Truyện:Thế Thân Thượng Vị - Chương 42

Thế Thân Thượng Vị
Hiện có 44 chương (chưa hoàn)
Chương 42
Chuẩn bị
0.00
(0 votes)


Chương (1-44 )

↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Tay nhỏ của cô nắm lấy vai của người đàn ông, hít sâu một hơi, trực tiếp cắm nguyên cây vào bụng.

"A." Lan Tâm thét lên một tiếng đầy thảm thiết, mặc dù không phải là lần đầu tiên và huyệt nhỏ đã đủ ướ●† á●𝖙, nhưng bị ԁư_ơп_🌀 𝖛ậ_ⓣ to lớn hệt như cánh tay trẻ em cắm thẳng vào trong cơ thể vẫn khiến cô thống khổ vô cùng.

"Sao lại nóng vội như vậy? Hửm? 🅓ư-ơ-n-𝐠 ✅ậ-🌴 cũng đâu có chạy đi đâu?"

Thịnh Nghiêm Minh buồn cười nhìn bộ dạng nước mắt lưng tròng của Lan Tâm, mặc kệ phía dưới truyền đến 🎋*𝖍𝖔á*i 𝖈ả*ⓜ, một tay hắn vỗ nhẹ lên lưng, một tay khác duỗi xuống bên dưới xoa nắn viên đậu nhỏ, ngón cái ấn lên đó, muốn giúp cô gia tăng 🎋♓🔴*á*𝒾 𝐜ả*ⓜ.

"Hức, em sợ A Nghiêm nhịn khó chịu." Cô gái nhỏ khóc nức nở nhìn hắn, chắc là đau lắm.

Hắn biết kích cỡ của bản thân không giống với những người bình thường cho nên cũng không hề thúc giục cô nhanh lên, ai ngờ cô gái nhỏ sợ hắn không vui, cho nên trực tiếp nuốt hết cả cây. Thịnh Nghiêm Minh có chút cảm động nhìn cô bé ngốc trong n●𝖌●ự●𝐜 mình, cũng không để ý cô vừa mới nuốt ✝️ℹ️-ⓝ-𝖍 🅓-ị🌜-𝖍, trực tiếp hé miệng ngậm lấy môi Lan Tâm.

"Ưm, A Nghiêm, dơ..." Nhưng cô lại không hề quên chuyện này.

"Không dơ." Nói xong, hắn lại tiếp tục quấn lấy môi mềm, đầu lưỡi thô to đẩy mở hàm răng, đùa giỡn khoang miệng Lan Tâm một cách linh hoạt hệt như một chú cá nhỏ đang bơi lội bên trong đại dương.

"Miệng nhỏ của Tuệ Tuệ ngọt quá." Cuối cùng người đàn ông cũng buông tha cho đôi môi cô, nước bọt của cả hai hoà quyện với nhau, Lan Tâm thậm chí còn nhìn thấy một sợi chỉ bạc.

"A." Tiểu huyệt bị cự vật thô to xỏ xuyên, ngón tay hắn còn dùng sức ấn lên viên đậu đỏ nho nhỏ, điều này khiến nơi sâu nhất bên trong cơ thể cô tuôn ra một luồng dịch nóng, thuận tiện bôi trơn đường đi.

"Tuệ Tuệ tự mình động có được không?" Thấy huyệt nhỏ của cô đã bắt đầu thả lỏng, Thịnh Nghiêm Minh 𝐝_ụ 𝒹_ỗ nói.

"Dạ..." Lan Tâm ngồi quỳ, dạng hai chân ra, đỡ lấy vai hắn phun ra nuốt vào 𝐝*ư*ơⓝ*𝐠 𝐯ậ*𝖙.

Nước ◗-â-m không ngừng chảy xuôi theo động tác của cô, làm ướt rừng cây rậm rạp phía dưới của người đàn ông.

Đường đi núi non trập trùng không ngừng thiên biến vạn hoá, từng khối thịt non gắt gao ⓚẹ.🅿️ ⓒ♓.ặ.† côn thịt, giống như có vô số cái miệng nhỏ đang mú*† mát thân gậy.

Rõ ràng tối hôm qua hắn mới vừa khai khẩn đất hoang, vậy mà tối nay nơi đó vẫn còn chặt chẽ như cũ.

Tay to của Thịnh Nghiêm Minh ôm lấy người đẹp trong п-𝐠ự-c, để mặc cho cô ngoan ngoãn hầu hạ bản thân.

"Không phải tối qua mới cắm huyệt hay sao, sao hôm nay vẫn còn chặt vậy?"

"Có phải em muốn bẻ gãy ԁ·ư·ơ𝓃·𝖌 𝐯ậ·𝖙 của tôi không? Hả?" Người đàn ông ác ý đẩy đẩy về phía trước.

"A ~ A Nghiêm đừng mà ~" Lan Tâm hờn dỗi nói.

"Ừm... vậy thì Tuệ Tuệ phải nhanh lên." Người đàn ông bóp eo cô ám chỉ.

"A... không còn sức nữa... hức." Cô gái bắt đầu 𝖗ê*𝓃 r*ỉ xin tha.

"Lại ăn thêm chút nữa, mới làm có vài phút thôi mà?"

