy Hạ Trọng Phương đồng ý, mừng rỡ ngồi xuống bên cạnh áp tai nghe, vừa đúng lúc bảo bảo xoay người, nàng giật mình, vui vẻ nói:" Hắn vừa chào hỏi với ta đấy!"

Trầm Ngọc Tiên nghe một lát rồi đứng lên, vui vẻ nói:" Nghịch ngợm như vậy nhất định là chất nhi."

Hạ Trọng Phương thấy bọn a hoàn không ở đây, mà tâm tình Trầm Ngọc tiên cũng tốt, liền cùng nàng tâm sự:" Quận chúa tuổi cũng không nhỏ nữa, đã có có tính toán gì chưa? Năm nay ân khoa đã mở bởi vậy cũng đã có một nhóm Tiến sĩ mới.

Quận chúa nếu muốn chọn quý tế khác, tìm một người trong sạch, nhân phẩm tốt trong đó làm quận mã cũng không tồi."

Trầm Ngọc Tiên nói:" Không vội, bây giờ ta vẫn cần điều dưỡng thân thể cho tốt đã.

Sau đó mới nghĩ về hôn sự."

Hai người nói chuyện một lát, Trầm Ngọc Tiên thấy đã không còn sớm liền cáo từ.

Tới đầu giờ Thân, Giản Mộc Lam và Giản Mộc Huyền đã tới dự tiệc.

Bởi vì Giản Mộc Thanh năm ngoái đã gả ra ngoài, không tiện ra khỏi cửa nên cũng không đến dự gia yến.

Ngay sau đó, Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi dẫn Vương Du cùng Vương Tông tới.

Vương Du hôm qua vốn không muốn tới đây, nhưng sau khi nghe thấy lời nói của bà vú Chung đã thay đổi ý định, quyết định phải đi theo Vi Thanh Mi đến Vương Phủ dự tiệc.

Trầm Ngọc Tiên thấy Vương Du tới cũng ngạc nhiên.

Lần trước bởi vì chuyện Phi vị, nàng nghĩ với tính tình của Vương Du tất nhiên sẽ không muốn đến Vương Phủ mới đúng.

Trầm Ngọc tiên nhanh chóng tiến lên chào hỏi, an bài chỗ ngồi cho các nàng.

Không bao lâu sau, Tiểu Ngọc Lan và Phương Chấp Bình, Phương Chấp Tâm cũng tới dự.

Phương Chấp Bình thấy Vương Tinh Huy vội vàng tiến lên hành lễ nói ân sư.

Mọi người lúc này mới nhớ tới, Phương Chấp Bình tham gia khoa cử cũng đậu Tiến sĩ, tuy không có tên trong bảng vàng (dành cho 3 ngươi đứng đầu), nhưng với Phương gia mà nói hắn cũng coi như là có tiền đồ.

Năm nay, chủ khảo khoa thi là Vương Tinh Huy, bởi vậy Phương Chấp Bình mới hành lễ.

Vương Tinh Huy hỏi quan hệ của Phương Chấp Bình với Vương phi biết được Phương Chấp Bình là họ hàng của Hạ Trọng Phương, trong lòng thầm nghĩ Phương Chấp Bình này cũng là một nhân tài, nói năng trầm ổn, cũng gây được hảo cảm.

Nếu Du nương nguyện ý, chọn hắn làm hôn phu cũng không tồi.

Tiểu Ngọc Lan mặc dù vừa đi bên cạnh Hạ Trọng Phương, vừa cùng nàng nói chuyện nhưng thỉnh thoảng lại nhìn trộm Vương Du, trong lòng không khỏi cảm thán: Quả nhiên là do Trạng nguyên phu nhân nuôi lớn, khí chất này, tướng mạo này đều vô cùng xuất chúng.

Nếu không phải vì Hạ Trọng Phương nàng nhất định sẽ trở thành Vương Phi.

Nhưng là hiện nay....

