← Ch.156 | Ch.158 → |
Sau khi ăn cơm xong thì hai người phải đi tới Lục gia, thì đột nhiên Trịnh Xuân Linh kéo cô về phòng, hỏi: " Vân Dương đã tới lui đã được 2 tháng rồi, hiện tại bụng của con vẫn không có động tĩnh gì sao?"
Ngọc Đào trừng mắt liếc nhìn bà một cái, hỏi lại: "Chị dâu đã mang thai rồi sao?"
Trịnh Xuân Linh cười tủm tỉm, gật đầu: "Kinh nguyệt tháng này không tới, không chừng có hy vọng nên con phải nắm chặt cơ hội."
Ngọc Đào vốn dĩ định lấy Ngô Hiểu Phượng ra làm lá chắn, không ngờ kết quả lại làm cho người ta kinh ngạc, cô không muốn tiếp tục nói vê chủ đề này nên chỉ trả lời có lệ một chút, rồi kéo người đàn ông đi tới Lục gia.
Ngày tháng trôi qua nhanh chóng tới cuối tháng, kết quả của kỳ thi tuyển sinh đại học đã được công bố, tuy nhiên do năm nay có quá nhiều người tham gia nên bảng điểm hiện ra rất chậm, khi Ngọc Đào nhận được thông báo thì đã tới ngày 31.
Cô đã đợi thông báo này từ lúc thi rồi, tuy rằng trước đây không quan tâm tới điểm số của mình, nhưng khi bây giờ nhìn thấy lá thư thông báo trên tay thì trong lòng lại đột nhiên căng thẳng.
Cô chậm chạp không mở ra phong thư, Lục Vân Dương cười nói: "Làm sao vậy? Có chút khẩn trương sao?"
Lần thi đại học này thì các thí sinh tham gia đã điền nguyện vọng trước khi làm bài, mục đích là thông qua các thí sinh đăng ký làm bài thi để đặt số điểm tối thiểu trúng tuyển, bây giờ đã nhận được thư thông báo nên có thể tham khảo một chút điểm các lần thi trước, để trong lòng nắm chắc dù nhiều hay ít.
"Có một chút." Lúc này, Ngọc Đào đè sự căng thẳng xuống mới dám xé mở thông tin ra, đầu tiên là mặt trước của tờ thông tin đọc lưu loát ra một đống lời, còn phía dưới mới là điểm.
Không đợi cô thấy rõ điểm thì người đàn ông đã trực tiếp cầm qua, đột nhiên anh cười lên: " Em đúng là học lệch môn rất nghiêm trọng nha? Ngữ văn và lịch sử thì có thể coi như đạt điểm tối thiểu, mà toán học chỉ có 19 điểm?"
Ngọc Đào:...
Thảm như vậy sao?
" Tuy rằng hai môn khác không đạt được điểm tối thiểu, nhưng tổng thể cũng không tệ lắm." Khóe miệng Lục Vân Dương nhếch lên ý cười, thật ra điểm như vầy đã vượt qua rất nhiều so với kỳ vọng ban đầu anh muốn, so với điểm tối thiểu để có thể đậu y dược bào chế thuốc chuyên nghiệp vào những năm trước thì có kém hơn một chút, nhưng dù sao năm nay thi tốt nghiệp có chút khác, có khả năng điểm sẽ giảm xuống.
Trong lòng Ngọc Đào rất vui, ngay lập tức cầm lấy tờ phiếu điểm trong tay anh xem, ngữ văn đạt gần điểm tối thiểu, lịch sử thì hơn điểm tối thiểu một chút, môn chính trị thì 56 điểm, địa lý 37 điểm, nhưng mà toán thì quá thảm, chỉ có 19 điểm, tổng điểm lại là 237.
Trời ơi, cô thế mà có thể thi được 237 điểm!
Phải biết là lúc trước cô chỉ mong tổng điểm có thể đạt được 100 thôi cũng đã hạnh phúc, ai có thể nghĩ tới cô lại lợi hại như vậy.
Cô cảm thấy không quá đáng tin nên lại nhìn loáng thoáng qua tên được viết ở mặt trên, tên được viết chính xác là: Tô Ngọc Đào, phiếu điểm này là của cô!
Nhìn cô gái thật lâu chưa mở miệng, Lục Vân Dương ho khụ khụ: "Có phải không tin nổi bản thân có thể làm được đúng không?"
Ngọc Đào trố mắt gật đầu: "Đây thật sự là phiếu điểm của em?"
"Không phải của em thì còn là của ai?" Lục Vân Dương cười hỏi lại cô: " Điểm của em năm nay chắc có lẽ sẽ đậu được vào trường y dược bào chế thuốc." Thật ra điểm này của cô so với điểm đậu vào để học chuyên nghiệp thì có chút thấp hơn, nhưng mà lúc trước cô có viết ra ba nguyện vọng, nếu không đậu được nguyện vọng thứ nhất thì còn tận hai nguyện vọng sau mài Mặc dù trước đây cô có nói là không nghĩ tới việc đi học, nhưng lúc sau thì cũng tự suy nghĩ lại.
← Ch. 156 | Ch. 158 → |