Lan Tâm đành phải nghe lời tiếp tục đong đưa vòng eo, tiểu huyệt vặn vẹo vòng quanh thân trụ, vẽ thành đường một cong số "8", cố gắng ngậm lấy ⓓ·ươ·n·ℊ ✔️·ậ·ⓣ.

Eo nhỏ vặn vẹo hệt như rắn nước, huyệt nhỏ ngọt nước phun ra nuốt vào côn thịt, người đàn ông ş_ướ_ռ_🌀 đến nỗi da đầu cảm thấy tê dại.

Trực tiếp thao huyệt như thế này thật là 𝐬ướ*𝐧*𝖌, cảm giác huyệt nhỏ ↪️·ọ ✖️·á·✞ gậy thịt thật sự rất thú vị.

Đặc biệt nhất chính là cô gái nhỏ đang lắc 𝖒ôn_𝐠 trên người hắn, hai bầu vú to tròn vì động tác của cô mà lắc lư lên xuống. Cảnh tượng sóng nhũ dập dềnh trước mắt thật sự khiến Thịnh Nghiêm Minh mở mang tầm mắt.

"Ư..." Bầu vú to đang nảy lên bị bàn tay của người đàn ông bắt lấy, Lan Tâm lập tức ưỡn ռ●🌀ự●𝐜 phối hợp để người đàn ông dễ dàng xoa nắn hơn.

"Trướng quá... xót nữa... hu hu." Lan Tâm cảm thấy tiểu huyệt của mình sắp bị hắn căng nứt đến nơi.

"Tuệ Tuệ muốn ra sao?" Người đàn ông xấu xa tiếp tục ấn lên hột le của Lan Tâm, muốn cô nhanh chóng đạt cao trào.

"Ưm... A Nghiêm xấu quá..." Cô 🌴_h_ở 𝐝_ố_𝖈, trừng mắt nhìn hắn một cái.

Tuy nói là trừng nhưng thực chất ánh mắt cô nhìn hắn lại mềm như bông, vô cùng 🍳⛎.🍸ế.𝖓 ⓡ.ũ, không hề có tính công kích.

"Ưm... hình như em muốn đi tiểu..." Lan Tâm 𝓇ê.𝐧 nh.ẹ.

"Không phải đi tiểu, là Tuệ Tuệ sắp 𝐥ê●n đ●ỉ𝐧●♓." Một tay khác của người đàn ông cũng không hề nhàn rỗi, trực tiếp áp sát hai bầu п𝐠ự.𝐜 to lớn lại với nhau, còn ác ý dùng đầu ngón tay ấn lên đầu vú.

Mọi giác quan và toàn cơ thể đồng thời truyền đến 🎋●ⓗ●ⓞá●ı 𝐜ả●〽️ khiến Lan Tâm không ngừng 𝖗υ-п rẩ-𝖞 rồi tiết thân.

"Ưn ~ A Nghiêm ~ xót quá ~"

Hạ thể nhịn không được co rút, từng dòng chất lỏng nóng hổi xối lên gậy thịt đang cắm bên trong khiến thân gậy ướt đẫm.

"Ưm... bên trong Tuệ Tuệ nóng quá, phun nước ướt hết tiểu A Nghiêm rồi."

Người đàn ông dĩ nhiên cũng vô cùng sung ş●ướ●n●ℊ, ԁ.ươ.n.🌀 v.ậ.t vẫn cắm trong cơ thể cô gái cảm thụ dư âm sau khi cao trào. Hắn không cần động, tiểu huyệt cực phẩm kia đã không ngừng co rút ɱú·🌴 chặt, điều đó khiến hắn cực kỳ hưởng thụ.

Ôm Lan Tâm trong 𝖓ℊự.↪️, hắn cũng không hề vội vã ⓡ-ú-т 𝐫-@ mà ngồi đó hít hà mùi hương ở trên tóc cô, đợi cô gái nhỏ dần dần hồi phục sức lực: "Huyệt 🅓-â-Ⓜ️ của Tuệ Tuệ sắp câu hết hồn phách của A Nghiêm đi rồi." Thịnh Nghiêm Minh trầm giọng nói.

"Ừm~ A Nghiêm không thích sao?" Lan Tâm thuận tay ôm lấy hắn, ngửa đầu lên hỏi.

"Không có người đàn ông nào là không thích tiểu huyệt cực phẩm như thế này, cục cưng ạ." Hắn mỉm cười nhìn Lan Tâm, dường như cực kỳ hài lòng với cơ thể của cô.

"A Nghiêm thích là tốt." Lan Tâm thẹn thùng trả lời."

"Vậy nên Tuệ Tuệ đã chuẩn bị tốt chưa?" Người đàn ông ẩn ý nói.

"Chuẩn bị... chuẩn bị gì mới được?" Cô gái nhỏ ngơ ngác nhìn hắn.

Đẩy đẩy hông, "Tuệ Tuệ ⓢướп.𝐠 xong rồi thì mặc kệ tôi sao?" Người đàn ông giả vờ đáng thương, không giống vị tổng giám đốc kiêu ngạo lúc trước tí nào.

"Hả?" Lan Tâm dường như phản ứng chậm nửa nhịp.

"Cho nên, Tuệ Tuệ chuẩn bị tốt chưa?" Người đàn ông thân sĩ dò hỏi ý kiến của bạn giường.

Nhưng mà sự thực lại nói cho Lan Tâm biết rằng, người đàn ông này thật ra là một con sói.

Chương (1-44 )