Vương Du sau khi nghe lén cuộc nói chuyện của Vi Thanh Mi và Chung bà vú, mặc dù không tin mình là con riêng nhưng cũng không nhịn được liếc Tiểu Ngọc Lan mấy lần, nghĩ: Hạ Trọng Phương ngươi làm Vương phi còn chưa đủ? Còn phải thu mua bà vú, để bà vú nói ra những lời đó khiến phụ mẫu ta nghi ngờ? Thế gian này có điều gì tốt ngươi đều muốn chiếm hết sao?

Đợi đến khi Trầm Tử Trai ra ngoài, Vương Du nhìn hắn, nhất thời chua xót không chịu nổi.

Ngày đó cả nhà bọn họ tới kinh thành, Trầm Tử Trai ra đón.

Khi đó nàng vừa thấy đã động tâm.

Vào Vương Phủ ở, chỉ là lấy cớ, mục đích chính có lẽ là để hai bên bàn về hôn sự.

Khi có thánh chỉ phong làm trắc phi, nàng cũng không thật lòng muốn từ chối chỉ là muốn đánh cược xem có thể trở thành chính phi hay không.

Không nghĩ tới cuối cùng ngay cả trắc phi cũng không được ngược lại Hạ Trọng Phương lại trở thành Vương phi.

Như vậy nàng sao có thể cam tâm?

Trầm Ngọc Tiên thấy mọi người đã tới đông đủ, liền phân chủ khách ngồi xuống, cười nói:" Bởi vì bệnh của ca ca đã hết, tẩu tử lại có hỉ sự, chính là song hỷ lâm môn, nên muốn tổ chức gia yến để mọi người cùng vui, cũng coi như chúc mừng ca ca và tẩu tử.

Bữa tiệc này mọi người không cần giữ lễ tiết, vui vẻ là được."

Ngoại trừ phu thê Vương Tinh Huy và Tiểu Ngọc Lan, tất cả mọi người đều là người trẻ tuổi, rất nhanh đều cùng nói cười vui vẻ.

Vương Tinh Huy rỉ tai Vi Thanh Mi hỏi:" Nàng nhìn xem Phương Chấp Bình là người như thế nào?"

Vi Thanh Mi vốn đang xem xét Tiểu Ngọc Lan để lần nữa xem xét lời Chung bà vú nói, nghe được Vương Tinh Huy hỏi mới phục hồi tinh thần, lên tiếng:" Không bằng Phương ngự y."

Vương Tinh Huy nói:" Phương ngự y tuy tốt nhưng dường như vô tâm với chuyện hôn sự nếu không cũng sẽ không kéo dài tới hiện tại.

Ngược lại Phương Chấp Bình này nhân phẩm tướng mạo thậm chí là tuổi coi như là xứng với Du nương."

Vi Thanh Mi nói:" Không, ta chỉ nhìn trúng Phương ngự y."

Vương Du thấy Trầm Tử Trai rời đi, thừa dịp không ai chú ý liền đi theo.

Tiểu Ngọc Lan vẫn âm thầm chú ý Vương Du, thấy nàng rời đi, không tự chủ được cũng đi theo sau..

*****

Ánh trăng sáng nhạt, có tiếng bước chân rất nhẹ từ phía sau truyền đến, Trầm Tử Trai xoay người quát:"Ai?"

Vương Du dừng bước, đáp: " Vương gia, là ta."

Trầm Tử Trai vừa nhận ra tiếng của Vương Du, lại nghĩ lúc trước phong nàng làm trắc phi sau lại hủy bỏ, quả thật cảm thấy có chút hổ thẹn liền nhẹ giọng nói: " Sao nàng lại đến đây?"

Vương Du từ chỗ tối đi ra, chầm chậm đi đến chỗ Trầm Tử Trai hành lễ nói: " Tham kiến Vương gia!"

"Miễn lễ" Trầm Tử Trai khoát tay nói: " Nàng đi theo bổn vương đến chỗ này, có phải có chuyện gì không?"

Vương Du nói: " Đúng là có chuyện muốn nói cùng vương gia mới cố ý theo tới đây.

"Nàng nói đi!" Trầm Tử Trai nghĩ, Vương Du chắc bởi vì việc hủy bỏ trắc phi nên muốn chất vấn hắn vài câu, xem mặt mũi phu thê Vương Trạng nguyên vẫn nên nghe xem nàng nói gì.

Vương Du ổn định tinh thần, nhìn Trầm Tử Trai nói: " Vương gia cưới Phương nương làm Vương Phi tuy là để cản sát khí nhưng họa trời thật sự có thể ngăn cản được sao?"

Trầm Tử Trai nghe lời Vương Du nói, hơi nhíu mày hỏi: "Du nương, lời này là có ý gì?"

Vương Du nói: " Mặc dù ta ở khuê phòng dưỡng bệnh cũng nghe thấy việc Quý Minh Xuân phục quan.

Một quận mã bị hưu của Tề vương phủ cứ như vậy mà công khai phục quan, Tề vương phủ lại không thể làm rõ ràng, người ngoài sẽ cho rằng Tề vương phủ không có thực quyền.

Quý Minh Xuân có thể làm quan chắc hẳn có người trợ giúp, nói không chừng người sau lưng Quý Xuân Minh cũng có thể một tay làm Tề vương phủ biến mất.

Vương gia trong tay không quyền thế, không binh lực chỉ có một vị chắn sát bương phi lấy gì để chống lại kẻ sau lưng Quý Minh Xuân?"

Vương Du ở cùng Vương Tinh Huy cùng Vi Thanh Mi, dưới sự bồi dưỡng của họ, tầm nhìn cùng kiến thức có thể cao hơn một chút so với nữ tử bình thường.

" Du nương nói ra những lời này la đã có biện pháp giúp bổn vương giải quyết vấn đề sao?" Trầm Tử Trai như đùa nói: " Nếu Du nương có biện pháp giúp bổn vương, bổn vương nhất định sẽ hậu tạ ngươi"

Vương Du cười nói: " Biện pháp vốn có nhưng đáng tiếc vương gia đã tự mình cự tuyệt."

" Oh" Trầm Tử Trai thoáng cái đã hiểu nàng đang ám chỉ việc hắn cự tuyêt nàng làm trắc phi.

Vương Du thở dài một tiếng tiếp tục nói: " Vương gia vốn là nhân trung chi long, hà tất phải vì một Hạ Trọng Phương mà tự hủy đi tiền đồ, dồn Tề vương phủ vào nguy hiểm"

Từ khi Quý Minh Xuân phục quan, Trầm Tử Trai đúng là vô cùng nôn nóng, cũng biết Tề vương phủ đang gần nguy hiểm nhưng không tiền không thế, ngoài tạm thời khuất nhục hắn còn có thể làm gì?

Vương Du thấy thần sắc Trầm Tử Trai biến đổi, biết đã đâm trúng chỗ đau của hắn liền nói tiếp: " Bây giờ ta muốn cùng vương gia hợp tác, không biết vương gia có đồng ý hay không?"

Trầm Tử Trai nghe đến đó có chút ngoài ý muốn, cười nói: " Nàng muốn cùng bổn vương hợp tác?"

Vương Du ngay thẳng nói: " Ta tuy là nữ tử nhưng có kiến thức, có tài hoa, phụ thân trong triều giữ chức vị quan trọng, cậu ta tay cầm trọng binh, lẽ nào không thể cùng vương gia hợp tác?"

Trầm Tử Trai hơi sửng sốt mhưng rất nhanh cười nói: " Nếu đã như thế thì đến thư phòng nói chuyện đi".

Nói xong dẫn đường hướng về phía thư phòng.

Vương Du nhẹ nhàng phất tay áo, biết mình đã thành công hơn một nửa chỉ lặng lẽ thở dài, đi sau Trầm Tử Trai về phía thư phòng.

Tiêu Ngọc Lan từ chỗ tối đi ra, đột nhiên lệ tràn mi, thân sinh nữ nhi của mình có thể lấy tri thức khuyên bảo vương gia.

Bà cảm thấy việc năm đó đổi nữ nhi với phu thê Vương trạng nguyên quả thật là không sai.

Chính mình kiến thức nông cạn, xuất thân đê tiện, nữ nhi đi theo mình sao có thể có tiền đồ, muốn cùng vương gia hợp tác chắc chắn chỉ là vọng tưởng.

Tiêu Ngọc Lan xoa xoa khóe mắt, trong lòng thầm nghĩ nếu nữ nhi hợp tác cùng vương gia, trước tiên làm trắc phi, sau đó bằng vào tài trí của Vương Du lo gì không thể loại bỏ Hạ trọng Phương ngồi lên vị trí chính phi? Nữ nhi đã đến tuổi này khó có thể chọn được quý tế hơn vương gia.

Tiêu Ngọc Lan trong thời gian này cũng đã tiếp xúc nhiều hơn với Hạ Trọng Phương, sớm hiểu được Hạ Trọng Phương là người lương thiện, lại bị vợ chồng họ Hạ nuôi mười mấy năm cũng đã quen bị họ ức hiếp, không bất đắc dĩ sẽ không tìm cách đối phó người khác.

Nếu Vương Du có thể vào Tề vương phủ làm trắc phi, vị trí chính phi chắc chắn sẽ tới tay.

Tiêu Ngọc Lan trở lại, vừa vặn thấy Hạ trọng Phương tìm mình, liền cười tươi nói: " Con đi đâu vậy! nhìn xem đã muốn lập gia đình, sắp sinh con, một hồi không thấy di nương con còn đi tìm."

Vừa nói xong, vài a hoàn liền nở cười.

Linh Chi cười nói: " Vương phi của chúng ta thời gian này có chút nhõng nhẽo, trong chốc lát nêu không gặp được người sẽ kêu, nói là tâm hoảng.

Hiện giờ người đang ở ngay trước mặt vậy mà vương phi lại không chạy lại làm nũng?"

Hạ Trọng Phương không khỏi cười nói: " Ta nào có như các ngươi nói? Chẳng qua là làm một đĩa điểm tâm di nương thích ăn nên mới tìm nàng."

Hạ Trọng Phương không khỏi cười nói: " Ta nào có như các ngươi nói? Chẳng qua là làm một đĩa điểm tâm di nươnng thích ăn nên mới tìm nàng."

Tiểu Ngọc Lan biết Hạ Trọng Phương quan tâm đến mình, cảm thấy có chút áy náy.

Nhưng Tiểu Ngọc Lan nghĩ Hạ Trọng Phương đã có thai, tương lai khi sinh nhi tử sẽ có thể hưởng phúc còn Vương Du rất đáng thương, thân mình không tốt, có khả năng không thể sinh dục.

Hơn nữa, luận đến luận đi Hạ Trọng Phương chưa phải chịu bất kỳ khổ cực nào.

Vi Thanh Mi lặng lẽ chú ý đến Tiểu Ngọc Lan, nhìn thấy Tiểu Ngọc Lan cùng Hạ Trọng Phương thân mật, khăng khít, trong lòng lại cảm thấy thoải mái, người ta đây chính là thân mẫu cùng ái nữ, chính mình lại hoài nghi không đâu.

Có lẽ chuyện năm đó là bà vú Chung hoa mắt.

Hạ Trọng Phương nghĩ Trầm Tử Trai không có ở đây chắc có lẽ đi thay y phục, nàng cũng không nghĩ nhiều, nhìn thấy Vi Thanh Mi liền cùng nàng nói chuyện.

Vi Thanh Mi hành lễ, rồi đến ngồi cạnh Hạ Trọng Phương, nói mang thai nên chú ý chuyện gì, lại cười nói: " Tính ra tháng tám là con sinh, lúc đó trời thu mát mẻ, ở cữ cũng không vất vả."

Trong lòng Hạ Trọng Phương cười khổ một tiếng, không phải sinh vào tháng tám, đến lúc đó phải giả là sinh non hơn một tháng, sinh vào tháng bảy, chính là lúc nóng nhất, chỉ sợ là rất khổ cực.

Vi Thanh Mi quan sát Hạ trọng Phương, thấy nàng được chăm sóc kĩ nên mặt tròn hơn, càng giống Thái phó phu nhân, không khỏi cười nói: " Bộ dáng con không giống phụ thân cũng không giống mẫu thân mà lại giống tổ mẫu.

Thật là kỳ lạ."

Hạ Trọng Phương cười nói:" Thanh nương cũng giống tổ mẫu mà!"

Vi Thanh Mi nói:" Con nói cũng đúng."

Vương Tông nghe được các nàng nói chuyện, sáp lại gần reo lên:" Vương phi, tỷ đã hứa làm một đôi giầy cho ta, nhưng đến tận khi tỷ chuyển đến vương phủ cũng không thấy giầy của ta đâu."

Hạ Trọng Phương bật cười nói:" Lúc trước tỷ đã nhớ kỹ nhưng nhiều việc quá nên quên mất.

Bây giờ tỷ đang mang thai cũng không dám làm giầy vì sợ ảnh hưởng đến mắt.

Chờ khi ta sinh song, liền làm cho đệ một đôi được không?"

Vi Thanh Mi vội nói với Vương Tông:" Tại sao có thể để Vương phi làm giầy cho con? Trở về nương sẽ làm cho con"

Hạ Trọng Phương nói:" Lúc trước con đã đồng ý làm cho đệ ấy nên nhất định phải làm cho đệ ấy mới có thể an tâm."

Vương Tông mặt mày hớn hở, cười nói:" Cám ơn Vương Phi"

Vi Thanh Mi có chút kinh ngạc, sao Tông nhi lại yêu quý vương phi như vậy, trước đây cũng không thấy hắn dính lấy Du nương như vậy.

Tiền bà bà ở bên cạnh cười nói:" Vương phi cùng Tông nhi thân thiết như vậy, người nào không biết còn tưởng là tỷ đệ ruột mà không phải biểu tỷ đệ nữa đấy."

Nếu là trước kia, thân phận Hạ Trọng Phương không rõ ràng, Tiền bà bà sẽ không dám nói nàng cùng Vương Tông giống thân tỷ đệ nhưng hiện nay Hạ Trọng Phương là vương phi, thân phận cao quý, nói nàng và Vương Tông giống thân tỷ đệ cũng không có gì đáng ngại.

Vi Thanh Mi nghe lời này, nhìn kỹ Hạ Trọng Phương và Vương Tông, không khỏi cười nói: " Tướng mạo của Tông nhi có một hai phần giống tổ mẫu, cùng Vương phi đứng chung một chỗ, thật đúng là giống tỷ đệ ruột thịt."

Tiền bà tử lại cười nói:" Nhà chúng ta điệt nhi, chất nữ đều giống tổ mẫu mà không giống phụ mẫu."

Vi Thanh Mi nghe lời này trong lòng chợt động, nhưng lại không nắm bắt được sự chân thật.

Lúc này, Vương Du đã đến thư phòng của Trầm Tử Trai, hai người ngồi xuống, liền nói thẳng vào vấn đề:" Vương gia nạp ta làm sườn phi, thì cữu cữu của ta cũng là cữu cữu của vương gia.

Cữu cữu ta tay cầm trọng binh cũng như vương gia cầm trọng binh.

Khi đó người đứng sau lưng Quý Minh Xuân cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Vương gia còn có thể nhờ cữu cữu của ta để lấy lòng quân, nuôi dưỡng binh lính cho vương phủ.

Đến lúc đó, có tư binh trong tay, Vương gia còn sợ ai? "

Trầm Tử Trai nghe Vương Du nói, quả thật trong lòng có vài phần kính trọng, thở dài nói:" Du nương, kiến thức của nàng không thua nam tử chút nào." Hắn nói xong, trong lòng đối với đề nghị của Vương Du cũng có chút động tâm, nhưng vẫn còn do dự về Hạ Trọng Phương.

Nếu nàng không thể tiếp nhận đến lúc đó một khi động thai khí, cũng không phải chuyện đùa.

Vương Du không tin chính mình chỉ cần làm một trắc phi, Trầm Tử Trai cũng sẽ cự tuyệt, lại nói tiếp:" Vương gia yên tâm, mặc dù ta ái mộ chàng, cũng sẽ không liều chết cuốn lấy.

Ta chỉ hy vọng một ngày nào đó vương gia có thể biết điểm tốt của ta mà thôi.

Và lại vương gia thân là Tề vương chẳng lẽ chỉ lấy một vương phi? Hiện nay không nạp trắc phi tương lai cũng sẽ lấy vào cửa, sớm hay muộn chỉ là vấn đề mà thôi.

Về phần vương phi, nếu vương gia sợ nàng không tình nguyện, động thai khí, chi bằng lấy lý do dưỡng thai, đưa nàng đến thôn trang khi nàng sinh con xong lai đưa nàng trở về vương phủ.

Lúc đó nàng sẽ phải chấp nhận chuyện vương gia đã thú trắc phi.

Sau này Vương Phi hiểu được điểm lợi hại cũng sẽ không làm vương gia khó xử cũng không thầm trách vương gia."

Không thể không nói, Vương Du đã giúp Trầm Tử Trai lo lắng mọi chuyện, chu toàn mà lại cẩn thận.

Vương Du lại nói:" Vương Phi có xuất thân như thế, kiến thức cũng bình thường, nàng ở bên Vương gia, chỉ có thể giúp Vương gia sanh con dưỡng cái, xử lý nội phủ, các phương diện khác, chỉ sợ là không thể trợ giúp Vương gia.

Nhưng ta thì khác, thân mình của ta không tốt, vẫn luôn phải ở trong nhà, lấy đọc sách làm niềm vui.

Ta đọc sách nhiều không tự nhận là mưu sĩ nhưng cũng có thể giúp Vương gia tham mưu, thậm chí giải quyết tốt hậu quả."

Trầm Tử Trai nhìn Vương Du, hai mắt sáng rực, cực kỳ ngạc nhiên, nữ nhi của phu thê Vương trạng nguyên quả nhiên không giống nữ tử bình thường.

Có lẽ lúc trước ở Vương Phủ là rụt rè quá mức, không muốn bộc lộ tài hoa, mới bị chính mình xem nhẹ.

Vương Du quyết đi đến cùng, một hơi nói ra suy tính của mình, nhìn đến ánh mắt kinh ngạc của Trầm Tử Trai, khóe miệng chậm rãi giương lên, hô:" Vương gia! "

Trầm Tử Trai lấy lại tinh thần, hỏi:" Nàng nguyện ý làm trắc phi?"

Vẻ mặt Vương Du hiện lên một chút ảm đạm:" Vương gia đã cưới vương phi, chẳng lẽ đồng ý hưu vương phi, lấy ta làm Vương Phi?"

Trầm Tử Trai nói:" Phương nương cứu sống bổn vương, bây giờ nàng lại mang cốt nhục của bổn vương, ta sẽ không hưu nàng.

"

Vương Du cười lạnh nghĩ: Bây giờ không hưu nàng, không có nghĩa là về sau không hưu.

Ngay cả Quý Minh Xuân cũng hưu nàng bởi vì biết nàng không đáng giá.

Bây giờ Vương gia như vậy chỉ là tham mới mẻ mà thôi, qua một năm hai năm, còn có thể mê luyến như vậy sao? Mà mình với tài mạo này chắc chắn sẽ làm Vương gia chọn mình.

Trầm Tử Trai đứng lên thong thả bước đi, nhưng trong lòng rất do dự, Hạ Trọng Phương mang thai con của hắn, tân hôn đang ngọt ngào, sao hắn có thể quyết tâm để nàng rời khỏi hắn, quay đầu nâng Vương Du lên làm trắc phi?.

Crypto.com Exchange

Chương (1-68)